Chương 267: Phái Binh (2)
- Không sai, ngày mai chúng ta trực tiếp tranh tài một trận, nhìn xem thực lực mấy người trong liên minh kia đến cùng ra sao!
- Để bọn hắn nhìn xem thực lực chân chính của tam đại thế gia chúng ta!
Ba vị gia chủ nhìn đám người phía dưới phấn khích hiên ngang, khẽ gật đầu.
Tác chiến cũng là đánh trước khí thế!
Mà Chu Vô Tận hài lòng nhìn Chu Dương Liệt gia tộc mình, khí thế mười phần nói:
- Tốt, ngày mai chúng ta thì bày ra trận thế, xem bọn hắn có dám cùng quân ta đấu tướng trước trận hay không!
Ánh mắt tất cả mọi người sáng lên, tất cả võ tướng trong sảnh đường một mặt hưng phấn nghĩ đến tình cảnh ngày mai!
Trước trận đấu tướng, chính là của truyền thống đại quân đối chiến thế giới này!
Ở thế giới này, vũ lực cá nhân nổi bật có ưu thế cực kỳ lớn, lúc song phương giao chiến cũng dễ xuất hiện tình huống binh đánh cùng binh, tướng đánh với tướng. Võ tướng giao đấu trước trận chiến cũng hợp tình hợp lý, dù sao bên đối chiến thắng thì sĩ khí một phương đó được đề cao rất nhiều, võ tướng một phương thất bại bị giết cũng sẽ ảnh hưởng khí thế bên này. Càng quan trọng hơn là… Danh vọng!
Võ tướng để ý nhất chính là danh vọng!
Thân làm một võ tướng còn có cái gì so sánh bằng việc trảm tướng trước trận, trong khi được mấy chục vạn đại quân chú ý, lại càng dễ tuyên truyền thanh danh của mình!
Bởi vậy võ tướng thích nhất là đối chiến trước trận!
- Ừm…
Mặt mũi Chu Quế Tín tràn đầy tán đồng, chậm rãi đứng lên nói:
- Tuy nhiên Tần minh ra binh 800 ngàn, nhưng bọn hắn khẳng định sẽ còn lưu lại một bộ phận quân đội trấn thủ hai quận, bởi vậy Tần minh ở Uyên thành có khả năng nắm giữ 500 ngàn đại quân. Chúng ta ngày mai trước hết phái 300 ngàn đại quân làm một trận đọ sức chính diện, nếu như bọn hắn làm con rùa rúc ở trong thành, vậy mặc kệ danh dự uy vọng, hay là khí thế đại quân của bọn hắn nhất định sẽ suy sụp, tất cả mặc kệ vì danh dự hay là cái gì khác, bọn họ nhất định sẽ ứng chiến!
Đến lúc đó chúng ta tiếp tục ẩn tàng 300 ngàn đại quân ở phía sau, nếu như bọn họ dám toàn quân xuất kích, thế thì càng tốt hơn!
Mặt mũi Chu Quế Tín tràn đầy âm hiểm nói.
Mọi người nghe được kế sách này, ai nấy đều lộ ra ý cười. Mà phía dưới ba vị gia chủ, bốn năm vị lão tổ tản ra khí tức Tạo Hóa cảnh cũng chậm rãi gật đầu.
- Tốt, mặc kệ sau này thế nào, chúng ta nhất định phải cảnh cáo tất cả chiến sĩ, mỗi ngày nhất định phải nghiêm túc cảnh giới, không thể có bất kỳ sơ sẩy gì!
Hà Dụng cũng sắc mặt nghiêm túc nói.
- Vâng!
Mọi người trả lời nói.
Chỉ thấy Hà Dụng tiếp tục cười nói:
- Có điều, chúng ta cũng có thể viết một phong thư khiêu chiến cho bọn họ!...
Bên trong Uyên thành, Tần Vương Lý Chính cùng Tần Lâm Quân kết minh cũng được gọi là Tần minh. Mà thư khiêu chiến ba đại thế gia đã đến. Mọi người đều ở trong đại sảnh phủ thành chủ Uyên thành bàn luận việc đối ứng chuyện này!
Khi Lý Nho cầm lấy thư khiêu chiến phách lối của ba đại thế gia truyền cho mọi người xem, còn chưa chờ Lý Chính cùng Tần Lâm Quân nói cái gì. Hoa Hùng cùng Phan Phượng, Tưởng Bá, Dạ Lăng Vân mấy vị võ tướng nhất thời sắc mặt ửng hồng kích động đứng lên!
- Điện hạ, ba đại thế gia vậy mà quá phách lối, ngày mai hãy để cho võ tướng chúng ta xuất chiến!
Hoa Hùng sát khí mười phần, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn mãnh liệt!
- Không sai, ngày mai ta muốn chém giết cái gì mà võ tướng nổi danh nhất thế hệ trẻ ba đại thế gia tên Chu Dương Liệt trước mặt tất cả đám người bọn hắn! Ta ngược lại muốn nhìn xem bọn họ đến cùng còn phách lối như thế nào!
Trong mắt Phan Phượng lóe lên khí tức bạo ngược, hung hãn nói.
Kế tiếp Tưởng Bá, Dạ Lăng Vân, Trần Đình mấy vị võ tướng cũng cao giọng hô.
Mà Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô an ổn ngồi tại chỗ, loại tiểu nhân vật này cứ để cho Hoa Hùng, Phan Phượng bọn họ. Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô chiến đấu cao hơn một tầng là Niết Bàn cảnh, thậm chí là Tạo Hóa cảnh!
Mà Lý Nho, Trần Cung, Triệu Quát nhìn nhau, yên lặng gật đầu. Bây giờ cũng không có phương pháp gì tốt, cứ chính diện đọ sức một trận đi, từ xưa hai quân đối chiến dĩ chính hợp, dĩ kỳ thắng!
Huống chi, ba đại thế gia phái 300 ngàn đại quân đến đây, nếu như một phương mình đánh trực diện cũng không dám đánh, không nói khí thế binh lính phía dưới, ngay cả khí thế mấy vị võ tướng đều có chút ủ rũ!
Ba đại thế gia cũng nhìn trúng điểm này mới lớn lối như thế. Nhưng mà... Ha ha!
Trước trận đấu tướng, đến cùng là người nào có lợi đây!
Trong lòng Lý Chính nghĩ tới đây cười lạnh không thôi, ba đại thế gia tính toán thật hay, rất tự tin với võ tướng bọn hắn à. Vậy thì thật tốt, bản vương cũng lòng tìn mười phần với nhân kiệt võ tướng của mình!
Tần Lâm Quân bên cạnh đồng thời gật đầu, trận chiến này tất chiến, nàng cũng hơi lộ ra mỉm cười, nàng cũng muốn biết nếu như một phương mình chém giết Chu Dương Liệt phách lối để ba đại thế gia làm kiêu ngạo, nét mặt của bọn hắn sẽ như thế nào!
Lý Chính quét mắt nhìn mọi người phía dưới một cái nói:
- Ba đại thế gia đã lớn lối, ngày mai Tần minh chúng ta xuất chiến!
Ánh mắt đám người sáng lên, đặc biệt là bọn người Hoa Hùng, Phan Phượng!
- Ngày mai xuất binh 300 ngàn, Hoa Hùng, Phan Phượng là chủ tướng, Tưởng Bá, Dạ Lăng Vân làm phó tướng. Một trận chiến ngày mai chính là một trận chính diện giữa chúng ta và ba đại thế gia, bởi vậy không chỉ muốn đánh bại bọn họ, càng phải đánh ra khí thế, hung hăng diệt khí thế bọn họ,
- Để bọn hắn biết Yến Châu cho tới bây giờ đều không phải do bọn họ làm chủ!
Lý Chính lộ ra bá khí đứng lên, uy nghiêm nói.
- Tuân lệnh!
Chúng võ tướng phía dưới cùng nhau lĩnh mệnh!