Chương 231: Ngũ đại chủ giác, Đông Thiên Môn
Một ngày này.
Vòm trời kịch biến. Một khe nứt lớn màu đen mắt thường không thể nhìn thấy tận cùng xuất hiện trên biển mây. Các tu sĩ Ngọc Thanh thánh tông tận mắt nhìn thấy tình cảnh này đều hoảng sợ.
Đây là...
Thiên băng?
"Đó là cái gì?"
"Trời nứt ra rồi?"
"Chẳng lẽ là Ma đạo đột kích? Mọi người cẩn thận!"
"Có điểm gì đó không đúng, cũng không có ma khí hay yêu khí."
"Cái khe này dài tới cỡ nào?"
Chúng đệ tử Ngọc Thanh thánh tông ngước nhìn khe nứt trên không trung, hoảng sợ bàn tán liên tục.
Hàn Tuyệt đang tu luyện trong động phủ cũng nhận ra được dị thường phía ngoài. Hắn lộ thần thức ra ngoài, lập tức thấy được dị tượng đồ sộ mà đáng sợ trên bầu trời.
Hàn Tuyệt lập tức kiểm tra đo lường đám tu sĩ trong Ngọc Thanh thánh tông, sắp xếp theo tu vi từ cao tới thấp, cũng không phát hiện ra kẻ địch.
Hắn đứng dậy đi ra khỏi động phủ, Ngộ Đạo Kiếm theo sát phía sau.
Đám người Tuân Trường An, Dương Thiên Đông rối rít lại gần.
"Sư phụ, thiên tượng này có lai lịch gì? Có địch tập kích sao?" Dương Thiên Đông hỏi.
Hàn Tuyệt ngửa đầu nhìn bầu trời, híp mắt lại.
Hắn cũng không nhìn thấy bất kỳ thứ gì.
Cũng không lâu lắm.
Khe nứt trên bầu trời lại biến mất, vòm trời cũng khôi phục bình thường, tươi đẹp lại bao la hùng vĩ, phảng phất như dị tượng khi trước chỉ là ảo giác.
Nếu không phải địch tập kích, Hàn Tuyệt cũng an tâm.
Hắn chỉ sợ Thiên Đình đánh tới.
Lấy tu vi của hắn hiện tại nào có thể chống đỡ thiên binh thiên tướng.
"Vị Yêu Thánh kia, ngươi cố gắng kiên trì thêm một thời gian nữa đi."
Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ.
Ngay sau đó, hắn đi tới dưới Phù Tang Thụ, bắt đầu quan sát tình huống phát triển của Phù Tang Thụ và Địa Tiên Hồ Lô Đằng.
Cũng không tệ lắm!
Hôm nay Phù Tang Thụ đã cao gần trăm trượng, Địa Tiên Hồ Lô Đằng như con rắn quấn quanh thân cây, hai Kim Ô cũng đều tự làm ổ, an tĩnh tu luyện.
Theo thời gian trôi qua, bọn nó không còn vẻ vô cùng thân thiết, luôn dính chung một chỗ như trước nữa.
Đáng nhắc tới là, có lẽ là vì bị Hắc Ngục Kê ảnh hưởng, hai Kim Ô cũng trở nên ác miệng hơn, thường xuyên trào phúng những người khác, nhất là Hỗn Độn Thiên Cẩu và Tam Đầu Giao Vương.
"Sư phụ, ta muốn quay về Thiên Tiên Phủ xem thử, sẽ trở về nhanh thôi." Đồ Linh Nhi đi tới bên cạnh Hàn Tuyệt, thận trọng mở miệng nói.
Liệu có khi nào sư phụ tưởng nàng muốn chạy trốn không?
Hàn Tuyệt đáp: "Đi đi."
Đối với Đồ Linh Nhi, hắn vốn không lo lắng.
Chạy thì chạy!
Đồ Linh Nhi vừa nghe vậy lập tức thở phào nhẹ nhõm, nói: "Sư phụ yên tâm, ta nhất định sẽ cố gắng trở về sớm nhất có thể!"
"Cũng không cần phải vậy."
Đồ Linh Nhi cho rằng sư phụ không muốn mình mệt nhọc, cũng không suy nghĩ nhiều.
Sau khi nàng rời đi, Hàn Tuyệt ấn mở quan hệ nhân tế kiểm tra bưu kiện.
Nhiều năm trôi qua, cũng không biết tu chân giới có thái bình hay không.
【 Bạn tốt của ngươi Mạc Phục Cừu bị tu sĩ chính đạo tập kích 】 x2993
【 Bạn tốt của ngươi Chu Phàm gia nhập Ngũ Tiên Sơn, bái Lục Địa Tiên Thần làm sư phụ, khí vận tăng mạnh 】
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Cực Hạo gặp phải Ma tu tập kích 】 x84.333
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Cực Hạo bị trọng thương, tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc, may mắn được đại năng cứu giúp 】
【 Đồ tôn của ngươi Phương Lương rời khỏi nhân gian 】
【 Đồ tôn của ngươi Mộ Dung Khởi thức tỉnh thần thông kiếp trước, đạo hạnh tăng mạnh 】
【 Bạn tốt của ngươi Kỷ Tiên Thần luyện được Thương Lôi Thánh Thể, xé rách bầu trời, kinh thiên địa khiếp quỷ thần 】
...
Chu Phàm, Hoàng Cực Hạo, Phương Lương, Mộ Dung Khởi, Kỷ Tiên Thần, mỗi người đều may mắn, có thể nói là năm vị nhân vật chính!
Hàn Tuyệt kiểm tra ảnh chân dung của Phương Lương một hồi, hắn ta vẫn còn đó nói rõ hắn ta cũng chưa qua đời, chỉ rời khỏi mảnh Phàm gian này mà thôi.
Trong mấy chục năm Hàn Tuyệt tu hành, bọn hắn đều có phấn khích riêng, có kỳ ngộ riêng.
Hàn Tuyệt xem một hồi sau đó quay về Tiên Thiên động phủ tiếp tục tu luyện.
Mấy tháng sau.
Một cố nhân tới thăm hỏi.
Tông chủ Cửu Long tông Tây Uyên châu - Ngụy Nguyên.
Thân phận chân thật của hắn ta là giáo chủ Thoa Y thánh giáo Hoàng Tôn Thiên.
Nếu không nhờ Hàn Tuyệt cho Hoàng Tôn Thiên một cơ hội, Hoàng Tôn Thiên đã chết từ lâu, càng không thể đoạt xá Ngụy Nguyên trở thành tông chủ của Cửu Long tông, môn phái càng mạnh hơn Thoa Y thánh giáo.
Hoàng Tôn Thiên tìm tới Cửu Đỉnh chân nhân, trực tiếp nói rõ ý đồ mình đến đây.
Hắn ta muốn đầu hàng!
Cửu Đỉnh chân nhân bị hù dọa. Ngọc Thanh thánh tông chưa từng nhắm vào Cửu Long tông, vì sao vị tông chủ này lại đầu hàng?
Chẳng lẽ hắn ta đã gặp phải phiền phức gì sao?
Trước đó Huyết Viêm thiên môn không đánh lại Vô Tướng tông nên mới phải gia nhập Ngọc Thanh thánh tông.
Sau khi giao lưu một phen, cuối cùng Cửu Đỉnh chân nhân cũng tin tưởng Cửu Long tông muốn đầu nhập vào tông môn bọn họ thật!
Vì cẩn thận, Cửu Đỉnh chân nhân nói phải thương lượng với các trưởng lão trước, để Hoàng Tôn Thiên ở lại làm khách một thời gian ngắn.
Hoàng Tôn Thiên không có ý kiến gì, sau đó hắn ta đi thăm hỏi Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt để hắn ta vào đại trận.
Sau khi tiến vào núi Khổ Tu Thành Tiên, Hoàng Tôn Thiên khiếp sợ.
Linh khí nơi này không khỏi...
Thấy đám người Dương Thiên Đông, Tuân Trường An, trong lòng Hoàng Tôn Thiên lại cảm thấy xung động mãnh liệt.
Hắn ta muốn làm trâu làm ngựa cho Hàn Tuyệt!
Lúc mới vừa gặp lại Hàn Tuyệt, Hoàng Tôn Thiên rất kích động.
Hôm nay hắn ta đã có tu vi Dung Hư cảnh tầng hai, nhưng chỉ mới đột phá một tầng so với mấy năm trước.
Hàn Tuyệt cười hỏi nói: "Mấy năm nay ngươi sống thế nào?"
Trước đây Hoàng Tôn Thiên đã từng cứu Dương Thiên Đông, Hỗn Độn Thiên Cẩu, còn vì cứu hai người bọn họ mà trọng thương.n tình này hắn vẫn còn nhớ.
Hoàng Tôn Thiên thấy nụ cười của hắn lại đỡ căng thẳng hẳn, bắt đầu giải thích chuyện mình đã trải qua trong những năm vừa rồi.
Ngộ Đạo Kiếm ngồi một bên lẳng lặng lắng nghe.
Nghe hồi lâu, Hàn Tuyệt cũng hiểu được ý đồ Hoàng Tôn Thiên đến đây.
Hoàng Tôn Thiên không thể gánh nổi áp lực do Cửu Long tông mang tới, không muốn làm tông chủ thêm nữa mà chỉ muốn chuyên tâm tu luyện.