Chương 205: Kế hoạch của Thiên Đình, Phương Lương trở về
Hàn Tuyệt không sợ đắc tội với chân long sau lưng Tam Đầu Giao Vương. Long vốn là loại thích gieo giống lung tung, có trời mới biết Chân Long có bao nhiêu hậu duệ.
Tam Đầu Giao Vương cắn răng hỏi: "Rốt cuộc tiền bối là thần thánh phương nào?"
Hàn Tuyệt nói: "Ta đến từ lục đạo luân hồi, không vào ngũ hành, không vào luân hồi."
Tuy không hiểu tên này đang làm gì nhưng trông có vẻ rất lợi hại.
Tam Đầu Giao Vương hơi do dự.
Cứ dễ dàng làm chó giữ nhà cho đối phương như vậy sao?
Hàn Tuyệt hỏi: "Ngươi cảm thấy ta đang dọa ngươi? Bằng không ngươi đỡ một chỉ của ta, nếu ngươi có thể sống sót, hẳn ngươi cũng sẽ hết hy vọng."
"Không không không..."
Tam Đầu Giao Vương vội vã xua tay, thiếu chút nữa bị dọa chết.
Lúc này hắn ta cúi đầu, cắn răng nói: "Từ nay về sau Tam Đầu Giao Vương ta sẽ là đại tướng thủ sơn, thủ hạ của tiền bối! Núi còn yêu còn, núi diệt yêu vong!"
Hàn Tuyệt đứng dậy đi tới trước mặt hắn ta, đưa tay sờ đầu của hắn ta, lặng lẽ đánh vào ấn ký lục đạo.
"Theo ta lăn lộn ngươi sẽ không lỗ, đây là cơ duyên lớn nhất của ngươi kiếp này." Hàn Tuyệt nói khẽ.
Tam Đầu Giao Vương vội vã cảm kích Hàn Tuyệt.
Thế nhưng...
Không có ấn tượng tốt độ!
Rất tốt!
Sau này còn phải quan sát ngươi thêm nữa, nếu không thích hợp, trực tiếp tru sát!
Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ.
Sau đó hắn để Tam Đầu Giao Vương rời khỏi động phủ.
Hắn truyền âm cho hai tiểu Kim Ô nhìn chằm chằm Tam Đầu Giao Vương.
Tiểu Kim Ô cực độ khát vọng có thể ăn tươi Tam Đầu Giao Vương, nhưng trước mắt Tam Đầu Giao Vương không làm chuyện xấu, cũng không nảy sinh thù hận với Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt cảm thấy có thể bồi dưỡng một chút.
Chờ khi hắn vượt hẳn Chu Tước lại phi thăng, đương nhiên sẽ phải dẫn theo núi Khổ Tu Thành Tiên cùng phi thăng.
Đến lúc đó, hẳn đám đồ tử đồ tôn của hắn cũng đã đạt tới ngưỡng cửa phi thăng, thế lực của núi Khổ Tu Thành Tiên càng mạnh càng tốt.
Tam Đầu Giao Vương trở lại dưới Phù Tang Thụ, Dương Thiên Đông vô cùng kinh ngạc hỏi: "Nhanh như vậy?"
Vừa nhìn thấy hắn ta, Tam Đầu Giao Vương đã cảm thấy phiền, hừ nói: "Ừm, từ giờ trở đi, ta là đại tướng thủ sơn của núi Khổ Tu Thành Tiên!"
"Đại tướng thủ sơn?"
"Không sai, ta là Tam Đầu Giao Vương Đại Thừa cảnh tầng sáu, ta không giả vờ nữa, ngươi cút xa một chút đi!"
"Cái gì?"
Dương Thiên Đông khiếp sợ.
Hắc Ngục Kê, Ngộ Đạo Kiếm, Tuân Trường An, Hỗn Độn Thiên Cẩu rối rít kinh ngạc nhìn về phía hắn ta.
Đầu Tam Đầu Giao Vương chợt biến thành giao long ba đầu, khiến Dương Thiên Đông sợ đến mức trở mình tự lăn ra ngoài, té xa khỏi hắn ta.
Thấy phản ứng của Dương Thiên Đông, Tam Đầu Giao Vương vui vẻ.
"Khi đối mặt với bản vương, Điển Túc Yêu Vương ngươi nói cũng nhát cáy hệt như ngươi vậy!"
Tam Đầu Giao Vương ngạo nghễ nói, Dương Thiên Đông nghe được mà xấu hổ không thôi, chỉ hận không thể tìm được một cái lỗ để chui vào.
Hàn Tuyệt ngồi trong động phủ chứng kiến hết thảy nhưng hắn cũng không nói gì thêm.
Việc Tam Đầu Giao Vương tự bộc lộ thân phận khiến hắn rất hài lòng, ít nhất điều này cũng nói rõ Tam Đầu Giao Vương không để ý danh tiếng, hơn nữa hắn ta làm vậy cũng có thể khiến người khác nảy sinh cảnh giác với hắn ta.
Hàn Tuyệt lại tiến vào trạng thái tu luyện.
...
Trong một đạo quan, đàn hương tràn ngập hệt như tiên vụ lượn lờ.
Một lão đạo nhân đang tĩnh tọa tu luyện bỗng nhiên hộc máu, tiếp đó trạng thái trở nên uể oải.
Hắn ta trừng mắt lau vết máu bên khóe miệng, khuôn mặt dữ tợn, cắn răng nói: "Đáng chết! Rốt cuộc là ai đang nguyền rủa ta?"
Đã bao nhiêu năm rồi!
Luồng sức mạnh nguyền rủa thần bí kia càng ngày càng mạnh!
Hắn ta không thể nhớ rõ rốt cuộc mình đã bị nguyền rủa bao nhiêu lần.
Không sai!
Hắn ta chính là Tuyệt Diễn đạo nhân!
Chủ nhân của Thanh Mãng Đại Thánh, sư phụ La Cầu Ma, kẻ thù của Hàn Tuyệt!
Tuy Tuyệt Diễn đạo nhân đang mắng người nhưng trong lòng hắn ta càng nhiều hơn là sợ hãi.
Chắc chắn đối phương là hạng đại năng!
Gần đây sức mạnh nguyền rủa đã bắt đầu lay động đạo cơ của hắn ta, như vậy cũng được sao?
Nếu còn tiếp tục thế này, liệu hắn ta có bị đối phương nguyền rủa chết không?
Tuyệt Diễn đạo nhân cắn răng, lấy một ngọc giản từ trong tay áo ra, trút linh lực vào trong đó.
Một lát sau.
Một bóng người bay lên từ trong ngọc giản, cả người tản ra tia sáng xanh, không thấy rõ diện mạo và trang phục.
"Chuyện gì?"
"Tiền bối, ta bị người nguyền rủa."
"Hửm? Ta tính toán thử."
Tuyệt Diễn đạo nhân thấp thỏm bất an chờ đợi.
Bóng người màu xanh kinh nghi nói: "Vậy mà ta lại không thể tính ra, có phải ngươi đã từng đắc tội với người nào?"
Tuyệt Diễn đạo nhân tủi thân nói: "Từ sau khi phi thăng ta vẫn luôn bế quan, sao có thể đắc tội với người khác."
"Kỳ quái kỳ quái."
Bóng người màu xanh lẩm bẩm.
Tuyệt Diễn đạo nhân càng sợ hãi hơn, ngay cả vị tiền bối này cũng không thể tính ra, vậy há chẳng phải hắn ta chết chắc rồi?
"Gần đây Thiên Đình bị Yêu Thánh tập kích, Ma tộc nhân cơ hội này nhiễu loạn rất nhiều Phàm giới. Ngươi mới vừa phi thăng mấy ngàn năm, hẳn còn liên quan với khí vận Phàm giới. Tối đa ngàn năm sau, chờ khi Thiên Đình bình thường trở lại, Thiên Đình sẽ thanh lý thế lực của Ma tộc ở Phàm gian."
"Có một số Phàm gian đã bị Ma tộc hủ thực quá sâu, đến lúc đó phải dọn dẹp sạch. Ta sẽ mượn cơ hội này để ngươi trở thành Thiên Binh, ngươi phải nắm chắc cơ hội."
Bóng người màu xanh mở miệng nói, lời của hắn ta khiến Tuyệt Diễn đạo nhân ngạc nhiên mừng rỡ.
Tuyệt Diễn đạo nhân đáp lại ngay: "Phàm gian ta sống lúc trước đã bị Ma tộc xâm lấn, ta đang định chờ mấy trăm năm sau lại hạ phàm xem thử."
"Ừm, sớm hạ phàm tìm hiểu tình huống một chút cũng tốt, đến lúc đó ngươi có thể cung cấp tình báo cho Thiên Đình."
Bóng người màu xanh biến mất không thấy gì nữa, Tuyệt Diễn đạo nhân dè dặt thu hồi ngọc giản.
"Ma tộc chết tiệt, dám nguyền rủa ta!"
Tuyệt Diễn đạo nhân oán hận nghĩ, chờ khi hắn ta hạ phàm hắn ta nhất định phải tiêu diệt âm mưu của Ma tộc!
...
Xuân đi thu đến.
Mười một năm vội vã trôi qua.
Hàn Tuyệt thuận lợi đột phá tới Đại Thừa cảnh tầng sáu.
Một ngày này.
Phương Lương trở lại.