Chương 21: Cho ngươi hai con đường, một đường so một đường đắt
"Con hàng này chắc điên rồi, cái gì cũng dám nói ra miệng."
"Thiên hạ trò chơi là do siêu cấp trí não vận hành."
"Không ai có thể tham gia vận hành."
"Không thể có BUG."
Lâm Phong không nóng nảy, cứ uống rượu, rảnh thì sai ngàn năm cương thi đi giết người.
Nhưng đối phương thì sốt ruột.
Nhất Phẩm Ác Ôn trực tiếp gửi lời mời kết bạn.
Lâm Phong thấy lạ nên đồng ý.
Nhất Phẩm Ác Ôn: 【Chúng ta hòa giải đi, cho tôi xin chút mặt mũi!】
Lâm Phong cười như không cười liếc Nhất Phẩm Ác Ôn.
Nhất Phẩm Ác Ôn hắng giọng, xấu hổ ngoảnh mặt đi.
Nhất Phẩm Ác Ôn: 【Đừng nhìn tôi, tôi lăn lộn giang hồ, phải giữ mặt mũi chứ, cậu làm thế này tôi mất mặt quá!】
Lâm Phong thấy thú vị ngay.
Thương Thiên Tử: 【Vậy cách hòa giải là gì?】
Nhất Phẩm Ác Ôn: 【Tôi chửi cậu vài câu cho xong, cậu đừng nói gì, tôi đi ngay, sau này gặp lại vẫn là bạn bè!】
Thương Thiên Tử: 【Ha ha, theo lý thuyết, tôi là thương nhân, dĩ hòa vi quý, biết đâu sau này cậu lại là khách hàng của tôi. Nhưng mà, tôi là thương nhân, đồng thời là gian thương nữa, không đời nào để cậu chiếm tiện nghi!】
Nhất Phẩm Ác Ôn: 【Vậy cậu muốn sao?】
Thương Thiên Tử: 【Có tiền mua tiên cũng được, tôi thì chẳng có gì ngoài tham tiền. Giờ tôi cho cậu hai lựa chọn.】
【Một là, tôi xin lỗi, cậu bỏ đi, giá: 100 vạn kim tệ!】
【Hai là, tôi đứng ra để cậu giết, giá: 1000 vạn kim tệ!】
Thấy mấy chữ đầu, mắt Nhất Phẩm Ác Ôn sáng lên.
Thầm nghĩ thằng Thương Thiên Tử này cũng biết điều đấy chứ.
Nhưng đến khi thấy giá cả thì hắn chửi thẳng.
"Mẹ nó, gian thương!!!"
Thương Thiên Tử: 【Lão bản, xin lỗi thì tốt, nhưng giết tôi càng hả giận hơn chứ sao? Tôi, Thương Thiên Tử, dù gì cũng là nhân vật có tiếng trong game, lại là người đầu tiên có sủng vật. Giết tôi, 1000 vạn kim tệ quá hời còn gì!】
Hời cái đầu quỷ!
Đấy là 100 vạn tiền mặt đấy!
Xin lỗi 10 vạn tiền mặt?
Khỏi nói cũng biết.
Nhất Phẩm Ác Ôn hoàn toàn có thể bỏ ra 10 vạn, chặn Lâm Phong nửa năm trời.
Mỗi ngày hai trăm, thiếu gì người sẵn sàng chặn Lâm Phong ở đây.
Nhất Phẩm Ác Ôn: 【Cậu đừng quá đáng!】
Thương Thiên Tử: 【10 vạn mua danh tiếng của cả nghiệp đoàn cậu, quá hời rồi. Tôi nói cho cậu biết, sau này danh tiếng bang hội 10 vạn cũng khó mua đấy, cậu có thể dùng 100 vạn cũng được.】
Nếu con hàng này đồng ý thật, Lâm Phong lập tức có tiền thuốc cho mẹ ngay.
Tiếc là.
Nhất Phẩm Ác Ôn không có ý định đó.
Nghiến răng nghiến lợi: 【Hời cái rắm!】
Thương Thiên Tử: 【Vậy là không nói gì phải không?!】
【Đấy là thái độ đàm phán à?】
【Ha ha, không đồng ý thì thôi, mình tiếp tục nhé!】
Hắn còn sốt ruột hơn cả Lâm Phong.
Nói riêng càng thể hiện rõ điều đó.
Lâm Phong lại triệu hồi ngàn năm cương thi.
Thấy ngàn năm cương thi, Nhất Phẩm Ác Ôn lạnh cả da đầu.
Mọi người đều nghĩ Lâm Phong lại sắp có thao tác thần thánh thì bỗng có người hô.
"Mọi người mau nhìn, có người đến kìa!"
"Đông người quá!"
"Má ơi, trang bị xịn thế!"
Chỉ thấy từ đằng xa, trùng trùng điệp điệp một đám người kéo đến.
Nhìn qua có đến bốn, năm chục mạng.
Còn đông hơn cả "Giết Chút Người Nhảy Khiêu Vũ".
Ngược lại bao vây bọn hắn.
Dẫn đầu không ai khác.
Chính là Giang Nam Kiếm Khách.
"Ha ha, nghe nói có người muốn làm khó huynh đệ Thương Thiên Tử của ta!"
"Má ơi, là người của Thương Thiên Tử."
"Ra là Thương Thiên Tử có người chống lưng à!"
Đám đông xôn xao kinh ngạc.
Bây giờ chưa có bang phái, một lần triệu tập được bốn, năm chục người đã là ghê gớm lắm rồi.
Sắc mặt Nhất Phẩm Ác Ôn đại biến.
Lâm Phong bất đắc dĩ lắc đầu: "Giang Nam Kiếm Khách, giỏi thật đấy!"
Giang Nam Kiếm Khách làm như không nghe thấy lời châm chọc của cậu, tiến đến trước mặt Lâm Phong cười ha hả: "Ai dám gây khó dễ cho Thương huynh đệ của ta, chính là đối đầu với Giang Nam Đường, bất kể là ai!"
Kiếm của hắn chỉ thẳng vào Nhất Phẩm Ác Ôn.
Số người của "Giết Chút Người Nhảy Khiêu Vũ" không đông bằng Giang Nam Đường.
Nhìn kỹ thì cấp bậc cũng không cao bằng, trang bị cũng không bằng luôn.
Nhất Phẩm Ác Ôn lần này ngậm bồ hòn rồi.
Cắn môi: "Giết Chút Người Nhảy Khiêu Vũ, đi!!"
Nhìn thì như bọn hắn nhũn nhặn chịu thua.
Kì thực là để có đường xuống thang thôi.
Nếu bọn hắn bị Lâm Phong một mình đánh cho mất mặt thì quá nhục.
Nhưng giờ đối phương đông người hơn hẳn.
Chịu thua cũng không mất mặt lắm.
Lâm Phong nhìn bọn hắn rời đi, thở dài một tiếng: "Hay là quay lại đi, giá cả dễ thương lượng mà, 50 vạn kim tệ cũng được!"
Nhất Phẩm Ác Ôn nào dám nán lại.
Dẫn một đám người biến mất ngay.
Giang Nam Kiếm Khách: "Huynh đệ, ta nghe nói cậu bị vây cả tiếng đồng hồ, sao không nhắn tin cho ta?"
Lâm Phong liếc hắn một cái: "Tôi cảm ơn cậu nhé huynh đệ, tôi có cả trăm cách để thoát thân!"
Không được nữa thì cứ offline thôi.
"Giờ thì hay rồi, bị cậu cọ mất một đống fame, tôi thấy cậu phải trả tiền đấy!"
"Ách, cậu đúng là gian thương!"
"Cảm ơn!"
"Thôi, sự tình giải quyết xong rồi, tôi phải dẫn anh em đi luyện cấp đây. Có gì khó khăn nhất định phải tìm tôi nhé!"
Con hàng này không phải cố ý đến đây.
Chỉ là dẫn đội đi luyện cấp tiện đường ghé qua thôi.
Lâm Phong cười khổ lắc đầu: "Làm ăn đúng là chuyện của mấy người có tiền. Lần sau mua đồ, tôi giảm cho cậu 11%."
Nhìn Giang Nam Đường rời đi.
Lâm Phong cũng ôm bầu rượu Thanh Nguyệt Hiên về Ninh Đô Thành.
...
"Đại gia, đây là rượu ông muốn, giờ ông nói cho tôi biết được chưa?"
Trở lại phòng đấu giá, Lâm Phong giao bầu rượu cho ông lão canh cổng.
Ông lão nhận lấy bầu rượu, ừng ực ừng ực tu một hơi.
"Nha! Rượu ngon!"
"Được, thấy cậu thành tâm thành ý, ta sẽ nói cho cậu biết!"
"Thằng nhóc kia thích một cô gái, bị trưởng trấn đuổi đi, chết ở Lan Nhược Sơn. Cậu muốn cha con họ xóa bỏ hiềm khích, thì phải tìm được hồn phách của cô gái!"
【Chúc mừng bạn hoàn thành nhiệm vụ】
【Nhiệm vụ cập nhật: Tìm kiếm con trai trưởng trấn!】
【Nội dung nhiệm vụ: Giết chết nữ yêu Lan Nhược, đoạt được hồn phách cô gái!】
"Cỏ!!"
Lâm Phong chỉ muốn lật bàn.
Vì mười vạn kinh nghiệm, vì lệnh bài bang hội, cậu đã chạy đôn chạy đáo cả nửa ngày.
Giờ lại bắt cậu đi giết nữ yêu Lan Nhược.
"Thế đạo này đúng là luân hồi mà, trời xanh bỏ qua cho ai!"
Nhiệm vụ đoán chừng là đến hồi kết.
Nhưng cũng vướng phải vấn đề khó khăn nhất.
Nữ yêu Lan Nhược là dã ngoại BOSS cấp 20, một mình cậu đánh không lại.
"Thôi tính, cứ lên xem sao đã!"
Lâm Phong đi về phía Lan Nhược Sơn.
Nếu không làm được thì tạm thời bỏ qua, đợi lên cấp 20, chuyển chức lần hai rồi đi solo nữ yêu.
Chậm trễ việc thành lập bang hội một chút thôi.
Cũng không ảnh hưởng gì đến cậu.
Trong lòng nghĩ vậy.
Lâm Phong triệu hồi ngàn năm cương thi, một đường giết quái tiến về Lan Nhược Sơn.
Trên Lan Nhược Sơn rất đông người chơi.
Phần lớn đều đã đạt cấp 12, cấp 13.
Lâm Phong quen đường trèo lên đỉnh Lan Nhược Sơn.
Và cậu thấy một cảnh tượng kinh ngạc.
Thế mà lại có người đang đánh nữ yêu Lan Nhược.
Khoảng ba chục người chơi đang vây quanh nữ yêu.
Ánh mắt Lâm Phong trở nên quái dị: "Là các người!!"