Chương 349: Hỗn Độn Linh Vực, Đạo Chí Tôn
Hàn Tuyệt lại trở về với cuộc sống máy móc qua ngày như trước đây, ngày lại ngày, khô khan đến chết lặng.
Cho đến một buổi tối, hắn nhìn lên bầu trời đầy sao, thoáng ngơ ngẩn.
Trong hư không, hắn thấy được những vì sao ấy đang kêu gọi mình.
Giấc mộng này chẳng biết lúc nào tỉnh lại, Hàn Tuyệt chỉ nhớ rõ kết cục giấc mộng là hắn thấy được, giữa trời đêm, tất cả các vì sao đột nhiên đều sáng lên.
Hàn Tuyệt nhìn quanh, bốn phía hỗn độn, sương mù dày đặc giăng khắp chốn, hoàn toàn không có bất cứ thứ gì khác, như thể đất trời còn chưa được lập ra.
Hàn Tuyệt phát hiện Hỗn Độn khí trong cơ thể đột nhiên tăng vọt, đầy rẫy trong ức vạn ngôi sao, cấm chỉ pháp lực.
Sinh Tử Đạo Đạo bám vào những vì sao đó liên kết lại với nhau thành một bức tranh đồ sộ.
Sinh Tử Đồ!
Hàn Tuyệt nâng tay phải lên, trên lòng bàn tay hiện ra Sinh Tử Đồ.
Đây là thần thông do Sinh Tử Đại Đạo ngưng tụ mà thành.
Thậm chí có thể nói đó là pháp bảo.
Hàn Tuyệt thu tay lại, bóp tan Sinh Tử Đồ, đợi khi nào trở về lại dùng mô phỏng thí luyện thử xem sao.
Hắn bắt đầu quan sát xung quanh.
Nơi này là nơi nào?
Vì sao không có gì cả?
Phía trước bỗng có một bóng người xuất hiện.
"Chúc mừng ngươi đã thức tỉnh thể chất Hỗn Độn, nơi này là Hỗn Độn Lĩnh Vực, chỉ có ý thức của sinh linh hỗn độn mới có thể tới nơi này."
Bóng người đi tới, nhưng Hàn Tuyệt vẫn không nhìn rõ hình dạng của hắn ta.
Hàn Tuyệt hỏi: "Có nhiều người có thể bước vào nơi này không?"
Nơi này giống như trường hà kiếm đạo, nhưng ngưỡng cửa để đi vào trường hà kiếm đạo quá thấp.
"Không nhiều lắm, tạm thời chỉ có ngươi ta."
"Không phải trong Hỗn Độn Cấm Khu còn có sinh linh khác sao?"
"Bọn chúng chỉ là những kẻ thất bại bị đuổi ra ngoài, không phải được sản sinh từ Hỗn Độn."
"Xin hỏi tên họ các hạ là gì?"
"Thần Cung, Đạo Chí Tôn, còn ngươi?"
"Thiên Đình, Tư Mã Ý."
"Ừm, sau này sẽ có cơ hội luận đạo, ngươi hãy củng cố đạo hạnh trước đi."
Bỏ lại những lời này, sau đó Đạo Chí Tôn rời đi.
Hàn Tuyệt cũng bắt đầu thử rời đi.
Khi hắn vừa có ý niệm này, ý thức của hắn lập tức rớt xuống, trở lại trong thân thể.
Lần thứ hai mở mắt, Hàn Tuyệt nhìn thấy Tiên Thiên động phủ.
Hàn Tuyệt hít sâu một hơi, đây mới là hiện thực!
Hắn có thể cảm nhận được tất cả đều là tồn tại chân thật, mà giấc mộng trở về kiếp trước kia lại có vẻ phù phiếm vô thực. Trong mộng, hắn chẳng khác nào cái xác không hồn, đần độn qua ngày.
Hàn Tuyệt biến sắc.
Hắn chợt phát hiện linh hồn của mình đang biến hóa, Hỗn Độn khí quấn quanh linh hồn, linh hồn bộc phát ra một vầng sáng nhàn nhạt.
Hắn thận trọng cảm thụ.
Đế Cảnh!
Cuối cùng hắn cũng bắt được khí tức của Đế Cảnh!
Loại cảm giác này hết sức kì lạ, khó có thể nói rõ, nhưng nói chung là hắn có thể cảm nhận được sự tồn tại của Đế Cảnh!
Đế Cảnh không chỉ là sự cường đại của pháp lực, quan trọng hơn là sự lột xác của linh hồn.
Bảo toàn một hơi là có thể vĩnh sinh bất diệt!
【 Hệ thống thăng cấp thành công 】
Trước mắt Hàn Tuyệt xuất hiện một hàng chữ, hắn không khỏi sửng sốt.
Chỉ vậy?
Cụ thể là thăng cấp thành công như thế nào?
Hàn Tuyệt ấn mở bảng quan hệ nhân tế để kiểm tra.
【 Đế Hồng Diệp: Tứ chuyển Tiên Đế, đến từ Kim Ô thần tộc, từng sinh hạ bảy vị Kim Ô cho phu quân, hai Kim Ô nhỏ nhất có tư chất quá kém, bị trục xuất khỏi Kim Ô thần tộc. Đế Hồng Diệp vẫn luôn lo lắng, tính được ngươi đã thu nhận hai tiểu Kim Ô mà có ấn tượng tốt với ngươi. Nếu ngươi tru diệt hai tiểu Kim Ô sẽ phải gánh chịu thù hận của Đế Hồng Diệp, không chết không ngớt, trước mắt độ hảo cảm là tam tinh 】
【 Thiên Nộ Thần Phật: Nhị chuyển Tiên Đế, Thần Phật của Phật Môn, là chủ nhân kiếp trước của Thái Cổ Linh Tham, suy tính thấy ngươi giúp đỡ Thái Cổ Linh Tham giải trừ tình kiếp, nảy sinh thù hận với ngươi, trước mắt, độ thù hận đạt 4.5 tinh 】
Đại Thần Tướng là lục chuyển Tiên Đế!
Khương Dịch là nhất chuyển Tiên Đế!
Thiên Đế, Yêu Đế, Thái Tố Thiên, tu vi không rõ.
Đây là cách phân chia cấp bậc ở Đế Cảnh?
Tổng cộng có lục chuyển hay cửu chuyển?
Chậc chậc.
Thiên Đế mạnh cỡ nào?
Từ từ!
Đại Thần Tướng đấu với Đấu Chiến Thắng Phật, bản thân bị trọng thương, vậy Đấu Chiến Thắng Phật mạnh cỡ nào?
Hàn Tuyệt giật mình kinh sợ, trong lòng lại tràn ngập cảm giác nguy cơ.
Không được!
Phải sớm ngày bước vào Đế Cảnh!
Hàn Tuyệt âm thầm nghĩ.
Hắn không tu luyện Chu Thiên Thối Thể Pháp mà quay sang tu luyện Lục Đạo Luân Hồi Công.
Mấy ngày sau.
Hàn Tuyệt mở mắt, đáy mắt hắn lóe lên một tia vui mừng.
Quả nhiên!
Sau khi hắn giác ngộ Đạo ý, hắn mới thật sự có tư cách tìm hiểu phương pháp chứng Đế của Lục Đạo Luân Hồi Công.
Lục Đạo Luân Hồi Tiên Đế!
Luân Hồi chi đạo, không cần khí vận, tự thân đã vượt ngoài khí vận, bản thân chính là Tiên Đế hoàn mỹ.
Hàn Tuyệt thở ra một hơi, như vậy cũng tốt, hắn không cần phải chuyển thế nữa.
Hàn Tuyệt lập tức chứng Đế.
Lần đột phá này hắn cần phải bế tử quan, cho Ngộ Đạo Kiếm ở bên ngoài.
...
Thần Cung, trong một tòa cung điện hùng vĩ tráng lệ, có hai hàng hình thần khác nhau đứng đó, có dữ dằn, có trang nghiêm, cũng có đau thương.
Một nam tử anh tuấn đứng trên điện. Hắn ta mặc áo bào xanh, bên hông đeo một thanh kiếm, sau lưng có ba trường thương lơ lửng. Hắn ta chỉ đứng đó đã tản ra một luồng khí thế vô địch thiên hạ.
Hắn ta chính là Đạo Chí Tôn!
Trên đài cao trước mặt hắn ta có một lão giả tóc trắng xóa đang nhắm mắt, phảng phất đã tọa hóa, không còn hơi thở.
"Thiên Đình xuất hiện một vị có thể chất Hỗn Độn?" Lão giả lo lắng hỏi.
Đạo Chí Tôn bình thản đáp: "Đúng thế, tên là Tư Mã Ý."
Lão giả hơi nâng mí mắt thành hai khe hở nhỏ, nhẹ giọng nói: "Như vậy, quả thật Thiên Đình đã có tư cách đứng cùng một phe với Thần Cung."
Đạo Chí Tôn thoáng lộ nụ cười như có như không, mang theo một tia khinh miệt.
"Dạo này ngươi thế nào?" Lão giả hỏi.
Đạo Chí Tôn nghiêm trang lại, nói: "Thiên Ma tộc cực kì khó chơi, lại có Phật Môn giúp đỡ, trước đó không lâu ta gặp phải Cửu Tàng Phật Tổ, suýt thì trọng thương."
Lão giả nhíu mày, hừ lạnh một tiếng, nói: "Phật Tổ đã nhúng tay. Lũ Phật Môn ấy vẫn vô sỉ như thế. Ngươi về nghỉ ngơi đi."