Chương 192: Thu phục Kim Ô, Ma quân đến
Chẳng lẽ bọn nó muốn hạ phàm?
Hàn Tuyệt nhíu mày.
Dương Thiên Đông, Tuân Trường An, Mộ Dung Khởi, Hắc Ngục Kê đều cực kỳ căng thẳng.
Nhất là Hắc Ngục Kê, bởi tai họa này là do nó gây ra!
Vừa nghĩ tới Thần Điểu Kim Ô trong truyền thuyết sắp hạ phàm, nó lại cực độ sợ hãi.
Ngộ Đạo Kiếm cùng ra khỏi động phủ theo. Nàng ngẩng đầu nhìn lại, vô cùng kinh ngạc hỏi: "Hai mặt trời kia sắp rơi xuống sao?"
Không chỉ có bọn hắn, chúng đệ tử Ngọc Thanh thánh tông cũng nhận ra được có điểm gì đó không đúng. Càng ngày càng nhiều người bay lên không trung, không ngừng chỉ trỏ ba mặt trời trên bầu trời.
Hàn Tuyệt do dự không biết có nên bắn ra một chỉ hù dọa hai tiểu Kim Ô kia chạy mất không?
Hắn có thể cảm giác được nhiệt độ không khí càng ngày càng cao, cảm thấy mình không thể đợi lâu thêm nữa, lập tức thả người nhảy lên, nhanh chóng đi tới dưới thiên đỉnh.
Ngẩng đầu nhìn lại, hắn có thể thấy hai quả cầu lửa to lớn đang va chạm thiên bích, Thái Dương Chân Hỏa trên người càng lúc càng cường thịnh.
Kim Ô giống như lửa, có ba chân, sải cánh mười dặm, vô cùng khí phách, không hề thấy chút dấu vết của trạng thái ấu niên.
Trên thiên bích đã xuất hiện khe nứt, hai Tam Túc Kim Ô sắp xông tới.
Đúng lúc này!
Trước mắt Hàn Tuyệt xuất hiện một hàng chữ:
【 Kiểm tra đo lường được người có Tiên Thiên Khí Vận, phải chăng kiểm tra lai lịch 】
Người có Tiên Thiên Khí Vận?
Hàn Tuyệt lập tức lựa chọn kiểm tra.
【 Thần Kim Ô: Đại Thừa cảnh tầng bảy, trạng thái ấu niên. Tiểu Kim Ô vì tư chất mà bị Kim Ô thần tộc vứt bỏ, cảm thụ được khí tức của Phù Tang Thụ, vì biến cường, nó cố ý tới Phàm gian. Vì Ma tộc quấy rầy khí vận Thiên Đạo, hai tiểu Kim Ô tìm được cơ hội, muốn cưỡng ép xông vào Phàm gian 】
Hai đoạn tin tức giống nhau như đúc xuất hiện trước mắt Hàn Tuyệt.
Ừm?
Bị Kim Ô thần tộc vứt bỏ?
Hàn Tuyệt bắt được tin tức trọng yếu.
Nếu đã bị vứt bỏ, vậy Hàn Tuyệt tru sát bọn nó hẳn sẽ không đắc tội với Kim Ô thần tộc nhỉ?
Chưa chắc.
Tồn tại như thần tộc tất sẽ rất sĩ diện, nếu bọn hắn biết được tộc nhân của mình bị phàm nhân tru sát, há có thể không phẫn nộ?
Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ.
Một tên đạo nhân từ trong trống rỗng xuất hiện ở vị trí cách đó không xa. Trên mặt hắn ta lộ vẻ kinh hãi: "Tam Túc Kim Ô! Không tốt!"
Hắn ta sợ đến mức lập tức biến mất ngay tại chỗ.
Mặt mũi Hàn Tuyệt tràn đầy dấu chấm hỏi, người nọ đến làm trò cười sao?
Oanh một tiếng!
Thiên bích như thủy tinh bị nghiền nát, hai tiểu Kim Ô lập tức nhằm thẳng về phía Hàn Tuyệt, nói chính xác hơn là nhằm về phía đại địa.
Hàn Tuyệt vươn hai ngón tay hướng lên trời, kiếm khí phóng ra.
Thiên Địa Huyền Hoàng Phá Giới Kiếm Chỉ!
Thân thể hai tiểu Kim Ô bị xuyên thủng, phát ra tiếng kêu rên, Thái Dương Chân Hỏa trên người cũng lập tức tiêu tán.
Nếu không có huyết mạch Thần Kim Ô, rất có thể bọn chúng đã chết bất đắc kỳ tử!
Hàn Tuyệt phất tay, thi triển thần thông Tụ Trung Càn Khôn, thu chúng nó vào trong tay áo.
Ngay cả Đại Thừa cảnh tầng tám là Tuyên Tình Quân, khi đối mặt với hắn cũng chỉ có nước bị hắn miểu sát, huống chi là tiểu Kim Ô chỉ mới Đại Thừa cảnh tầng bảy.
Tuy Tiểu Kim Ô là thần tộc, nhưng chúng nó còn nhỏ.
Hàn Tuyệt đang định rời đi, đột nhiên có một bóng người chạy nhanh đến, rõ ràng là Kỷ Tiên Thần.
"Hai mặt trời kia đâu?" Kỷ Tiên Thần hiếu kỳ hỏi. Thấy Hàn Tuyệt, hắn ta cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Hàn Tuyệt bình tĩnh nói: "Đi rồi."
Thiên bích nhanh chóng khôi phục, phảng phất như còn chưa bị phá tan.
Hàn Tuyệt hiếu kỳ, bên ngoài thiên bích là gì?
Ngay cả Tiểu Kim Ô cũng có thể xông tới, vậy liệu những thần tiên khác có thể xông tới giống vậy không?
Đột nhiên hắn cảm thấy cả người không được tự nhiên, Phàm gian chưa chắc đã an toàn.
Kỷ Tiên Thần đi tới trước mặt Hàn Tuyệt, tỉ mỉ quan sát hắn, ánh mắt sáng quắc nói: "Có phải người tru sát Ma Đế là ngươi không? Ta có thể cảm thụ rõ ràng kiếm khí vừa nãy!"
Nếu là Hàn Tuyệt thật, vậy trong lòng hắn cũng thoải mái hẳn.
Vất vả lắm mới có thể chấp nhận được chuyện có người cường đại hơn hắn ta, hắn ta không hy vọng có tới hai người cường đại hơn hắn ta!
Hàn Tuyệt gật đầu nói: "Không thể lan truyền chuyện này ra ngoài, danh hiệu thiên hạ đệ nhất kia vẫn để ngươi gánh vác thì hơn."
Kỷ Tiên Thần cau mày nói: "Vì sao? Ngươi tu hành không phải vì danh tiếng sao?"
"Ta vì trường sinh."
Nghe được câu trả lời của Hàn Tuyệt, Kỷ Tiên Thần trầm mặc.
Hàn Tuyệt xoay người rời đi.
Kỷ Tiên Thần không ngăn cản, chỉ nhìn bóng lưng hắn với ánh mắt phức tạp.
【 Độ hảo cảm của Kỷ Tiên Thần với ngươi lại tăng lên, trước mặt độ hảo cảm là tam tinh 】
Hàn Tuyệt thấy nhắc nhở trước mắt, lắc đầu bật cười.
Hắn trực tiếp chuyển dời quay về dưới Phù Tang Thụ.
Mộ Dung Khởi dẫn đầu hỏi: "Sư tổ, tình huống thế nào rồi? Kim Ô đã bị ngài diệt trừ rồi sao?"
Trên trời chỉ còn lại một mặt trời đã đủ để chứng minh kết quả.
Những người khác rối rít nhìn về phía Hàn Tuyệt với ánh mắt sùng bái.
Hàn Tuyệt trầm giọng nói: "Không thể lộ chuyện này ra ngoài, coi như không biết đi!"
Mọi người vừa nghe vậy lại vội vàng gật đầu.
Hàn Tuyệt đi tới trước Phù Tang Thụ ngồi xuống, sau đó nhắm mắt. Những người khác không dám quấy nhiễu, chỉ có thể ngồi một bên bàn tán.
Hàn Tuyệt thả thần thức vào trong tiểu thiên địa của Tụ Trung Càn Khôn. Trong bóng tối, hai tiểu Kim Ô bị nhét chung một chỗ, lạnh run.
Sau khi Thái Dương Chân Hỏa tán đi, bọn nó có vẻ điềm đạm đáng yêu.
"Cho các ngươi một cơ hội, nếu các ngươi nhận ta làm chủ nhân, ta có thể để các ngươi được sống, thậm chí là biến cường." Hàn Tuyệt mở miệng nói.
Dùng thần thức truyền lời của hắn vào trong cơ thể hai tiểu Kim Ô, chuyển biến thành tin tức bọn nó có thể hiểu được.
Hai tiểu Kim Ô đưa mắt nhìn nhau.
Do dự trong chốc lát.
Bọn nó cúi đầu với Hàn Tuyệt, biểu thị nguyện ý quy hàng.
Hàn Tuyệt vẫn còn chưa yên tâm, lặng lẽ đánh ấn ký lục đạo lên trên người bọn nó.
Hắn chuẩn bị quan sát bọn nó thêm một thời gian ngắn, sau đó lại thả tiểu Kim Ô ra.