Chương 148: Lý Vọng Thay Đổi (2)
Người khác có lẽ không thể cảm nhận được, nhưng cường giả tông sư đỉnh phong sao có thể không cảm nhận được khí tức Vũ Văn Thành Đô cực kỳ kinh khủng, dường như sống chết của bản thân đã không còn trong tay mình!
Các con cháu quan viên ở phía sau lưng Dương Hạo Vũ hoảng sợ nhìn Tần Vương, bọn họ biết vị cản ở trước mặt mình chính là cường giả Tông Sư đỉnh phong!
Dương Hạo Vũ thở một hơi thật dài, khi thấy Tần Vương làm ra điệu bộ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm nói:
- Lần này tiêu phí ở tửu lâu để tại hạ tính tiền, như thế nào?
- Ừm, tốt!
Lý Chính nhìn thoáng qua Dương Hạo Vũ.
- Đã như vậy tại hạ cáo lui trước.
Dương Hạo Vũ xuất ra một xấp ngân phiếu giao cho điếm tiểu nhị, nói với Tần Vương một tiếng cáo từ, trực tiếp rời đi. Lý Vọng bên cạnh, Dương Hạo Vũ nhìn cũng không nhìn một chút!
Mà Lý Vọng trông thấy Dương Hạo Vũ như thế nào đối đãi mình, lại như thế nào đối đãi Lý Chính, trong mắt lóe lên vẻ tức giận, nhìn đến Lý Chính cũng có một tia ghét hận!
Ngươi đã cường đại như vậy, vì cái gì không giúp ta, cứ buông tha Dương Hạo Vũ!
Lý Vọng giận dữ hét trong lòng. Lý Chính bí mật quan sát ánh mắt Lý Vọng, trong lòng không ngừng cảm khái:
Nhân tâm cuối cùng cũng sẽ thay đổi!
Lý Vọng nhắm hai mắt lại, sau khi mở mắt ra, trên mặt lộ ra nụ cười hưng phấn, lôi kéo Mộ Tuyết Linh đi ra khỏi phòng, đi vào gian phòng Lý Chính:
- Ha ha! Tam hoàng huynh quả nhiên là ngươi, trước đó ta đã muốn đi bái phỏng Tam hoàng huynh!
Mà Lý Chính cũng đứng lên nói với Lý Vọng:
- Hoàng huynh gần đây một mực nghe nói về danh tiếng của hoàng đệ, bây giờ mỹ nhân ở bên cạnh càng tiêu sái!
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, trò chuyện vui vẻ!
Mộ Tuyết Linh ở bên cạnh thì kinh dị nhìn Lý Chính, Dương Hạo Vũ vừa rồi phách lối cỡ nào, khi thấy Tần Vương điện hạ, là ăn nói khép nép cỡ nào!
Lý Vọng tuy đang giao lưu cùng Lý Chính, nhưng ánh mắt lại quang không ngừng nhìn Vũ Văn Thành Đô hùng vũ bên cạnh. Chiến lão trong đầu không ngừng cảm thán nói về Vũ Văn Thành Đô:
- Tốt cho một thiên kiêu cái thế, dù là ở ngoại vực, thiên kiêu dạng này ta chỉ từng nghe nói.
Lý Vọng trong đầu hỏi:
- Sư phụ, hắn thật sự mạnh như vậy à, hắn bây giờ tu vi gì!
Chiến lão sợ hãi than:
- Tông Sư trung kỳ!
- Cái gì, mới Tông Sư trung kỳ, vị vừa mới kia là Tông Sư đỉnh phong mà e sợ như thế!
Lý Vọng khiếp sợ nhìn Vũ Văn Thành Đô.
- Ha ha, Tông Sư đỉnh phong thì thế nào, ngươi tin hay không, vị thiên kiêu này ra ba chiêu thì có thể chém giết Tông Sư đỉnh phong kia tại chỗ!
- Làm sao có thể!
Lý Vọng chấn kinh đứng dậy, không phải hắn không tin Chiến lão, chỉ là hắn cảm thấy cái thiên kiêu thế sao lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn là thủ hạ của Tần Vương!
Bọn người Mộ Tuyết Linh nghi hoặc nhìn Lý Vọng đột nhiên đứng lên. Mà lúc này Lý Chính híp mắt, bát hoàng đệ của hắn càng lúc càng giống nhân vật chính, giống như đột nhiên một ngày biến trở thành thiên tài, hơn nữa còn thu hoạch mỹ nhân bên trong một cuộc thí luyện, mà lại bởi vì mỹ nhân gặp chuyện phiền phức không ngừng!
Cũng không biết là ngón tay vàng gì!
Dựa theo nội dung cốt truyện tiểu thuyết, cộng với biểu hiện vừa rồi, chẳng lẽ là một vị lão gia gia hay sao!
Ha ha, vậy thì có ý tứ!
Lý Chính ý vị thâm trường nhìn Lý Vọng!
Mà lúc này Lý Vọng cũng cảm nhận được hành vi của mình có chút hoài nghi, lập tức cầm chén rượu lên kính Lý Chính một chén:
- Hoàng huynh, đã lâu không gặp, kính Hoàng huynh một chén!
- Tốt!
Lý Chính hào sảng uống một chén!
Sau đó Lý Vọng chuyển lời đi vòng về trên người Vũ Văn Thành Đô!
- Hoàng huynh đi đất phong quả nhiên không tầm thường, hiện tại bên trong Ngọc Kinh thành không ai dám bất kính với Hoàng huynh, mà ta thấy vị hộ vệ bên cạnh Hoàng huynh thập phần cường đại, không biết Hoàng huynh tìm tới như thế nào?
Lý Chính nhìn Vũ Văn Thành Đô một chút, nói với Lý Vọng lời giống như đã nói với Tần Lâm Quân!
- Đó là một đêm gió táp mưa sa......
Ánh mắt Mộ Tuyết Linh bên cạnh không ngừng co quắp, mở to hai mắt, mặt mũi tràn đầy không tin!
Mà Lý Vọng lại sợ hãi than:
- Hoàng huynh vận khí tốt, vậy mà thu được mãnh tướng như thế!
Lý Vọng tin, không sai! Hắn tin, hắn đều có thể gặp phải linh hồn thể như Chiến lão, trùng hợp như thế!
Lý Chính chỉ không gì hơn thu một mãnh tướng, thật bất ngờ sao?
Mà Lý Vọng cảm thấy Chiến lão phóng đại chiến lực của Vũ Văn Thành Đô, là cố ý để hắn nỗ lực tu luyện. Lý Vọng biểu thị hắn chưa từng gặp qua cái thế thiên kiêu dạng này trong Ngọc Kinh thành, hắn không tin. Có thể lấy tu vi trung kỳ Tông Sư đối kháng Tông Sư đỉnh phong còn tạm được!
Lý Chính Lý Vọng hai người uống rượu cũng uống xong, ôn chuyện cũng ôn xong, sau đó mỗi người đi một ngả. Bởi vì Lý Vọng không có khai phủ, chỉ sắp khai phủ!
Mà Thần Hoàng đặc cách Lý Vọng có thể ra vào hoàng cung, nhưng buổi tối nhất định phải trở về!
Ban đêm bên trong đại phủ Dương gia, Dương Hạo Vũ báo cáo tình huống của hôm nay cho Dương gia gia chủ!
Ánh mắt Dương gia gia chủ tràn đầy trí tuệ lão luyện, nói với con trai:
- Ngươi làm rất không tệ, còn không có kết thù với Tần Vương kia!
- Trong khoảng thời gian này tuyệt đối đừng tới gần Tần Vương, mấy ngày nữa sẽ đến cung yến, chuyện Lý Vọng trước hết để xuống, ngươi đi nói cho Dương Vương, nhất định phải kiên nhẫn chờ đợi, thân thể Thần Hoàng bây giờ càng ngày càng nghiêm trọng!
- Vâng!
Dương Hạo Vũ trả lời, rời lui!
Hôm nay người không ít thế lực cũng nhận được tin tức này!
Bọn họ biết Tần Vương không còn là Tam hoàng tử thường thường không có gì lạ, mà chính là một vương gia cường đại tay cầm một phủ tám quận chi địa, tay nắm người tài ba, võ tướng mạnh mẽ!