Chương 248: Thần Cung mời, tư chất của Phương Lương (2)
Trường hà kiếm đạo phía trước từ từ biến thành màu tím, hệt như một chiếc kính vạn hoa huyễn lệ.
Đến nơi này, số lượng kiếm tu đang tiến về phía trước đã giảm trên phạm vi lớn.
Hàn Tuyệt quay đầu nhìn lại, đã không nhìn thấy Trượng Cô Tinh đâu nữa.
Hắn hít một hơi thật sâu, lại tiếp tục đi tới.
Tuy hắn đã cảm thấy áp lực, nhưng còn chưa tới mức không thể đi thêm nữa.
Hắn muốn nhìn xem cực hạn ngộ tính kiếm đạo của mình ở nơi nào.
Một lúc lâu sau.
Ý thức của Hàn Tuyệt đã hơi mê muội, hệt như có một ngọn núi lớn đè lên người, mỗi một bước đều rất gian nan.
Hắn thấy phía trước có một bóng đen đang đi ngay phía trước mình, bước tiến rất kiên định, chưa từng chần chờ chút nào, không nhanh không chậm.
"Hắn là thần thánh phương nào?"
Hàn Tuyệt không khỏi nghĩ.
Chẳng biết tại sao Hàn Tuyệt lại sinh ra suy nghĩ ta không bằng hắn.
Hàn Tuyệt lắc đầu, tiếp tục đi tới.
Đại khái lại đi thêm chừng hai mươi bước nữa, hắn muốn bước ra một bước cũng khó khăn, không cách nào đi tới thêm nữa, chỉ có thể nhìn bóng đen kia đi xa.
Hắn thở dài một hơi, sau đó rời khỏi trường hà kiếm đạo.
Trở lại trong động phủ, Hàn Tuyệt bắt đầu củng cố cảm ngộ vừa thu được.
Trong vòng một năm sau đó, hắn đề thăng Thiên Địa Huyền Hoàng Phá Giới Kiếm Chỉ, Huyền Hoàng Kiếm Khí, Luân Hồi Kiếm Ý tới cực hạn mình có thể đạt tới, nhưng đẳng cấp thần thông vẫn chỉ là Thái Ất.
Hàn Tuyệt lấy Ách Vận Thư ra bắt đầu nguyền rủa đám địch nhân của mình.
Hắn vừa nguyền rủa vừa tra xét bưu kiện.
【 Bạn tốt của ngươi Chu Phàm nhận được Linh Châu Phật môn, huyết mạch lột xác 】
【 Đồ tôn của ngươi Mộ Dung Khởi đột phá trong giết chóc, bước vào Hợp Thể cảnh 】
【 Đồ tôn của ngươi Phương Lương gặp phải yêu thú tập kích 】 x230.045
【 Bạn tốt của ngươi Kỷ Tiên Thần gặp phải yêu thú tập kích 】 x343.211
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Cực Hạo vô tình gặp được cơ duyên, nhận được truyền thừa của Kiếm Tiên 】
【 Bạn tốt của ngươi Mạc Phục Cừu ma công đại thành, bước vào Hợp Thể cảnh 】
【 Bạn tốt của ngươi Đại Thần Tướng tru sát Tiên Đế, khí vận tăng mạnh 】
...
Thật nhiều cơ duyên!
Chắc chắn Thiên Đạo đang mở cửa sau!
Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ.
Hắn chú ý tới vậy mà Đại Thần Tướng lại có thể tru sát Tiên Đế. Không hổ là thần tiên có công huân cao nhất Thiên Đình.
Dựa theo lời của Trượng Cô Tinh, Tiên Đế là tồn tại bất tử bất diệt, cũng không biết Đại Thần Tướng đã hoàn toàn tru sát Tiên Đế hay chỉ diệt thân thể đối phương.
Dù sao hệ thống cũng không nhắc tới bốn chữ thân tử đạo tiêu.
"Thật đặc sắc."
Hàn Tuyệt cảm thán một tiếng, sau đó hắn bắt đầu quan tâm tới Thiên Chi Khôi Lỗi.
Mạc Trúc còn đang bế quan tu luyện, Hi Tuyền tiên tử, Hình Hồng Tuyền, Thường Nguyệt Nhi tạm thời không gặp nguy hiểm.
Tất cả đều rất thuận lợi.
Hàn Tuyệt rất hài lòng.
Bình thường tới thời điểm mấu chốt, các nữ nhân sẽ gây ảnh hưởng cản trở hắn. Cũng may đám đạo lữ lốp xe dự phòng của hắn đều rất cẩn thận, không gây sự kiếm thêm chuyện cho hắn, mỗi người đều có thể tự giải quyết phiền phức của mình.
Đây cũng là nguyên nhân Hàn Tuyệt vẫn luôn quan tâm tới các nàng, các nàng rất khéo hiểu lòng người.
Nguyền rủa nửa năm, sau đó Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện.
Luân Hồi Thiên Tiên còn chưa đủ!
Hắn phải đột phá thêm, càng mạnh càng tốt.
...
Yêu giới.
Kỷ Tiên Thần đứng trên đỉnh núi nhìn Phương Lương đang đại chiến với mấy vị Yêu Vương ở xa xa, cảm khái vạn phần.
"Người này có thiên phú khó lường, đã sắp đuổi kịp ta."
Kỷ Tiên Thần thầm nghĩ. Thực ra hắn ta đã nghe nói tới tên tuổi Phương Lương từ lâu, trước đây hắn ta còn cố ý đi tìm Hàn Tuyệt, hỏi thăm tin tức về Phương Lương.
Thế nhưng khi đối mặt với Phương Lương, hắn ta lại làm ra vẻ chẳng hề để ý. Dù sao hắn ta cũng là thiên hạ đệ nhất, sao có thể so đo với một tiểu bối được?
Thế nhưng lang bạt với nhau nhiều năm như vậy, Kỷ Tiên Thần phát hiện thiên tư của Phương Lương vượt xa tưởng tượng của hắn.
Người này có khí vận quá mạnh mẽ, luôn có thể gặp được cơ duyên, thậm chí còn có thể đột phá trong chiến đấu, trái ngược lẽ thường.
Kỷ Tiên Thần cảm thấy nguy cơ trùng trùng. Hắn cảm thấy mình không thể ỷ vào tu vi hiện tại mà phóng túng thêm nữa, vẫn phải tranh thủ tu luyện, sớm ngày hơn hẳn Đại Thừa, thành tựu tiên nhân!
Chỉ có điều hắn lo lắng mình sẽ bị ép phải phi thăng.
"Sao Tào Tháo có thể ở lại Phàm gian được?" Kỷ Tiên Thần thầm nghi ngờ.
Sau khi giải quyết xong chuyện này, hắn ta phải đi tìm Hàn Tuyệt mới được.
Ầm ầm ——
Lúc này, mây đen cuồn cuộn trên bầu trời bộc phát ra sấm sét dữ tợn, một luồng áp lực đáng sợ tràn ngập trong thiên địa.
Kỷ Tiên Thần chấn động.
Luồng uy áp này...
Hắn ta bỗng nghĩ đến Dương Tán.
Chẳng lẽ lại có tồn tại Thượng giới hạ phàm?
Phương Lương cũng nhận ra được có điểm gì đó không đúng, vội vã thối lui.
Chúng Yêu Vương ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy trong lôi vân có một cặp mắt đỏ bừng, lạnh lẽo khiếp người chiếm trọn bầu trời, bao quát Phương Lương, khiến Phương Lương cảm thấy áp lực trước nay chưa từng có.
"Hừ, dám tàn sát Yêu tộc ta, muốn chết!"
Một tiếng hừ lạnh vang lên.
Kỷ Tiên Thần nhìn về phía đôi mắt đỏ bừng trong lôi vân, tim đập nhanh hơn.
Trong lòng hắn ta có một giọng nói đang gọi hắn ta chạy mau!
Phương Lương cũng bị hù dọa, đầu túa đầy mồ hôi lạnh.
Chúng Yêu Vương vừa nghe vậy lại cảm thấy như trút được gánh nặng, thì ra là tiền bối Yêu tộc.
"Tiền bối, hai người này trắng trợn tàn sát Yêu tộc ta, ngài phải làm chỗ dựa cho chúng ta!"
"Số lượng yêu quái chết trong tay bọn họ nhiều không đếm xuể!"
"Tiền bối, mau giết bọn chúng đi!"
"Đúng vậy!"
Mấy vị Yêu Vương cùng hô lên.
Cự nhãn màu đỏ tươi bỗng liếc nhìn bọn hắn, ngay sau đó, một cơn gió lớn cuốn tới, mấy vị Yêu Vương bị cuốn lên trời cao. Bọn hắn ra sức giãy giụa nhưng không làm nên chuyện gì, rất nhanh đã bị hút vào trong cự nhãn màu đỏ tươi.
Phương Lương và Kỷ Tiên Thần sửng sốt.
Thế này là thế nào?
Cự nhãn màu đỏ tươi nhắm mắt lại.
Phương Lương lập tức chạy trốn, Kỷ Tiên Thần theo sát phía sau.
Hai người bay cực nhanh, chỉ chớp mắt đã tan biến ở nơi cuối chân trời.