Chương 191: Phàm gian có Chân Ma, cầu Nại Hà (2)
Để ăn mừng thắng lợi của chính đạo lần này, Hàn Tuyệt lấy Ách Vận Thư ra bắt đầu nguyền rủa Chu Tước, Tuyệt Diễn đạo nhân.
Mỗi người nửa tháng, gấp đôi.
Sau khi nguyền rủa xong, Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện tầng tâm pháp thứ chín của Lục Đạo Luân Hồi Công.
Sau khi Ma Đế chết đi, hẳn là chẳng mấy chốc nữa thiên hạ sẽ thái bình, Hàn Tuyệt có thể an tâm tu luyện.
Thông qua Thiên Chi Khôi Lỗi hắn đã nói cho Hình Hồng Tuyền, khuyên Cửu Đỉnh chân nhân sớm ngày trở về, không nên ở lại lâu.
Không tới một năm, tin tức Ma Đế chết khiếp sợ khắp thiên hạ!
Khí thế của Ma đạo cũng giống với suy đoán của Hàn Tuyệt, trực tiếp tán loạn!
Truyền thuyết nhân gian có tiên nhân bắt đầu lưu truyền, chủ nếu là vì cái chết của Ma Đế quá bất hợp lí.
Bị một luồng kiếm khí thần bí miểu sát, quá trình tràn ngập tính hài hước.
Tiên nhân là ai, đến từ tông môn nào, đây đã trở thành chủ đề được khắp thiên hạ quan tâm nhất. Thậm chí rất nhiều người kể chuyện còn biên soạn ra đủ loại truyền thuyết, đa dạng màu mè.
...
Trong một vùng không gian mờ tối, sương mù tràn ngập.
Tuyên Tình Quân nửa quỳ trong sương mù, một giọng nói lạnh như băng vang lên: "Kế Nại Hà chết rồi? Các ngươi còn chưa rõ là ai giết chết hắn ta?"
Tuyên Tình Quân hít sâu một hơi, nói: "Căn cứ những gì hai vị tu sĩ Đại Thừa chứng kiến lúc ấy, đối phương cũng không hiện thân. Ta hoài nghi đối phương là tiên thần. Đây cũng không phải lần đầu tiên thần tiên tự ý hạ phàm."
Yên tĩnh.
Giọng nói lạnh như băng không vang lên thêm nữa.
Một lát sau.
Tuyên Tình Quân hỏi: "Có tiếp tục thi hành kế hoạch để Ma tộc nhập phàm không? Lúc trước Kế Nại Hà đã khởi động nghi thức cúng tế, khí vận của Ma tộc tới gần phàm giới, đoán chừng việc này đã kinh động tới Tiên giới. Nếu tiếp tục kéo dài, sợ rằng..."
"Hừ, tiếp tục, để Ma Chủ đến đây đi. Phàm gian đã có Chân Ma, bản tọa đã để Ma Chủ đi tìm vị Chân Ma kia. Về phần ngươi, sớm ngày phi thăng đi."
"Tuân mệnh!"
Tuyên Tình Quân đáp, sau đó cúi đầu, ánh mắt nàng lóe lên.
...
Thoáng chớp mắt, đã mười năm trôi qua.
Cuối cùng Hàn Tuyệt cũng luyện thành tầng tâm pháp thứ chín của Lục Đạo Luân Hồi Công. Hắn không lĩnh ngộ thần thông mới, nhưng tốc độ tu hành của hắn lại được tăng lên.
Từ giờ trở đi, hắn có thể hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, có thể hấp thu Cửu U linh khí ở m gian.
Cùng lúc đó, hắn chỉ còn cách Đại Thừa cảnh tầng hai một khoảng.
Hàn Tuyệt quyết định tới m gian xem thử.
Hắn không dám đích thân đi vào, mà sáng tạo ra một bộ Thiên Chi Khôi Lỗi, để Thiên Chi Khôi Lỗi đi tới thử trước.
Nếu sau khi đạt tới Đại Thừa cảnh viên mãn không thể không phi thăng, hắn còn có thể tới m gian tránh nạn một hồi.
Nửa tháng sau, Hàn Tuyệt đã sáng tạo ra được một cỗ Thiên Chi Khôi Lỗi.
Theo hắn thi pháp, trên mặt đất trước giường xuất hiện một vùng khí đen, một cửa đá nạm đồ văn cổ quái bay lên.
Luân Hồi Chi Môn!
Đây là thần thông mới được thêm vào trong tầng tâm pháp thứ tám của Lục Đạo Luân Hồi Công, có thể bước vào m gian, có thể hấp thu hồn phách ném vào lục đạo luân hồi.
Ngộ Đạo Kiếm trừng lớn đôi mắt xinh đẹp, vẻ mặt hiếu kỳ. Nàng cũng không dám hé răng mà chỉ yên lặng quan sát.
Hàn Tuyệt điều khiển Thiên Chi Khôi Lỗi tiến vào Luân Hồi Chi Môn.
Sau đó hắn nhắm mắt, dồn lực chú ý lên người Thiên Chi Khôi Lỗi.
Sau khi nhập Luân Hồi Chi Môn, Thiên Chi Khôi Lỗi bị khói đen cuồn cuộn bao phủ, không thể thấy rõ thứ gì.
Hàn Tuyệt thận trọng đi tới.
Đây là lần đầu tiên hắn thăm dò m gian.
Đi tới đi tới, Hàn Tuyệt cảm thấy dưới chân có nước chảy, điều này khiến hắn càng căng thẳng hơn.
Hắn thả thần thức ra, phát hiện bốn phía không có bất kỳ vật gì, mà dưới chân hắn lại có nước thật. Nước này rất quỷ dị, sau khi thần thức đụng vào lại trực tiếp tiêu tán.
Loại nước có thể tan rã thần thức?
Chẳng lẽ là Hoàng Tuyền Thủy trong truyền thuyết?
Một lát sau.
Ở tận cùng phía trước có tia sáng xuất hiện. Hàn Tuyệt thấy được một cây cầu nằm trong sương mù mờ mịt. Cây cầu nằm trên mặt nước, không thể nhìn thấy phía bên kia cầu.
Trên đầu cầu có một bà cụ, không ngừng có hồn phách từ trong trống rỗng xuất hiện trước mặt bà cụ này, nhận lấy cái chén trong tay bà cụ, uống một hơi cạn sạch sau đó bước lên cầu, tan biến trong sương mù trên cầu.
Cầu Nại Hà?
Mạnh Bà?
Trong lòng Hàn Tuyệt cảm thấy hiếu kỳ.
Hắn cảnh giác xoay người đi về một phương hướng khác.
Hắn không muốn đầu thai, vì sao phải lên cầu Nại Hà?
Nói không chừng Mạnh Bà là đại năng m gian, không thể coi thường.
"Trước sinh tử luân hồi, ngươi lại muốn quay đầu?"
Một giọng nói tang thương truyền vào trong tai Hàn Tuyệt. Hàn Tuyệt vừa nghe vậy lập tức tăng thêm tốc độ, nhanh chóng tan biến trong sương mù.
Còn chưa bay được bao lâu, một luồng áp lực đáng sợ bỗng phủ xuống, ép tới Hàn Tuyệt phải ngã vào trong nước.
Hàn Tuyệt lập tức điều khiển Thiên Chi Khôi Lỗi tự bạo, tránh để đại năng m gian thuận theo Thiên Chi Khôi Lỗi tìm được bản tôn của hắn.
Oanh một tiếng!
Trong Tiên Thiên động phủ, Hàn Tuyệt mở mắt, lập tức thu hồi Luân Hồi Chi Môn.
Sau lưng hắn túa mồ hôi lạnh.
Uy áp vừa nãy quá mạnh mẽ. Phải biết rằng Thiên Chi Khôi Lỗi có tu vi Đại Thừa cảnh, lại bị uy áp này ép tới phải nằm sấp xuống đất!
"Không thể dễ dàng bước vào m gian này."
Hàn Tuyệt nghĩ mà sợ.
Có phải Luân Hồi Chi Môn sẽ kết nối ngẫu nhiên tới m gian chi địa không?
Hàn Tuyệt lắc đầu, nói chung hắn không dám thử lại lần nữa.
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Nếu đối phương có thể thuận theo Thiên Chi Khôi Lỗi mà khoanh vùng bản tôn của hắn, cách giới tru sát hắn thì sao?
Không phải không có khả năng!
Dù sao thì đối với m gian, hắn cũng là ngoại tộc.
"Chủ nhân, làm sao vậy?" Ngộ Đạo Kiếm không nhịn được hỏi.
Hàn Tuyệt lắc đầu, đang định trả lời, bỗng nhiên hắn cảm thấy nhiệt độ không khí tăng lên, trong động phủ quá nóng.
Chờ đã!
Chẳng lẽ là...
Hàn Tuyệt nghĩ đến một khả năng, lập tức biến mất khỏi giường.
Đi ra bên ngoài động phủ, Hàn Tuyệt ngẩng đầu nhìn lại, mặt trời do hai tiểu Kim Ô biến thành đã càng lúc càng lớn.