Chương 68: Diệt Liêu gia (2)
Nửa canh giờ sau, toàn bộ già trẻ nam nữ Liêu gia, một tên cũng không để lại, bị giết hết!
Sau đó đến phân đoạn vui vẻ nhất, xét nhà kiểm kê tài sản!
Lúc này Tào quận thủ chỉ huy quan viên trọng yếu cùng gia chủ một vài gia tộc Yến Dương thành vội vã đuổi tới. Trông thấy Lý Chính trực tiếp diệt môn Liêu gia, hốc mắt những gia chủ này co rụt! Chẳng lẽ Tần Vương điện hạ muốn bắt thế gia chúng ta khai đao sao!
Chỉ thấy Tào quận thủ hỏi:
- Tần Vương điện hạ, không biết Liêu gia phạm vào sai lầm gì?
Trần Cung ở bên cạnh nói:
- Liêu gia gia chủ đang dẫn người đánh giết vương phi! Chứng cứ vô cùng xác thực!
- Cái gì!
- Làm sao có thể!
Đám gia chủ hoảng sợ nói.
- Hừ, không có khả năng à, chúng ta bây giờ đã diệt môn Liêu gia, ngươi thấy Liêu Cường và đám trưởng lão có đây không!
Các gia chủ định nhãn xem xét, quả nhiên Liêu gia gia chủ Liêu Cường cùng tinh anh Liêu gia đều không còn! Mà chỉ cần chờ vương phi bên kia truyền đến tin tức là biết.
Bởi vậy tin tưởng Tần Vương điện hạ, cũng cảm thán Liêu gia lớn mật, dám đánh giết vương phi, đây không phải muốn chết sao!
Lúc này, Trương đô úy chưởng quản binh mã Yến Dương thành - Trương Sơn chỉ huy binh mã vội vã đi tới. Liêu gia một mực quan hệ mật thiết cùng Trương đô úy!
Khi hắn đến đã say khướt, trông thấy Liêu gia bị diệt môn, nhất thời giận dữ quát:
- Nghịch tặc nào làm!
Vốn hôm nay Trương đô úy vô cùng cao hứng, bởi vì hắn vừa vừa ra cửa đã nhặt được ngân phiếu 100 ngàn lượng, một ngày nay đều uống rượu trong Ngọc Hoa lâu!
Đột nhiên nghe người phía dưới nghị luận nói có nghịch tặc muốn tiêu diệt Liêu gia! Hiện tại đã diệt môn!
Trương đô úy uống say cũng không có cân nhắc tình huống như thế nào, nhất thời giận dữ chỉ huy một đội binh mã vọt thẳng đến đây...
Lúc này tất cả mọi người yên tĩnh nhìn Trương đô úy!
Lý Chính nghe Trương đô úy nói thế, giận quá thành cười nói:
- Ha ha, Trương đô úy thật uy vũ!
- Nghe nói Trương đô úy và Liêu gia vẫn luôn có quan hệ thân mật. Ta còn buồn bực vì cái gì Liêu gia có thể rõ ràng hướng đi của vương phi, dám bí mật tiến đến đánh giết vương phi, nhìn đến Trương đô úy, bản vương đột nhiên có chỗ hiểu ra!
Tất cả mọi người nhất thời giật mình cũng đốn ngộ, đúng thế, làm sao Liêu gia rõ ràng hướng đi của vương phi.
Chúng ta cũng không biết vương phi đi nơi nào, Liêu gia làm sao rõ ràng, trừ phi có người rõ ràng tình huống nhân viên Yến Dương thành ra vào! Mà rõ người ràng nhân viên Yến Dương thành lui tới nhất chính là thủ tướng Yến Dương thành, mà Trương đô úy là nhân vật chưởng quản tất cả binh mã Yến Dương thành! Mà người nhà họ Liêu bí mật ra khỏi thành khẳng định lừa không được Trương đô úy!
Tê!
Thật chẳng lẽ hướng Tần Vương điện hạ nói đúng!
Mọi người không thể tin nhìn Trương đô úy!
Khi Trương đô úy nhìn thấy Tần Vương, nhất thời tỉnh rượu!
Khi nghe thấy Lý Chính nói Liêu gia tập giết hoàng phi nhất thời mồ hôi lạnh chảy ròng, vội vàng xuống ngựa quỳ trên mặt đất!
- Điện hạ, oan uổng, mạt tướng cái gì cũng không biết.
Trần Cung trong đám người dịch sang một đoạn khoảng cách đến địa phương người khác nhìn không thấy, hơi hơi giật giật ngón tay. Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một xấp ngân phiếu theo áo Trương đô úy đang khổ cực cầu khẩn rớt xuống dưới đất!
Tất cả mọi người yên tĩnh!
Đống ngân phiếu này chẳng lẽ là Liêu gia cho! Không ít người tự động suy diễn!
Lý Chính trông thấy Trương đô úy làm rơi đống ngân phiếu cười cười:
- Ngươi nói ta oan uổng ngươi, vậy ngươi nói cho ta biết, số ngân phiếu này từ đâu tới!
Trương đô úy nhìn ngân phiếu rơi xuống đất, khóc nói:
- 100 ngàn lượng ngân phiếu này, buổi sáng hôm nay đi ra nhặt được!
Tất cả mọi người lắc đầu, quả nhiên chuyện Liêu gia đánh giết vương phi có quan hệ với ngươi, ha ha còn nhặt được ngân phiếu 100 ngàn lượng! Ngươi lừa gạt ai, ngươi nói cho ta biết người nào có thể nhặt được ngân phiếu 100 ngàn lượng, còn vừa hay mẹ nó ròng rã 100 ngàn lượng, ngươi cho chúng ta là ngu ngốc, chúng ta làm sao không nhặt được!
Ai mà tin!
Tần Vương Lý Chính ha ha cười nói:
- Bản vương đi vào Yến Dương thành đến nay một mực không tranh quyền thế! Cho tới bây giờ cũng không có muốn giành quyền lợi của ai!
Mọi người nghe Lý Chính nói, trong lòng yên lặng gật gật đầu, xác thực! Tần Vương điện hạ đi vào Yến Dương phủ, cũng không có làm gì!
Lại trông thấy Lý Chính chỉ Trương đô úy nói:
- Ngươi có phải nghĩ bản vương là kẻ ngu! Hôm nay các ngươi có thể liên thủ đánh giết vương phi, vậy lần sau các ngươi có phải sẽ còn liên thủ đánh giết bản vương hay không!
Tào quận thủ và các quan viên cùng gia chủ nghe thế, nhất thời quỳ xuống mặt đất!
- Vi thần không dám!
- Các ngươi là không dám hay không thể!
- Vậy các ngươi nói cho ta biết, Trương đô úy có quan hệ với chuyện đánh giết vương phi hay không!
Lý Chính nhìn mọi người hỏi.
Trương đô úy nghe Lý Chính nói, khóc càng lớn tiếng:
- Điện hạ, mạt tướng oan uổng!
Trong lòng Trương đô úy sụp đổ, hắn thật cái gì cũng không biết! Hắn nhìn về phía Tào quận thủ, và các quan viên muốn để bọn hắn chứng minh trong sạch của mình!
Nhưng tất cả thấy tình hình Trương đô úy như thế, đều chẳng thèm ngó tới, đến bây giờ còn đang giả vờ! Nhiều chứng cớ như thế, đừng nói Tần Vương điện hạ, chính là ta cũng biết chuyện đánh giết vương phi khẳng định có liên quan với ngươi!
Tần Vương Lý Chính nhìn mọi người ngầm thừa nhận, hô to một tiếng:
- Hoa Hùng!
Chỉ thấy Hoa Hùng tay cầm phác đao tiến lên, trong lúc Trương đô úy còn đang hoảng sợ mà trực tiếp chém đầu hắn xuống.
Sau đó Lý Chính hô lớn:
- Hiện tại Hoa Hùng chính là đô úy Yến Dương thành!
- Người nào tán thành! Người nào phản đối!