Chương 153: Vũ Văn Thành Đô Xuất Thủ
Hai Tông Sư sơ kỳ toàn diện bạo phát, hai người giao thủ cùng một chỗ, kiếm của Nam Ly Chung nhẹ nhàng nhanh nhẹn linh hoạt, giống như song yến ngày xuân múa liễu, thấy Lý Vọng tuỳ tiện ngăn cản, kiếm pháp lập tức chuyển hóa thành khí tượng sâm nghiêm, kiếm khí tập kích, trong sân rộng tràn đầy ý thu phong túc sát. Mà Lý Vọng tay cầm Cự Xích thẳng thắn thoải mái, vô cùng cương liệt, thước kình như cuồng phong, không ngừng đánh lui Nam Ly Chung!
Hai người đều là nhân vật thiên kiêu, hai người tranh đấu một trận kịch liệt để trên mặt quan viên triều đình biến ảo liên tục, không ít võ tướng thỉnh thoảng khen hay!
Đột nhiên Nam Ly Chung sơ sẩy một cái, lộ ra sơ hở, ánh mắt Lý Vọng sáng lên, nắm lấy cơ hội tung Cự Xích cương mãnh trảm tới, Nam Ly Chung vội vàng ngăn cản, sau cùng bị Lý Vọng đánh bay!
Khi Lý Vọng muốn thừa thắng xông lên, Nam Ly Chung đột nhiên dừng tay nói:
- Tại hạ cam bái hạ phong!
Mà lúc này, ánh mắt Lý Thiên Giang sáng lên chăm chú nhìn chằm chằm Vũ Văn Thành bên cạnh Đô Lý Chính,
Cơ hội báo thù đến rồi!
Lý Vọng nhất thời ngừng lại, nhìn hằm hằm Nam Ly Chung, hắn còn chưa có bắt đầu biểu hiện anh tư thần dũng cho phụ hoàng nhìn đâu!
Nhưng Nam Ly Chung nhận thua, Lý Vọng không có cách nào chỉ có thể dừng tay!
Làm Lý Vọng trở lại Thái Hòa điện vừa định thỉnh cầu Thần Hoàng, Thái tử đột nhiên chen miệng:
- Bát hoàng đệ vừa biểu diễn không tệ, không biết Bát hoàng đệ muốn phụ hoàng khen thưởng cái gì!
Thế mà còn chưa chờ Lý Vọng tiếp tục nói, Dương Vương Lý Tuân cười nói với thái tử:
- Đại ca có phải nói giỡn hay không, thân là hoàng tử không cần phải kính hiếu tâm vì phụ hoàng à, sao còn muốn khen thưởng?
Lý Vọng căm tức nhìn Dương Vương, khi thấy mọi người đang chú ý đến mình, Lý Vọng bất đắc dĩ cúi đầu nói với Thần Hoàng:
- Đây chính là bản phận của nhi thần, sao dám cầu ban thưởng!
Thần Hoàng hài lòng nhìn Lý Vọng, cao hứng nói:
- Vọng nhi rất không tệ!
Lý Thiên Giang ngồi không yên ở bên cạnh đứng lên nói với Thần Hoàng:
- Bệ hạ, thần nghe nói Tần Vương điện hạ có một tuyệt thế võ tướng gọi Vũ Văn Thành Đô, vi thần có một vị đồng liêu muốn giao đấu một phen cùng Vũ Văn Thành Đô, bệ hạ có thể cho phép hay không!
Nghe thế ánh mắt của mọi người đều chuyển hướng đến Tần Vương Lý Chính, mà Vân Phi cũng phức tạp nhìn Lý Chính. Lý Chính nhìn Lý Thiên Giang cười lạnh, quay người nói với Thần Hoàng:
- Phụ hoàng, ái tướng Vũ Văn Thành Đô của nhi thần cũng không phải con chó chon mèo gì cũng có thể giao đấu, nhi thần sợ Vũ Văn Thành Đô không cẩn thận đánh hắn chết, sẽ không tốt!
Lý Chính nhìn Lý Thiên Giang đầy khinh thường!
Ánh mắt Thần Hoàng lóe lên, nhưng hắn biết Lý Thiên Giang nói tới ai, Tông Nhân phủ hiện tại càng ngày càng khoa trương, càng xuất hiện một thiên kiêu nhân vật có thể so với Tần Lâm Quân, Lý Song Nhất!
Mà Vũ Văn Thành Đô thì Thần Hoàng cũng biết, đây chính là một tuyệt thế thần tướng chân chính!
Ha ha! Lý Song Nhất!
Nếu như Lý Song Nhất chết, có thể để Tông Nhân phủ thu liễm hay không, nếu như không có... Như vậy vừa tốt có thể mượn cơ hội này...
Mặt Thần Hoàng không biểu tình, nhưng trong lòng lại là sát ý không ngừng!
Chỉ thấy một vị kim tướng ngọc chất, một cỗ ngạo khí từ trong ra ngoài phát ra bên cạnh Lý Thiên Giang chậm rãi đứng lên mở miệng nói với Thần Hoàng:
- Bệ hạ, luận võ tất sẽ có thương vong, nếu như ái tướng Tần Vương điện hạ hữu danh vô thực, bị ta đánh chết sẽ để cho Tần Vương điện hạ đau lòng mất!
Ánh mắt Lý Song Nhất đạm mạc nhìn lấy Vũ Văn Thành Đô bên cạnh Lý Chính.
Mà Vũ Văn Thành Đô bình tĩnh nhìn Lý Song Nhất, dường như nhìn một con chó chết!
Thần Hoàng như có điều suy nghĩ nhìn Lý Chính, chỉ thấy Lý Chính yên lặng gật đầu, Thần Hoàng mắt sáng như đuốc nhìn Vũ Văn Thành Đô nói:
- Tốt, rất tốt!
- Đại Hiên hoàng triều lấy võ lập quốc, nên nhiệt huyết sa trường, các ngươi ai sống ai chết, ai thắng ai bại, trẫm ở chỗ này cam đoan không người nào sẽ truy cứu trách nhiệm của các ngươi!
Tam Công ở phía dưới đang nhắm mắt hờ nhất thời mở to hai mắt, bọn họ hiểu rõ bệ đã động sát tâm!
Đám người thái tử cũng hiểu rõ Thần Hoàng để bọn hắn quyết sinh tử!
Vũ Vương gắt gao nhìn Vũ Văn Thành Đô, muốn nhìn một chút phụ hoàng vì cái gì có lòng tin đối với hắn như thế, xem ra tình báo của mình về Tam hoàng đệ còn chưa đủ!
Lúc này tất cả mọi người ngưng lại động tác trên tay, Lý Thiên Giang quay đầu nhìn Tần Vương mang theo nụ cười lạnh lùng trên mặt cùng ánh mắt bình tĩnh đến đáng sợ của Thần Hoàng phía trên, đột nhiên phát hiện mình giống như tiến vào một cái bẫy!
Còn Lý Song Nhất bên cạnh bay thẳng ra, đi vào giữa sân rộng trong Thái Hòa điện. Mà Lý Chính quay qua gật đầu ra hiệu cho Vũ Văn Thành Đô, Vũ Văn Thành Đô cầm Phượng Sí Lưu Kim Thang uy phong lẫm lẫm đi đến đối diện Lý Song Nhất.
Lý Song Nhất nhìn Vũ Văn Thành Đô lộ ra tu vi Tông Sư trung kỳ, lạnh lùng nói:
- Đây là một quyết định sai lầm của ngươi, cũng là quyết định cuối cùng!
Lời vừa dứt, Lý Song Nhất trực tiếp bạo phát tu vi Tông Sư đỉnh phong!
Đám quan chức đang vây xem giật mình nhìn Lý Song Nhất, mà Lý Thiên Giang lộ ra vẻ tươi cười đắc ý!
Lúc này chỉ có Thần Hoàng, Lý Chính, cùng Vân Phi trấn định nhìn Vũ Văn Thành Đô. Bởi vì bọn hắn có người tận mắt nhìn thấy Vũ Văn Thành Đô cường đại, lại thêm đám người Lý Chính tận lực giấu diếm, mà bọn người Tần Lâm Quân càng không có khả năng tuyên truyền uy danh cho đối thủ, dẫn đến rất ít người biết chiến tích chân thực của Vũ Văn Thành Đô!
Lý Song Nhất bạo phát kiếm thế, toàn bộ quảng trường tràn đầy kiếm khí hàn quang ép thẳng tới Vũ Văn Thành Đô. Hai con mắt Vũ Văn Thành Đô lấp lóe kim quang, bá khí vung lên Phượng Sí Lưu Kim Thang, kình khí phá tan kiếm khí, phóng tới Lý Song Nhất. Lý Song Nhất dậm chân đâm một cái, bay thẳng tới Vũ Văn Thành Đô, kình khí vừa xẹt qua bóng người Lý Song Nhất, kình khí chia cắt thành hai nửa!