Chương 240: Hoàng Gia Phản Nghịch
Phương Tư Vũ nhìn thi thể Hoàng gia lão tổ lộ ra vẻ đau thương, tràn ngập xin lỗi nói với Hoàng Thân Thâm:
- Hoàng gia chủ, chuyện Hoàng lão tổ, thực sự xin lỗi, ta đến chậm, để Hoàng lão tổ...
Hoàng Thân Thâm ôm quyền cúi đầu nói:
- Đa tạ Phương thành chủ giải vây cho Hoàng gia, Hoàng gia vô cùng cảm kích!
Trong ánh mắt Hoàng Thân Thâm lộ ra cừu hận tại thời điểm mọi người nhìn chú ý.
“Ha ha, ngươi đến chậm, thật là thế phải không!”
Hoàng Thân Thâm hiểu rõ, đây là một cái bẫy, là bố cục Tần phủ muốn chèn ép Hoàng gia chúng ta!
Không phải vậy thì động tĩnh lớn như vừa rồi, sao Phương Tư Vũ lại không biết, mà Anh thành có hai vị cường giả Niết Bàn cảnh, sao bọn họ lại một mực không xuất hiện!
Lấy tốc độ của bọn hắn, sớm nên đến rồi!
Tần phủ diệt Chu gia, hiện tại còn muốn tiếp tục đến chèn ép Hoàng gia chúng ta!
Hoàng Thân Thâm nghĩ tới đây tức giận khó bình, vì cái gì, bởi vì bây giờ thế lực Hoàng gia chúng ta lớn nhất tại Anh thành sao?!
Lúc này Phan Phượng đứng ở trước giữa cổng chính Hoàng phủ, ánh mắt khinh thường nhìn tất cả mọi người Hoàng gia, quay người hô to với các tướng sĩ:
- Thu binh!
Sau đó cưỡi lên tuấn mã cao lớn, trong ánh mắt kiêng kị sợ hãi của tất cả mọi người, nghênh ngang rời khỏi!
Các tướng sĩ đi theo đều sùng bái nhìn Phan Phượng, một trận chiến này, Phan Phượng triệt để thu phục tướng sĩ hộ thành quân!
Mà hai vị Niết Bàn cảnh cường giả của Tần phủ ẩn tàng ở trên không nhìn Phan Phượng, lộ ra ánh mắt cực kỳ hài lòng!
Là một vị mãnh tướng vô song, không tệ, có thể bồi dưỡng, lại thêm một vị mãnh tướng cho trấn quốc phủ chúng ta!
Người xung quanh dần dần tán đi, Phương Tư Vũ hư tình giả ý an ủi Hoàng gia chủ một hồi cũng rời đi. Bây giờ chỉ để lại người Hoàng gia đau thương và một chỗ bừa bộn!
Mà mấy ngày kế tiếp, Hoàng gia bởi vì lão tổ chết đi, thực lực ngã xuống một tầng, bị Trương phó tướng ác ý trả thù cùng các thế lực minh tranh ám đấu, thế lực Hoàng gia co vào cực lớn, trước đó khí thế Hoàng gia cường thịnh đã biến mất, mà người Hoàng gia càng tức giận, khó có thể áp chế lửa giận trong lòng!
Ban đêm, trong đại sảnh Hoàng gia, tuy lão tổ đã hạ táng, lụa trắng vẫn còn treo cao!
Lúc này mọi người trong Hoàng gia đã không có ngạo khí lúc trước, còn lại chỉ là mặt mũi tràn đầy hận ý cùng ưu sầu!
Đại sảnh Hoàng gia, cửa lớn đóng lại, xung quanh người Hoàng gia cảnh giới bốn phía. Hoàng gia gia chủ Hoàng Thân Thâm ngồi ở phía trên, tay đặt lên trên tay ghế, sắc mặt đầy vẻ ưu sầu chưa tan!
Mà mấy vị trưởng lão phía dưới kể ra tình huống Hoàng gia hiện tại. Tam trưởng lão tức giận nói:
- Bây giờ Hoàng gia chúng ta trong mấy ngày nay liên tục mất đi hai tầng thế lực, những đại gia tộc Anh thành nhìn thấy Hoàng gia suy sụp, ào ào xuất thủ trong bóng tối chiếm lấy sản nghiệp Hoàng gia!
- Không sai, lại thêm hộ thành quân đáng chết kia nhằm vào, Hoàng gia chúng ta bại một lần lại bại, khó có thể ngăn cản, mà các đại gia tộc nhờ vào đó đuổi đánh tới cùng!
Ánh mắt Tứ trưởng lão lộ ra cừu hận nói!
Khi Tứ trưởng lão nhắc đến hộ thành quân, tất cả mọi người trong đại sảnh lộ ra ánh mắt cừu hận!
Nhưng nhớ tới bóng người cuồng bạo, một cỗ cảm giác vô lực tự nhiên sinh ra.
Lục trưởng lão Ở phía sau nhỏ tuổi hơn một chút vỗ bàn bực tức nói:
- Hoàng gia chúng ta không thể báo thù này mà!
- Ai!
Không ít người Hoàng gia cúi đầu xuống thở dài. Phan Phượng thực sự quá mạnh!
Mà lại Phan Phượng còn là người Tần phủ, tay cầm 50 ngàn binh mã, còn ai trong Anh thành có thể là đối thủ của Phan Phượng!
Ánh mắt Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Hoàng Thân Thâm:
- Gia chủ, ngươi nêu chủ ý đi, nếu như chúng ta lại không có động tác gì, Hoàng gia chúng ta sẽ suy bại!
Hoàng Thân Thâm nhìn ánh mắt mọi người mong đợi, dường như đã quyết định một chú ý, vẻ u sầu biến mất, khắp khuôn mặt đều là kiên định, ngầng đầu nói với đám người:
- Các ngươi cho rằng địch nhân lớn nhất của chúng ta là Phan Phượng sao?
Mọi người giật mình, ào ào nhìn về phía Hoàng Thân Thâm.
- Không!
Hoàng Thân Thâm lắc đầu cắn răng nói:
- Địch nhân lớn nhất của chúng ta là Tần phủ!
Hoàng Thân Thâm nhìn lướt qua ánh mắt khiếp sợ của mọi người, tiếp tục nói:
- Cái này căn bản là một cái bẫy của Tần phủ, Tần Lâm Quân nàng không muốn để cho Hoàng gia chúng ta một nhà độc đại tại Anh thành, cố ý suy yếu chúng ta!
Mọi người hồi tưởng lại đủ loại tình huống trước đó, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng kinh hãi vạn phần. Ngũ trưởng lão run rẩy hỏi:
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ, chúng ta căn bản chống cự không được Tần phủ!
- Không sai, chẳng lẽ chúng ta trơ mắt nhìn Hoàng gia suy sụp!
Nhị trưởng lão bất đắc dĩ nói.
Mà đại trưởng lão dường như hiểu rõ ý Hoàng Thân Thâm, trầm trọng nói:
- Gia chủ chúng ta muốn phản kháng Tần phủ?!
Hoàng Thân Thâm nhìn mọi người kiên định nói:
- Không sai, chúng ta sẽ phản kháng Tần phủ, cầm lại hết thảy thuộc về chúng ta!
Đại trưởng lão đứng lên kinh hãi nói:
- Gia chủ, ý của ngươi là chúng ta đầu nhập vào ba đại thế gia ở Yến Ưng quận!
Tất cả mọi người giật mình đứng lên ào ào nhìn về phía gia chủ, muốn biết đại trưởng lão nói có chính xác không?!
Hoàng Thân Thâm lạnh mặt, kiên định gật đầu:
- Không sai, Tần phủ đã không cho Hoàng gia chúng ta đường sống, như vậy chúng ta chỉ có thể phản kháng, bên trong Yến Ưng phủ, chỉ có người ba đại thế gia có thể đối kháng Tần Lâm Quân, nếu như chúng ta phản nghịch Tần phủ làm nội ứng ba đại thế gia, đến lúc đó ba đại thế gia đánh bại Tần Lâm Quân, tuyệt đối sẽ không thua thiệt chúng ta, Anh thành như cũ vẫn là thiên hạ của chúng ta!