Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 144: Vân Quý Phi (1)

Chương 144: Vân Quý Phi (1)
Ai cũng muốn tối nay sau khi kết thúc đứng gác đi uống chút rượu, tìm một cô hoặc là hai cô... Buông lỏng một chút. Ai bảo người Tông Nhân phủ quá khoa trương, những hộ vệ kia thường xuyên bị bọn họ đối xử lạnh nhạt trào phúng.
Trong ngự thư phòng, Thần Hoàng nằm nghỉ ngơi nghe Lý công công hồi báo, ánh mắt lạnh lẽo, tự nhủ:
- Người Tông Nhân phủ gần đây càng ngày càng làm càn!
Toàn bộ ngự thư phòng nhất thời bao phủ đầy hàn khí!
Lý công công khom càng thấp!
Không đến nửa canh giờ, người Tông Nhân phủ đã đến đưa bọn họ rời đi. Mà các thế lực Ngọc Kinh thành đều nhận được tin tức này!
Tần Vương Lý Chính vừa trở về đã động thủ với người Tông Nhân phủ ngay tại cửa lớn hoàng cung, càng khiến người ta ngạc nhiên là, Tần Vương một chút việc cũng không có, Thần Hoàng không có động tĩnh gì như chuyện không có phát sinh!
Cái này để một số vương gia hoàng tộc ở Ngọc Kinh thành nghĩ tới điều gì!
Vũ Vương ở trong Vũ Ương cung cũng nhận tin tức này, nói thầm một tiếng: “Quả nhiên!” Sau đó cười một tiếng. Bất quá khi nhớ tới Tông Nhân phủ, mặt mũi Vũ Vương cũng tràn đầy ý lạnh. Gần đây Tông Nhân phủ càng ngày càng không được lòng người!
Vũ Vương hắn cũng thua thiệt qua Tông Nhân phủ!
Lúc này bên trong Tông Nhân phủ đen kịt một màu, trong điện tông nhân khiến, ánh trăng chiếu vào bên trong, một bóng người như ẩn như hiện!
Bên trong Tần Vương phủ, Lý Chính đã trở về. Lúc này Lý Chính cùng Vũ Văn Thành Đô, Lý Nho ba người ngồi trong thư phòng, mưu đồ chuyện kế tiếp. Lý Chính còn đang suy nghĩ chuyện Tông Nhân phủ, dù sao đã đánh người Tông Nhân phủ, cũng không phải một chuyện tốt!
Lý Chính kể lại lời Thần Hoàng nói cho hai vị nhân kiệt. Lý Nho nhìn Lý Chính có chút phiền não, hiểu rõ là vì cái gì mà phiền. Chỉ thấy Lý Nho cười nói với Lý Chính:
- Điện hạ, Thần Hoàng bệ hạ đã cam đoan giúp ngài giải quyết, bây giờ chúng ta đánh Tông Nhân phủ cũng là một chuyện tốt!
Lý Chính nhìn lấy Lý Nho, ánh mắt sáng lên, lập tức hỏi:
- Lý Nho ngươi nghĩ tới điều gì!
Lý Nho mỉm cười nói:
- Bây giờ điện hạ về khẳng định sẽ gây nên không ít người chú ý, khẳng định sẽ tới lôi kéo điện hạ, nhưng bây giờ điện hạ đánh người Tông Nhân phủ, có ít người nhất định bởi vì thế mà từ bỏ lôi kéo điện hạ, đối với chúng ta mà nói giảm ít đi không ít phiền phức!
- Mà chúng ta được Thần Hoàng bảo hộ để một ít đại thế lực chú ý, như vậy một số thế lực đối địch muốn làm chút động tác cũng không có quá dễ dàng!
Ánh mắt Lý Chính càng ngày càng sáng, hài lòng nhìn Lý Nho:
- Không sai, bây giờ chúng ta muốn nhất là rời khỏi Ngọc Kinh thành, trở lại đất phong. Thế lực ở Ngọc Kinh thành đối với chúng ta mà nói một chút ý nghĩa cũng không có. Lý Nho ngươi còn có biện pháp nào để cho chúng ta mau sớm rời khỏi Ngọc Kinh thành không!
Lý Nho lắc đầu, cười khổ nói:
- Điện hạ, Thần Hoàng bệ hạ đã triệu tập điện hạ hồi kinh, nhất định có mưu đồ của mình, bây giờ mưu đồ còn chưa có bắt đầu, chúng ta bất kể như thế nào, Thần Hoàng đều không cho phép chúng ta rời đi, nếu như chúng ta có động tác gì, sẽ chỉ càng lún càng sâu!
Lý Nho lại nghĩ tới cung yến vài ngày sau nhắc nhở Lý Chính:
- Điện hạ, cung yến vài ngày sau là lần thứ nhất Thần Hoàng bệ xuất hiện ở trước mặt mọi người sau khi trọng thương, đến lúc đó các đại thế lực tất sẽ phái người tham gia. Điện hạ đến lúc đó hết thảy hành sự cẩn thận, ta nghĩ mưu đồ mà Thần Hoàng bệ hạ triệu tập điện hạ về Ngọc Kinh thành có khả năng sẽ bắt đầu từ nơi đó!
Lý Chính nghiêm túc nhẹ gật đầu. Tuy Lý Chính vừa về Ngọc Kinh thành, nhưng đã cảm nhận được các thế lực chui vào bên trong Ngọc Kinh thành, bây giờ Ngọc Kinh thành tựa như mặt một hồ nước, ở trên bình tĩnh vô cùng, dưới hồ thì các loại động vật đều đang thong thả dao động. Chỉ bất quá bây giờ cần một cơn lốc xoáy mới có thể bức những kia sinh vật trốn ở đáy hồ ra khỏi mặt nước, trồi lên trên!
Lý Chính chỉ không biết vai trò của hắn là cái gì trong vòng xoáy này!
Mà lúc này Lý Nho đột nhiên hỏi Lý Chính:
- Điện hạ, Phúc lão kia từ khi đến đất phong một mực theo người à?!
Lý Chính nheo mắt, nghiêm túc nhìn Lý Nho:
- Không sai, Lý Nho ngươi có phải nhìn ra cái gì hay không!
Theo Lý Chính, người trên thế giới này để hắn tín nhiệm chỉ có các nhân kiệt Hoa Hạ!
Lý Nho nhìn Lý Chính, dùng ngữ khí kiên định nói:
- Điện hạ, ta có thể cảm nhận được Phúc lão tuyệt đối không chỉ là Tông Sư đỉnh phong!
Sáng ngày thứ hai, Thần Hoàng đi vào Vân Phi cung cùng Vân quý phi dùng bữa. Vân Phi ở trong cung điện, tất cả cung nữ đã lui ra, bây giờ chỉ có Thần Hoàng cùng Vân Phi hai người. Thần Hoàng yêu quý nhìn Vân Phi, Thần Hoàng che mặt nhẹ nhàng tằng hắng một cái, Vân quý phi lộ ra vẻ lo lắng vội vàng đi đến sau lưng Thần Hoàng, nhẹ nhàng vuốt lưng. Thần Hoàng trông thấy Vân Phi như thế, áy náy trong mắt càng ngày càng nhiều.
- Đóa Nhi, ngươi còn hận ta sao! Hận ta không thể thực hiện lời hứa lúc trước!
Động tác trong tay Vân Phi hơi ngừng, cúi đầu nói:
- Đóa Nhi hiểu, Đóa Nhi chỉ hận mình không thể trợ giúp nhiều cho bệ hạ!
Thần Hoàng lôi kéo tay Vân Phi nói:
- Mặc dù hậu cung giai lệ ba ngàn, có thể vào tim ta thì chỉ có Vân Đóa Nhi một người!
Vân Phi rúc vào trên người Thần Hoàng, Thần Hoàng lại tằng hắng một cái. Vân Phi vội vàng giúp Thần Hoàng vuốt lưng, Thần Hoàng tràn đầy áy náy nhìn nàng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất