Chương 269: Trảm Tướng
Chu Dương Liệt nhìn Hoa Hùng vẻ mặt phách lối nhục nhã mình xông lại, trong mắt lóe lên nộ khí, dùng lực vỗ mông Xích Liệt Hổ một cái!
- Rống!
Xích Liệt Hổ bị đau hét lớn một tiếng, lập tức vọt thẳng tớ Hoa Hùng!
- Bọn chuột nhắt tới đi! Hoa gia gia ngươi ở đây!
Trên mặt Hoa Hùng đều là vẻ khinh thường, nhưng ánh mắt lại ngưng tụ, lập tức vung vẩy phác đao vọt tới!
Vô tận sát khí đằng sau Hoa Hùng ngưng tụ thành một thanh phác đao khổng lồ thẳng tắp chém về phía Chu Dương Liệt. Mặt mũi Chu Dương Liệt tràn đầy nộ khí, khí thế cũng không chút nào yếu thế, dấy lên lửa nóng hừng hực, một đạo thân hổ Xích Diễm to lớn ngưng luyện mà thành!
Tướng sĩ đại quân hai bên kích động nhìn hai vị võ tướng khí thế mãnh liệt bắt đầu đối chiến!
Hai phe tướng sĩ đều đang ra sức gõ trống, tiếng trống chấn thiên, bên trong ánh mắt mọi người, hai người bắt đầu đụng vào nhau!
Vô tận sát khí hình thành phác đao chém về phía liệt hỏa cự hổ đang dấy lên hừng hực!
- Bành!
Ngưng ý đụng nhau!
Binh khí giao tiếp!
Dư âm giao chiến dập dờn, tác động đến bốn phía, bụi đất tung bay!
Hai người dịch ra!
Lúc này Chu Dương Liệt đã biến mất nộ khí, mắt đầy ngưng trọng nhìn Hoa Hùng!
- Thực lực thật mạnh!
Chu Dương Liệt nắm chặt trường thương trong tay, bây giờ cánh tay còn bị Hoa Hùng vừa mới bổ mà chấn động. Hoa Hùng cấp tốc quay lại, khinh thường nói với Chu Dương Liệt:
- Chỉ thế này!
Chu Dương Liệt giận dữ, lập tức cắn răng xông tới. Chu Dương Liệt cầm thương hóa ảnh, trường thương mang lửa nóng hừng hực liên tiếp đâm về chỗ yếu hại của Hoa Hùng!
Những chỗ đến, toàn bộ không khí dường như đều bị nhen lửa, không khí xung quanh đều nóng bức. Mà Hoa Hùng vung vẩy phác đao thẳng thắn thoải mái, sát khí mười phần, hổ hổ sinh uy, mỗi lần đều có thể tiêu trừ thương Chu Dương Liệt đâm!
Keng! Keng! Keng!
Chiêu thức chói mắt, khí thế dồi dào, đao thế thương ngân phủ kín toàn bộ chiến trường!
Mặt đất đồng bằng đã bị dư âm hai người bọn họ chém ra từng đạo từng đạo dấu ngấn sâu!
Bây giờ trên chiến trường đồng bằng, hai người tiến hành đối chiến kịch liệt, áo choàng loạn vũ, cát bay đá chạy. Các tướng sĩ hai phe hưng phấn nhìn phong thái võ tướng phe mình!
Toàn bộ đồng bằng dường như bị nhen lửa, không khí xung quanh đều nóng bức. Hoa Hùng thẳng thắn thoải mái, cuồng đao xé rách, mỗi một đao đều bổ về phía Chu Dương Liệt, mà Chu Dương Liệt mỗi một lần đều dùng hết toàn lực ngăn cản. Hoa Hùng bổ ra lưỡi đao cuồng bạo thổi đến trên mặt Chu Dương Liệt đỏ bừng!
Khí huyết trong cơ thể Chu Dương Liệt quay cuồng, theo Hoa Hùng lại một lần mãnh liệt tấn công, Chu Dương Liệt miễn cưỡng ngăn cản, chỉ thấy khí kình Hoa Hùng cuồng bạo trực tiếp xuyên vào trong cơ thể Chu Dương Liệt, Chu Dương Liệt chấn động, bụng dưới lăn lộn, một dòng nước ngọt phun lên cổ họng, Chu Dương Liệt cắn chết nuốt xuống, không cho mình phun ra máu tụ trong cơ thể!
Mặt mũi nín đến đỏ bừng đã không nói ra lời!
Bành! Bành! Bành!
m thanh binh khí giao tiếp, dư âm bốn phía tác động đến,
Cản! Cản! Cản!
Mặt đất đồng bằng hơi rung, âm thanh đinh tai nhức óc vạng vọng không trung!
Trống vang động trời!
Mà đại quân đỏ thắm ba đại thế gia bên kia còn có vài người thấy không rõ tình huống, cứ nghĩ Chu Dương Liệt khua trường thương chiến đấu kịch liệt. Nắm chặt quyền đầu trong tay, vì Chu Dương Liệt kêu gào:
- Chu tướng quân cố lên!
Mà mấy vị Chu Thiên Ảnh, Hà Ngộ Ương mấy người ở bên cạnh nhìn ra có chút không đúng. Mà lúc này, mấy vị gia chủ cũng cảm thấy xảy ra vấn đề, Chu Vô Tận cau mày. Mà lúc này bọn người Lữ Bố đối diện cười lạnh không thôi, khí tức của bọn hắn đã sớm khóa chặt cường giả Niết Bàn cảnh ba đại thế gia, không cho bọn hắn có cơ hội viện binh!
Trên chiến trường, Hoa Hùng nhìn Chu Dương Liệt sớm đã không có bộ dáng cao ngạo như lúc đầu, toàn thân chật vật không chịu nổi!
Toàn thân sát khí lần nữa ngưng tụ, hóa thành đại đao đột nhiên đập tới!
Chỗ lưỡi đao đi qua đều hóa thành hạt bụi, vô tận phong mang trực tiếp ép về phía Chu Dương Liệt.
Ánh mắt Chu Dương Liệt toát ra vẻ điên cuồng, lập tức dùng hết toàn lực liều chết một phen!
Trường thương loạn vũ, vô tận diễm khí bày ra, một hư ảnh Xích Diễm hổ đột nhiên dâng lên, bao phủ hắn và Xích Liệt Hổ!
Bành!
Lưỡi đao chém qua hư ảnh Xích Diễm hổ, hư ảnh trong nháy mắt mờ đi, lung lay sắp đổ, Xích Liệt Hổ dưới hông Chu Dương Liệt phát ra kêu rên liên hồi!
Lúc này ánh mắt Chu Vô Tận chấn động, muốn gọi người lao tới cứu viện!
Mà Hoa Hùng căn bản sẽ không cho bọn hắn cơ hội, chỉ thấy Hoa Hùng đằng không bay lên, xoay người trên không trung, hóa thành một đao ảnh cự đại vung ra một mảnh hàn quang chói lọi rơi xuống giống như tia chớp, chém về phía Chu Dương Liệt đang khổ cực chèo chống!
Bên trong ánh mắt mọi người, bên trong ánh mắt hoảng sợ của Chu Dương Liệt, đao ảnh to lớn trực tiếp chém Chu Dương Liệt và Xích Liệt Hổ thành hai nửa!
Máu bắn tung tóe!
Đao ảnh tiếp tục vạch tới phía trước, lưu lại một dấu ngấn sâu, trực tiếp xông qua 1000 thiết kỵ đối diện, đi vào phía dưới trước chân đại quân màu đỏ!
Đám binh sĩ hàng trước đại quân màu đỏ rối loạn lộ ra muôn dạng biểu lộ hoảng sợ, kém một chút!
1000 thiết kỵ cấp tốc trốn về bên trong trận doanh đại quân, bọn người ba đại thế gia lộ ra vẻ ngạc nhiên, tiếng trống dừng lại. Chu Dương Liệt cường đại trong lòng bọn họ trốn không thoát trước mặt Hoa Hùng!
- Hoa Hùng tướng quân uy vũ!
đại quân tướng sĩ phía sau Hoa Hùng kích động hô to:
- Hoa Hùng tướng quân!
- Hoa Hùng tướng quân!
- Hoa Hùng tướng quân!