Chương 208: Diệt Sát (2)
Chu Dương Lâm nhìn về chiến trường phía trước đã lặng yên không tiếng động, lập tức ngừng giữa không trung. Hà Tất Ý cùng Chu Vô Lợi đồng thời ngừng lại, cẩn thận nhìn bốn phía!
Ba người nhìn nhau, chân khí trong cơ thể cấp tốc vận chuyển, khôi phục chân khí vừa mới toàn lực chạy đến mà tiêu hao, xung quanh bao phủ toàn thân khí kình, thời khắc đề phòng xung quanh. Gương mặt Chu Dương Lâm lóe qua thần sắc cuống cuồng, vốn cho rằng thực lực ba người Chu Vô Ngôn hẳn là có thể kiên trì đến khi mình đến, không nghĩ tới chiến trường nhanh như vậy đã kết thúc!
Mà trên chiến trường an tĩnh như thế, không thể không khiến ba người Chu Dương Lâm đề phòng!
Ba người Chu Dương Lâm ở trên không trung hạ thấp độ cao, thời điểm cách mặt đất một thước, chậm rãi tiến vào chiến trường!
Khi ba người Chu Dương Lâm nhìn phế tích phía trên con đường tất cả đều là người ba đại thế gia, ánh mắt nhất thời đỏ lên. Chu Vô Lợi trực tiếp đi xuống mặt đất, vừa định muốn đi kiểm tra thi thể người ba đại thế gia. Chu Dương Lâm tỉ mỉ nhìn không ít thi thể không thích hợp, nhất thời nhìn Chu Vô Lợi hô to một tiếng:
- Đừng đụng! Các ngươi nhìn xem những thi thể này có chút là xanh mặt, rất có thể là trúng độc mà chết!
- Rất có thể người Tần Vương phủ phái tới có một vị là Độc Sư!
- Cẩn thận trên thi thể còn có kịch độc!
Chu Vô Lợi nghe được Chu Dương Lâm cảnh báo, trong lòng ngưng tụ.
Nhất thời ba người đều nín thở lên, lúc này sắc mặt bọn họ hết sức khó coi, bởi vì bọn hắn đã biết tất cả mọi người lần này tiến về Nhưỡng thành đã chết!
Chu Dương Lâm càng hiểu rõ, người Tần Vương phủ sớm đã hoài nghi Ngô gia, bởi vậy Tần Vương muốn mai phục là người tiến về Nhưỡng thành!
Chu Dương Lâm nghĩ tới đây, khí thế bạo phát hét lớn một tiếng, khí thế tác động đến bốn phía, tàn thạch bay loạn, khí lãng lăn lộn, gió lớn gào thét, vù vù rung động!
Mà bọn người Lý Chính ngoài mười dặm rốt cục chờ đến người ba đại thế gia ở đằng sau chạy tới, tổng cộng mười hai vị Tông Sư cảnh, trong đó có năm vị cường giả Tông Sư đỉnh phong!
Khi mười hai vị Tông Sư cảnh cường giả đến phạm vi mai phục!
Lữ Bố trực tiếp hét lớn một tiếng, Vũ Văn Thành Đô, Trương Hợp bọn người nghe tin mà hành động, trực tiếp vận hành chiêu thức khí thế cường đại phóng tới bọn họ!
Thế mà tất cả mọi người bày ra chiêu thức không có Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô như thế chói sáng!
Chỉ thấy Lữ Bố nhảy bước lên trước tay cầm Phương Thiên Họa Kích phát ra Xích Diễm hùng hồn, dùng lực vung lên, Xích Diễm giống như long quét ngang. Phía sau Vũ Văn Thành Đô tay cầm Phượng Sí Lưu Kim Thang ngưng kết khí thế vàng rực cường đại ở trên, tiếng gió rít gào, trong nháy mắt hình thành một đạo cự đại thang ảnh màu vàng, giống như hoàng kim đúc thành, trùng trùng điệp điệp phóng tới mười hai vị Tông Sư!
Bên trong các loại chiêu thức, chói mắt nhất không gì qua được Xích Diễm giống như Cuồng Long cùng thang ảnh giống như hoàng kim đúc thành, trong đêm tối lập loè tinh không!
Mà mười hai vị Tông Sư của ba đại thế gia toàn lực đi đường căn bản còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy bọn họ mở to hai mắt, hoảng sợ nhìn công kích lao đến, thế mà bọn họ căn bản không có lực phản kháng!
Chỉ thấy một tiếng vang thật lớn, khói bụi quấn sương mù, con đường rộng lớn trực tiếp bị oanh thành hố lớn!
Mười hai vị Tông Sư ba đại thế gia đã sớm biến mất không thấy gì nữa!
Khi ba người Chu Dương Lâm ngoài mười dặm nhìn phía sau dâng lên khí thế, quang mang lập loè.
- Không tốt! Người Tần Vương phủ ở phía sau mai phục chúng ta!
Cạch!
Nhất thời không trung bạo liệt, ba người Chu Dương Lâm lao trở về!
Thời điểm bọn người Lý Chính nhìn ba vị cường giả Niết Bàn cảnh phía xa bạo phát khí thế, cấp tốc lao đến chỗ mình!
Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô, Trương Cư Chính, Dung bà bà bốn người trực tiếp đằng không bay lên giữa không trung!
Lý Chính, Trương Hợp bọn người nhẹ gật đầu với bốn người Lữ Bố, lập tức xông về phía Yến Ngọc thành!
Không đến mười hô hấp, mười dặm lộ trình trong chớp mắt đã đến!
Lúc ba người Chu Dương Lâm nhìn bốn người lơ lửng trên không trung, đồng tử co rụt lại!
Đặc biệt nhìn Lữ Bố, Vũ Văn Thành Đô hai người, lộ ra thần sắc chấn kinh!
Hà Tất Ý căm hận nói:
- Khó trách Tần Vương dám xuất thủ như thế!
- Nguyên lai là hai người các ngươi đã đột phá Niết Bàn cảnh!
Lữ Bố tay cầm Phương Thiên Họa Kích quét ngang, Khí Trùng Vân Tiêu!
- Bớt nói nhảm, hôm nay các ngươi tất vong!
Nhất thời khí thế bốn người ngút trời, vọt thẳng tới ba người Chu Dương Lâm!
Ba người Chu Dương Lâm cũng là mặt mũi tràn đầy lửa giận, trong lòng đã biết không thể tránh né, sau đó hét lớn một tiếng, phóng tới bốn người!
Khí thế song phương trùng trùng điệp điệp như là vỡ đê đánh tới đối phương!
Oanh!
Đêm tối dưới trời sao vang lên tiếng vang, song phương đối bính tạo ra khí sóng, trong nháy mắt nổ tung!
Trung tâm phạm vi một dặm, núi sơn rừng sụp đổ, dã thú trong rừng cây đều bị đánh chết!
Song phương bị chấn khai, Lữ Bố toàn thân phiếm hồng vọt thẳng tới Chu Dương Lâm!
Xích Diễm Cuồng Long hỏa hồng trực tiếp chấn vỡ mây đen, phóng tới Chu Dương Lâm!
Mà lúc này Chu Dương Lâm giống như núi lửa chất đống mấy chục năm, một triều phun trào, khí thế dồi dào trực tiếp nghênh đón Lữ Bố!
Nhất thời không trung Xích Diễm lăn lộn, không khí trong nháy mắt bốc hơi!
Cản! Cản!
m thanh vũ khí giao tiếp, đinh tai nhức óc!
Trong đêm tối yên tĩnh, vang lên từng tiếng bạo liệt!
Chiến trường phân ra ba chỗ, Lữ Bố đối chiến Chu Dương Lâm!
Vũ Văn Thành Đô tản ra ánh sáng màu vàng đối chiến Hà Tất Ý!
Vũ Văn Thành Đô ngưng kết khí thế khổng lồ phía trên Phượng Sí Lưu Kim Thang, kim sắc quang mang già thiên tế nhật, một đầu Chân Long giống như được hoàng kim đúc thành trùng trùng điệp điệp phóng tới Hà Tất Ý. Bầu trời lúc sáng lúc tối, tựa hồ xung quanh bầu trời đêm bị cỗ khí thế này lập loè. Mà Hà Tất Ý phát ra đao thế vô song, trong nháy mắt huyễn hóa ra vạn thiên đao ảnh kết hợp thành một thanh cự trường đao (đao to dài), khí thế bá đạo bổ về phía Vũ Văn Thành Đô!