Chương 211: Chiếm Lĩnh Yến Ngọc Thành (2)
Lý Chính âm thầm hài lòng gật đầu, xem ra La Võng được Triệu Cao suất lĩnh càng ngày càng có dáng vẻ La Võng thời Tần!
Khi mọi người hãi hùng khiếp vía tiến vào quận phủ, nơm nớp lo sợ nhìn Tần Vương ở phía trên tản ra khí thế Vương giả.
Lý Chính nhìn phía dưới hơn mười vị có mặt mũi toàn bộ Yến Ngọc thành đều đang một mực cung kính nhìn mình, một cỗ khí thế vương đạo tự nhiên sinh ra!
- Bản vương chính là Tần Vương Lý Chính, được phụ hoàng phong làm Tổng đốc Yến Châu, chưởng quản hết thảy quyền lực Yến Châu!
- Các ngươi cũng đã biết chứ nhỉ? đi!
Lý Chính dùng ánh mắt uy nghiêm liếc nhìn mọi người.
Mà quan viên, thủ lĩnh các thế lực phía dưới cúi đầu xuống, cung kính nói:
- Vi thần (tại hạ) nghe theo chỉ thị của bệ hạ, theo Tần Vương điện hạ hiệu lệnh!
Lý Chính hài lòng nhìn mọi người, lập tức cười lạnh nói:
- Trước đó Ngô gia Yến Ngọc thành ý đồ mưu hại bản vương, thế là tạo phản, bản vương đã phái người khám nhà diệt tộc!
- Các ngươi phải xem đó là tấm gương mà phòng bị, không nên làm việc gì trái với lương tâm!
Mọi người phía dưới nghe xong, bắt đầu nhìn xung quanh, nhìn nhau một hồi phát hiện người Ngô gia thật không có ở nơi này!
Mà bọn họ cũng sẽ không cho rằng Tần Vương điện hạ sẽ lừa bọn họ, bởi vì chỉ cần trở về tra một cái liền biết!
Nhất thời tất cả mọi người thất kinh quỳ trên mặt đất:
- Vi thần (tiểu nhân) không dám, thề sống chết hiệu trung điện hạ!
Ngay tại lúc này, hai cỗ khí thế giống như hủy thiên diệt địa trong nháy mắt lao đến bầu trời quận phủ. Lý Chính thấy thế cười một tiếng, hai người kia chính là Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô!
Chỉ thấy hai vị tuyệt thế mãnh tướng dường như Thiên Thần hàng lâm, đi vào trên đất bằng đối với Lý Chính cung kính nói:
- Điện hạ, sáu loạn thần tặc tử Niết Bàn cảnh đã toàn bộ bêu đầu!
Lúc này mọi người Yến Dương thành cảm nhận được khí thế Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô kinh khủng, đầu càng vùi thấp hơn!
- Tốt! Hai vị ái tướng khổ cực!
Lý Chính thấy trong tay Vũ Văn Thành Đô còn mang theo một cái người, mắt sáng lên tiếp tục nói:
- Vũ Văn tướng quân, trong tay ngươi dẫn theo ai thế?!
Vũ Văn Thành Đô lộ ra một tia cười lạnh, trực tiếp ném người trong tay lên phía trước mọi người!
- Điện hạ, thời điểm ta và đại ca chạy đến Yến Ngọc thành đột nhiên phát hiện người này lén lén lút lút thoát khỏi Yến Ngọc thành, chúng ta lập tức cảm thấy người này hẳn là đại nhân vật của Yến Ngọc thành, trực tiếp đem hắn tới đây!
Mọi người ở bên dưới thấy Vũ Văn Thành Đô ném qua một bóng người quen thuộc, mấy vị quan viên khẳng nhìn kỹ khuôn mặt người nọ, nhất thời kêu lên sợ hãi:
- Quận thủ đại nhân!
- Ồ? Lô quận thủ Yến Ngọc quận!
Lý Chính lạnh lùng nhìn Lô quận thủ nằm dưới đất!
Lô quận thủ nghe Lý Chính gọi mình, trong lòng run lên, trong lòng Lô quận thủ khó chịa, vốn là hắn trông thấy sáu vị cường giả Niết Bàn cảnh của ba đại thế gia rời khỏi Yến Ngọc thành thì đã có loại dự cảm xấu. Theo thời gian trôi qua, dự cảm càng ngày càng mãnh liệt, ngoan tâm một thân một mình cầm lấy bảo vật trân quý của mình trước thoát khỏi Yến Ngọc thành!
Chỉ cần mình còn sống mới là trọng yếu nhất, nếu như là người ba đại thế gia thắng, cùng lắm thì trở lại!
Cứ như vậy Lô quận thủ một đường đào tẩu trên đường nhỏ, thế mà vừa hay bị Lữ Bố và Vũ Văn Thành Đô hai người phát hiện!
Sau đó thì bị bắt trở lại!
Lúc này Lô quận thủ cũng không còn cách nào tiếp tục giả vờ chết, lập tức đứng dậy quỳ xuống đất cầu xin tha thứ:
- Tần Vương điện hạ tha mạng, vi thần lúc đầu muốn đầu nhập vào Tần Vương điện hạ, nhưng không nghĩ tới người ba đại thế gia đột nhiên đến đây, là ba đại thế gia bức vi thần, vi thần không thể không tuân theo bọn họ!
- Điện hạ minh giám!
- Ồ? Đã như vậy vậy vì sao phải chạy khỏi Yến Ngọc thành!
Lý Chính cười lạnh hỏi lại.
Lô quận thủ khóc ròng ròng, nhìn Lý Chính giải thích:
- Vi thần trông thấy người ba đại thế gia đều rời khỏi Yến Ngọc thành, vi thần linh cơ khẽ động muốn vội vàng đi gặp Tần Vương điện hạ báo tin, để cầu một chút công lao, không nghĩ tới Tần Vương điện hạ anh minh thần võ, trực tiếp tiêu diệt người ba đại thế gia! Thật sự là đáng mừng!
Lô quận thủ càng nói càng kích động, càng nói càng sùng bái nhìn Lý Chính!
Mà mọi người đang quỳ phía sau hắn lại cùng lúc dùng ánh mắt không biết xấu hổ nhìn hắn, trước đó còn như chó nịnh bợ người ba đại thế gia làm niềm vui, còn kém một cái đuôi lắc tới lắc lui thôi!
Hiện thì len lén chạy trốn, còn muốn nói là đi báo tin cho Tần Vương điện hạ!
Lý Chính nhìn Lô quận thủ đang sùng bái nhìn mình, trong tay nội kình ngưng tụ, trực tiếp đánh ra một Phiên Thiên Chưởng như núi lửa bạo phát bổ về phía hắn!
Bên trong ánh mắt sợ hãi của Lô quận thủ, cả người trực tiếp bị nổ tung!
Máu nóng của Lô quận thủ rơi đầy trên đám người Yến Ngọc thành. Lúc này tất cả mọi người cảm nhận được giọt máu đang chảy trên mặt mình, trong lòng vạn phần hoảng sợ, đầu trực tiếp phục trên đất!
Lý Chính nhìn mọi người bên dưới, bình tĩnh nói:
- Bản vương đến Yến Ngọc phủ chính là vì ba chuyện:
- Chuyện thứ nhất: Công bình!
- Chuyện thứ hai: Công bình!
- Chuyện thứ ba: Vẫn là công bằng!
- Bởi vậy các ngươi chỉ cần an phận thủ thường, phối hợp tốt bản vương cai trị bách tính, để bách tính an cư lạc nghiệp, bản vương cam đoan các ngươi không có chuyện gì!
Mọi người nhất thời thở dài một hơi, cao giọng nói:
- Tần Vương điện hạ nhân nghĩa! Vi thần (tiểu nhân) thề sống chết hiệu trung điện hạ!
- Tốt! Buổi sáng ngày mai, tất cả quan viên Yến Ngọc thành nhất định phải đến Lý Nho bên cạnh bản vương báo cáo chuẩn bị! Lý Nho sẽ một lần nữa an bài các ngươi!
- Mà người của các thế lực ngày mai nhất định phải đến đây chuẩn bị báo cáo tình huống thế lực của chính mình!
- Tuân theo điện hạ chi lệnh!...