Chương 286: Thần Bồng cường đại, khốn cảnh của Lệ Dao (1)
Trượng Cô Tinh đang tu luyện, bị Hàn Tuyệt quấy rầy, hắn ta có chút buồn bực nói: "Biết chứ, nó là Thánh Thủy trong truyền thuyết, ngươi từng gặp rồi sao?"
Tiểu tử này có tư chất khủng bố, số mệnh cũng khiến người ta hâm mộ.
Hàn Tuyệt nói: "Lúc lịch luyện ta tìm được một đầm nước, chính là Cửu Thiên Ngân Hà Thủy, ở trên mặt nước nhìn thấy hình ảnh một tòa thành trì, thế là thế nào?"
Lão ca vẫn rất lợi hại, cái gì cũng biết.
"Cửu Thiên Ngân Hà Thủy là Thiên Thủy, chiếu ứng chư thiên vạn giới, thứ hiện lên trên mặt nước là cảnh của thế giới nơi có thiên địa chi tử tồn tại. Cái gọi là thiên địa chi tử có thể xưng là Thiên Đạo chủ giác, Nhân tộc là Thiên Đạo chủ giác cho nên Nhân tộc có thể xưng bá chư thiên. Mà đi đến thế gian, Thiên Đạo ở thế gian cũng sẽ lựa chọn thiên địa chi tử. Ở Tiên Giới có không ít thế lực lớn dựa vào Cửu Thiên Ngân Hà Thủy tìm kiếm hạt giống tốt." Trượng Cô Tinh hồi đáp.
Hàn Tuyệt bừng tỉnh đại ngộ.
Vậy có khi nào Phương Lương cũng bị người khác nhìn chằm chằm?
Rất có khả năng!
Lúc trước gia hỏa này nằm mơ đã được tiên thần chỉ điểm, còn mộng nhập Thái Cổ, nói không chừng chính là đại năng nào đó giở trò quỷ!
Hàn Tuyệt không tiếp tục trò chuyện với Trượng Cô Tinh mà nhanh chóng rời đi.
Trượng Cô Tinh buồn bực.
Tiểu tử này coi hắn ta là cái gì?
Nói đến là đến, nói đi là đi?
...
Trở lại Tiên Thiên động phủ, Hàn Tuyệt lại lần nữa đi đến bên cạnh Cửu Thiên Ngân Hà Thủy, hắn nhìn kỹ vào trong, muốn xem thử thiên địa chi tử của thế giới này là ai.
Tựa hồ Cửu Thiên Ngân Hà Thủy cảm ứng được ý tưởng của Hàn Tuyệt, hình ảnh biến đổi, xuất hiện một đình viện, dưới tán cây liễu có một bạch y nữ tử đang đả tọa tu luyện.
Nàng có dung nhan khuynh quốc khuynh thành, tóc dài phiêu phiêu, hình ảnh nàng tu hành phối hợp với cây liễu sau lưng hình thành một bức tranh tuyệt đẹp.
Vị này chính là thiên địa chi tử?
Trong lòng Hàn Tuyệt tràn đầy hiếu kỳ, đưa thần thức vào trong đó.
Hắn kinh hỉ phát hiện vậy mà chính mình lại có thể thông qua Cửu Thiên Ngân Hà Thủy xem xét phàm giới này.
Hàn Tuyệt sợ trêu chọc đại tu sĩ khác, thần thức chỉ dừng lại trong đình viện này.
Tu vi của nữ tử này đã là Đại Thừa.
【 Kiểm tra đo lường được người có Tiên Thiên Khí Vận, có muốn xem xét lai lịch của người này không? 】
Đồng thời, trước mắt Hàn Tuyệt hiện ra một hàng chữ, hắn lập tức chọn xem xét.
【 Lệ Dao: Đại Thừa cảnh tầng năm, thiên địa chi tử, hậu duệ Tiên Đế, lúc sinh ra đời có Thiên Phượng bạn sinh, phúc trạch phàm giới của mình. Nàng tu hành bảy trăm năm, thành tựu Đại Thừa, trời sinh tính cẩn thận, chán ghét tranh đấu, yêu thích tu luyện 】
Hàn Tuyệt nhìn tin tức trước mắt, trên mặt lộ vẻ cổ quái.
Khuôn mẫu này...
Giống hệt hắn phiên bản nữ!
Hàn Tuyệt nhất thời sinh ra hảo cảm với Lệ Dao.
Cùng chung chí hướng!
Hàn Tuyệt nhìn Lệ Dao càng thuận mắt, Lệ Dao im lặng tu luyện giống như tiên nữ vậy, hình ảnh hài hòa vô cùng.
Nhìn một hồi, Hàn Tuyệt thu hồi thần thức.
Hắn không quấy rầy Lệ Dao.
Có trời mới biết Lệ Dao ở phàm giới nào.
"Chủ nhân, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra vậy? Chẳng lẽ trong nước cất giấu một vùng thiên địa?" Ngộ Đạo Kiếm hỏi.
Hàn Tuyệt cũng không giấu diếm mà thuật lại năng lực của Cửu Thiên Ngân Hà Thủy một lần, Ngộ Đạo Kiếm thán phục không thôi.
Không ngờ ao nước này lại có thể xem xét đến thiên địa khác, quả nhiên là khó lường.
Hàn Tuyệt một lần nữa đả tọa, tiếp tục tu luyện.
...
Bên trong rừng đào, một nữ tử váy xanh đứng dưới tàng cây, thẹn thùng mà mong chờ, khuôn mặt nàng rất xinh đẹp, ánh mắt thường xuyên nhìn chung quanh.
Nơi xa, đằng sau một gốc đại thụ có hai người đang đừng.
Chính là Mộ Dung Khởi, Tuần Trường An.
Mộ Dung Khởi thúc giục: "Sư phụ, ngươi còn chờ cái gì? Người ta đều đang đợi ngươi!"
Tuần Trường An đội đấu lạp, khăn che mặt che khuất khuôn mặt, trong lòng hắn ta rất thấp thỏm.
"Yên tâm đi, ngươi đã bảo vệ nàng mười năm, nàng đã sớm coi ngươi là người trong lòng, nhanh đi." Mộ Dung Khởi đẩy Tuần Trường An ra ngoài.
Tuần Trường An thiếu chút nữa bị hắn ta đẩy ngã.
Xú tiểu tử này ra tay không biết nặng nhẹ!
Tuần Trường An thầm mắng, sau đó cố lấy dũng khí đi về phía nữ tử váy xanh.
Rất nhanh, nữ tử váy xanh đã thấy Tuần Trường An đi tới.
Tuần Trường An đầu đội đấu lạp, trên người mặc hắc y, khí thế bất phàm, rất phù hợp với thiết tưởng của nữ tử váy xanh đối với tu sĩ đại năng.
"Chính là hắn vẫn âm thầm bảo hộ ta..."
Ánh mắt nữ tử váy xanh trở nên mê ly, say mê nhìn Tuần Trường An đi tới.
Thấy vẻ mặt của nàng, Tuần Trường An kích động.
Cuối cùng Thiến Nhi cũng sắp thuộc về hắn ta!
Tuần Trường An bước đi nhanh hơn.
Đi đến trước mặt nữ tử váy xanh, hắn ta lại trầm mặc, không biết nên nói cái gì.
Trong lúc nhất thời, trong rừng hoa đào yên tĩnh vô cùng.
Nữ tử váy xanh khẽ cắn môi, nói: "Tại sao ngài vẫn vẫn..."
Tuần Trường An cố nén kích động, nói: "Ta tìm ngươi mấy trăm năm, kiếp trước ngươi từng lớn lên cùng ta, ngươi là người ta yêu trọn đời."
Lời thổ lộ của hắn khiến cổ, tai của nữ tử váy xanh lập tức đỏ bừng.
Mấy trăm năm!
Trái tim nữ tử váy xanh triệt để đắm chìm.
Trên đời có mấy nữ tử có thể thừa nhận được lời tỏ tình và sự si tình như vậy?
Nữ tử váy xanh căng thẳng hỏi: "Ta có thể xem mặt ngươi không?"
Tuần Trường An do dự.
Nữ tử váy xanh nâng tay, nhẹ nhàng xốc khăn che mặt của hắn ta lên.
Ngay sau đó, cả người nữ tử váy xanh run rẩy, chợt lui về phía sau một bước.
Một bước này giống như một chậu nước lạnh dập tắt ngọn lửa trong lòng Tuần Trường An.
Tuần Trường An cười khổ hỏi: "Ta rất xấu?"
Nữ tử váy xanh trầm mặc.
Nàng rất muốn nói không sao, nhưng đối phương thật sự quá xấu, nàng chưa bao giờ gặp người nào xấu xí như thế, không phải là không trọn vẹn, là xấu thực sự.
"Ta..." Nữ tử váy xanh muốn nói lại thôi.
Tuần Trường An cảm thấy lòng đầy bi phẫn, nhưng hắn ta đã sớm nghĩ đến khả năng này, cho nên cũng không tuyệt vọng.
Hắn ta đã sớm trải qua tuyệt vọng, đã sớm không sợ tuyệt vọng.
Tuần Trường An thống khổ hỏi: "Vậy hay ta rời đi?"
Nếu không thể gặp lại, vậy hắn sẽ tiếp tục nấp trong bóng tối, bảo vệ nàng cả đời.
"Ấy... Chớ đi..."
Nữ tử váy xanh thở dài một hơi, lời nói của nàng lại khiến tâm trạng của Tuần Trường An trở nên tốt hơn.