Chương 209: Tiến Vào Yến Ngọc Thành
Bành! Bành! Bành!
Đao quang kích ảnh vang vọng đêm tối, hàn đao như nguyệt, kim thang như ngày, hai người đối đầu trong nháy mắt chiếu sáng bầu trời đêm!
Bọn người Lý Chính đã chạy ra ngoài ba mươi dặm xa xa còn có thể trông thấy quang mang bắn ra bốn phía!
Mà Trương Cư Chính cùng Dung bà bà trực tiếp đối mặt với Chu Vô Lợi!
Keng! Cản!
Bành! Kèn kẹt!
Ba phương chiến trường mười phần kịch liệt, chỗ đến núi đá sụp đổ, rừng cây bay tứ tung!
Mặt đất đều là vết tàn đá vụn, dã thú bị uy thế chấn nát trái tim nằm ngang bên trong tàn nhánh nát lá, rất nhanh lại bị phi thạch bụi mù đầy trời chôn lấp!
Ba phương chiến đấu kịch liệt một mực không ngừng, không trung bạo liệt, các loại chiêu thức ào ào đánh tới đối phương!
Mà lúc này người không kiên trì nổi trước chính là Chu Vô Lợi!
Theo Chu Vô Lợi dốc hết toàn lực cản trở Trương Cư Chính cùng Dung bà bà liên hợp, thế mà cuối cùng lộ ra một chút sơ hở, sơ hở này phóng đại vô hạn trong mắt Trương Cư Chính, Trương Cư Chính ngưng tụ chân khí toàn thân, chân khí hóa ảnh trực tiếp đánh tới người Chu Vô Lợi, xương cốt Chu Vô Lợi trong nháy mắt vỡ vụn, bay ngược mà ra. Dung bà bà xem thời cơ vọt thẳng đến phía trên Chu Vô Lợi, tung chưởng từ trên chụp xuống Chu Vô Lợi!
Tròng mắt Chu Vô Lợi trợn to, hai tay ngưng thế hóa thành cự chưởng đối kháng thần chưởng!
Bành!
Hai chưởng va nhau, khí kình bốn phía tác động đến để sơn lâm sụp đổ!
Mà Chu Vô Lợi bị tức kình đánh trúng, bỗng nhiên phun ra máu tươi, lùi lại mấy bước!
Thế mà còn không có đợi Chu Vô Ngôn kịp phản ứng, Trương Cư Chính đã sớm chuẩn bị xong đột nhiên xuất hiện ở sau lưng hắn!
Trương Cư Chính bạo phát khí thế dồi dào, hai tay chống trời trong nháy mắt biến ảo ra một hư ảnh cự tượng (voi lớn), voi lớn hiện ra hình ảnh giơ chân đạp đất, đạp xuống người Chu Vô Lợi!
Chu Vô Lợi căn bản bất lực ngăn cản, thoáng chốc toàn bộ thân thể bị voi lớn đạp từ không trung rơi xuống dưới đất!
Bành!
Loạn thạch lăn lộn!
Núi lở đất nứt!
Voi lớn tiêu tán, chỉ thấy sâu trong lỗ đen, Chu Vô Lợi đã bị đạp huyết nhục lộn xộn, không còn ra hình dáng!
- Vô Lợi!
Chu Dương Lâm nhìn Chu Vô Lợi bị giết, sợ đến vỡ mật!
Nhất thời có ý muốn chạy trốn!
Chu Dương Lâm cùng Hà Tất Ý, hai cường giả Niết Bàn cảnh đỉnh phong thế mà chậm rãi bị Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô áp chế!
Lại thêm Trương Cư Chính cùng Dung bà bà đã giải quyết xong đối thủ, bắt đầu vây quanh hai người thỉnh thoảng nhúng tay!
Chu Dương Lâm, Hà Tất Ý hai người quả thực khổ không thể tả!
Tăng thêm Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô cường thế dũng mãnh, cán cân trận chiến đấu này dần dần đã hoàn toàn khuynh về hướng Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô, Trương Cư Chính, Dung bà bà bốn người...
Cuối cùng Chu Dương Lâm đầu tiên bị Lữ Bố tung một chiêu Phương Thiên Hóa Ảnh chém trúng, Trương Cư Chính nắm lấy cơ hội trực tiếp xuất chiêu Bạch Tượng dồn sức đạp xuống, chấn choáng Chu Dương Lâm trong mười phần trăm giây!
Mà mười phần trăm giây trong loại trong chiến đấu này thật sự quá dài!
Cuối cùng Lữ Bố đánh ra Xích Diễm hoành không, hai tay dựng thẳng lên Phương Thiên Họa Kích đột nhiên chém về phía Chu Dương Lâm!
Chu Dương Lâm từ đầu tới đuôi bị Phương Thiên Họa Kích chém thành hai nửa!
Hà Tất Ý nhìn Chu Dương Lâm bị giết chết, trong lòng sụp đổ, một hơi sơ sẩy bị Vũ Văn Thành Đô nắm lấy cơ hội, được Dung bà bà trợ công, kim sắc thang ảnh dưới ánh mắt kinh sợ của Hà Tất Ý như bẻ gãy nghiền nát đụng phải người hắn, khí thế bạo liệt, Vũ Văn Thành Đô mãnh liệt khua tay Phượng Sí Lưu Kim Thang trực tiếp oanh Hà Tất Ý thành bột mịn, sinh tử đạo tiêu. Sau đó Niết Bàn cảnh sơ kỳ Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô, Trương Cư Chính cùng Niết Bàn trung kỳ Dung bà bà bốn người đứng thẳng dưới tinh không!
Trong đó Dung bà bà Niết Bàn cảnh trung kỳ vậy mà khí thế yếu hơn ba người Niết Bàn cảnh sơ kỳ!
Trên mặt đất xuất hiện thi thể của hai vị Niết Bàn cảnh đỉnh phong cùng Niết Bàn cảnh trung kỳ!
Bốn người nghỉ ngơi trong chốc lát, Trương Cư Chính mở miệng nói:
- Bây giờ điện hạ đã đạt tới Yến Ngọc thành chuẩn bị chiếm lĩnh Yến Ngọc thành, Lữ Bố tướng quân, Vũ Văn tướng quân hai người các ngươi tiến về đó bảo hộ điện hạ, ta cùng Dung bà bà chạy về Nhưỡng thành hợp tác cùng Nghiêm gia chiếm lĩnh Nhưỡng thành!
- Trong khoảng thời gian này Công Đài đã suất lĩnh đại quân đến đây, ngày mai sẽ có thể đến!
- Đến lúc đó chúng ta trực tiếp chia ra bốn đường chiếm lĩnh bốn thành, chiếm lĩnh Yến Ngọc quận!
Nghe Trương Cư Chính phân phó, ba người Lữ Bố đồng thời gật đầu, sau đó bốn người chia ra hai hướng ngược mà đi...
Hiện tại, Lý Chính dẫn theo Trương Hợp, Lý Nho và tám vị Tông Sư cảnh cường giả đi tới Yến Ngọc thành!
Mà người ba đại thế gia toàn bộ đều rời khỏi Yến Ngọc thành và bị Lý Chính tiêu diệt!
Lúc này thủ lĩnh tất cả thế lực lớn nhỏ Yến Ngọc thành đều sợ mất mật, bởi vì đám người Lữ Bố đối chiến cùng Chu Dương Lâm đã sớm bị thám tử bọn họ phái đi điều tra tìm biết được!
Chủ yếu là tác động đám người Lữ Bố đối chiến quá mức ác liệt, phương viên trăm dặm đều cảm thấy chấn động!
Lúc này thủ lĩnh các thế lực Yến Ngọc thành lòng nóng như lửa đốt, bọn họ không biết hiện tại là người nào thắng!
Nếu như người ba đại thế gia thắng còn tốt!
Nhưng nếu như là Tần Vương thắng, vậy bọn hắn nên làm cái gì bây giờ, hoặc là nói Tần Vương sẽ làm gì bọn hắn!
Đúng lúc này, toàn bộ Yến Ngọc thành vang lên một đạo âm thanh uy nghiêm!
- Bản vương chính là Tổng đốc Yến Châu - Tần Vương Lý Chính, tất cả quan viên Yến Ngọc thành cùng thủ lĩnh tất cả thế lực lớn nhỏ lập tức đến quận phủ gặp mặt!
Toàn bộ người trong Yến Ngọc thành nhất thời chấn động!
Ngô gia gia chủ nghe được âm thanh này nhất thời bay xuống!