Chương 145: Vân Quý Phi (2)
- Chuyện của Chính nhi, nàng đều rõ ràng chứ, những người phụ trợ Chính nhi đều là nàng phái sao, trách không được nàng lúc trước không có phản đối ban hôn cho Chính nhi. Nàng hẳn phải biết nếu như nàng phản đối, trẫm coi như nhận hết áp lực triều đình cũng sẽ không để Chính nhi đính hôn với Tần Lâm Quân!
Trong mắt Vân Phi lóe lên một tia hiểu rõ, sau đó biến mất, suy nghĩ một chút vẫn nói:
- Những người kia của Chính nhi, ta cũng không biết, chắc hẳn Chính nhi tự có khí vận của chính mình!
Thần Hoàng che mặt, ánh mắt lóe qua một tia lạnh lùng, sau đó một lần nữa tràn đầy yêu quý nhìn lấy Vân Phi nói:
- Đóa Nhi, thời gian của trẫm không nhiều lắm!
- Bệ hạ nói đùa, bệ hạ là chân mệnh thiên tử, tất vạn thọ vô cương!
Vân Phi lộ ra vẻ đau lòng, an ủi Thần Hoàng. Thần Hoàng nghỉ ngơi một lát tại Vân Phi cung, sau đó rời đi!
Vân quý phi nhìn bóng người Thần Hoàng lúc đầu cao lớn hùng vĩ đã có chút đơn bạc, đột nhiên hô một tiếng:
- Bệ hạ!
Thần Hoàng chậm rãi xoay người lại, ánh mắt nhìn Vân quý phi lộ ra một tia tinh quang. Vân Phi nhìn Thần Hoàng nửa ngày, chỉ nói:
- Bệ hạ bảo trọng Long Thể!
Thần Hoàng cảm động gật đầu, xoay người sang chỗ khác, bên trong ánh mắt lộ ra vẻ thất vọng. Vân Phi nhìn thần hoàng lên long liễn biến mất mới thất hồn lạc phách trở lại Vân Phi cung!
Tú Ngọc cùng Phúc lão liếc nhau, phát hiện Vân Phi mấy năm nay thường xuyên lộ ra biểu lộ như thế. Là bắt đầu khi nào!
Tựa như là khi Tam hoàng tử mười bốn tuổi rơi hồ, sau khi cứu được mới bắt đầu!
Phía trên long niện đã đi xa, Thần Hoàng nhìn Lý công công bên cạnh giận dữ nói:
- Trên triều đình trong hoàng cung, ai ai cũng đều gạt trẫm, bây giờ đến cả Vân phi cũng gạt trẫm!
Lý công công cúi đầu im lặng không nói, hắn hồi tưởng lại khi bệ hạ vẫn còn là hoàng tử. Vân Phi vẫn ở bên cạnh bệ hạ giúp đỡ bày mưu tính kế!
Trở lại tẩm cung, Vân Phi lộ ra nụ cười thảm, quả nhiên vào trong cung sâu như biển!
Nam nhân ban đầu thuộc về mình đã không phải là của mình nữa,
Ngay cả nhi tử sau cùng đều không phải là của mình...
Nàng có thể làm sao, nàng chỉ có thể giả như cái gì đều không phát sinh, bởi vì nàng không chỉ sống cho riêng mình, còn có gia tộc sau lưng cần nàng chèo chống...
Vân Phi tên là Đóa Nhi, nàng thông minh lanh lợi, thời thiếu niên trong một lần thí luyện thấy được Thần Hoàng thời thiếu niên, khi đó hắn vẫn là hoàng tử, hắn có mấy cường địch cạnh tranh. Khi đó thiếu niên Thần Hoàng là hăng hái cỡ nào, tuy ở thế yếu, trong số rất nhiều hoàng tử vẫn lộ ra hơn người, bộc lộ tài hoa!
Vân Đóa Nhi bị hắn hấp dẫn thật sâu, sau đó một mực bồi ở bên cạnh hắn bày mưu tính kế, xuất sinh nhập tử!
Vân phi còn nhớ rõ, lúc đó ban đêm, thiếu niên Thần Hoàng như thế nào hăng hái, hứa hẹn với nàng:
- Đợi đến thời điểm bản vương quân lâm thiên hạ, cũng là lúc nàng làm mẫu nghi thiên hạ!
Quả nhiên Thần Hoàng leo lên Chí Tôn vị được như nguyện, thế mà hoàng hậu lại không phải nàng!
Khi Thần Hoàng thâm tình ôm lấy con gái của đương triều Thái Úy, nàng đã hiểu!
Gia tộc sau lưng sinh nàng, nuôi nàng, một mực bảo vệ nàng - Vân gia chỉ bất quá là tam lưu thế gia trong Ngọc Kinh thành mà thôi, làm sao có thể xứng với vị trí hoàng hậu!
Sau cùng Thần Hoàng phong Vân Đóa Nhi làm quý phi, vì đền bù thua thiệt cho Vân Đóa Nhi, tăng thêm tài năng của Vân Phi từ từ đề cao Vân gia đến nhất lưu thế gia!
Mà bởi vì Thần Hoàng cảm thấy đã xứng đáng với Vân Đóa Nhi, sau đó phi tử trong hoàng cung dần dần nhiều hơn, đến Vân Phi cung càng ngày càng ít, cảm tình càng ngày càng lãnh đạm!
Về sau Vân Phi có Tam hoàng tử, nàng cảm thấy như thế qua đi hết đời cũng không có gì. Vân Phi nhìn Tam hoàng tử mỗi một ngày lớn lên, trong lòng càng ngày càng bình tĩnh, càng không chút nào để ý Thần Hoàng nữa!
Thế mà khi Tam hoàng tử mười bốn tuổi, trong lúc du ngoạn không cẩn thận rơi vào trong hồ, Vân Phi lo lắng, vội vàng kêu ngự y trong cung đến trị liệu, khi Thần Hoàng nghe ngự y nói chẳng qua là ngủ mê, không lo ngại lập tức xoay người rời đi, đi tìm phi tử mới vui đùa!
Vân Phi đã sớm không thèm để ý, nàng hiện tại quan tâm nhất là Tam hoàng tử tỉnh lại lúc nào. Quả nhiên Tam hoàng tử Lý Chính rất nhanh đã tỉnh lại, nhưng Vân Phi phát hiện sau khi Lý Chính tỉnh lại lộ ra ánh mắt xa lạ, vốn cho rằng bởi vì rớt xuống trong hồ, vừa tỉnh lại sẽ như thế, bởi vậy để hắn nghỉ ngơi thật tốt. Quả thật không sai, ngày thứ hai tất cả mọi người có thể cảm nhận được Tam hoàng tử trở lại lúc ban đầu. Nhưng chỉ có nàng phát hiện Tam hoàng tử Lý Chính không giống!
Cung nữ thị vệ nhìn thấy Tam hoàng tử vẫn nghịch ngợm như trước kia, không hề có sự khác biệt với trước, chỉ là thỉnh thoảng sẽ phun ra một số lời nói kỳ quái!
Nhưng thân là mẫu thân Lý Chính, làm sao có thể không rõ Lý Chính cải biến, dù chỉ là nhỏ xíu!
Tuy Tam hoàng tử Lý Chính vẫn thường ngày đi tới Vân Phi cung, nhưng Vân Phi càng ngày càng cảm thấy Tam hoàng tử xa lạ!
Vân Phi càng ngày càng sợ hãi, sợ hãi cảm giác của mình là sai, sợ hơn là Lý Chính vì sao lạ lẫm như thế!
Sau đó Vân Phi trong bóng tối lặng lẽ quan sát hành động của Lý Chính!
Càng lặng lẽ lật xem điển tịch, nói bóng nói gió với ngự y, nhìn xem có thể có phát hiện gì!
Bởi vì vì tất cả mọi người không có để ý Tam hoàng tử!