Chương 428: Thân phận của Luân Hồi Tiên Đế
Trước mặt Thiên Đế là một người áo đen, thân thể y tựa khói, không thể thấy rõ gương mặt.
Người áo đen ôm quyền tỏ vẻ nhận mệnh.
Hàn Tuyệt: “…”
Hình ảnh xung quanh dần rách ra.
Hàn Tuyệt quay về Tiên Thiên động phủ, hắn che ngực lại.
Má nó.
Thiên Đế chơi ta!
Hàn Tuyệt tức suýt hộc máu.
Không ngờ Thiên Đế lại là người đứng sau màn, mấu chốt là vì việc này hắn đã lãng phí 80 triệu năm thọ mệnh.
Thiên Đế đối xử với hắn tốt như vậy, tất nhiên hắn không thể nguyền rủa Thiên Đế được.
Đúng là không phải người nào cũng có thể hạ cờ trong ván cờ chư thiên.
Hàn Tuyệt cảm thấy may mắn, may mắn là hắn không nhập kiếp, nếu không sợ rằng một ngày nào đó hắn sẽ bị người hố chết.
Lúc trước hắn còn tưởng Thiên Đế choáng váng, bị Thiên Đạo Phật Tổ đùa bỡn trong lòng bàn tay, không ngờ Thiên Đế cũng có âm mưu của chính mình.
Nếu không nhờ hệ thống, dù Hàn Tuyệt có nghĩ thể nào cũng không nghĩ tới Thiên Đế là người giả mạo Hắc Ám Cấm Chủ.
“Nếu đã lãng phí 80 triệu năm thọ mệnh, vậy tuyệt không thể lãng phí một cách vô ích, nếu không về sau khó mà nhập định.”
Hàn Tuyệt quyết định tiếp tục suy tính một chút.
“Ta muốn biết ai là Luân Hồi Tiên Đế.” Hàn Tuyệt nghĩ thầm trong lòng.
Bây giờ hắn còn chưa rõ ràng lai lịch của Luân Hồi Tiên Đế, cũng không biết rõ mục đích của Luân Hồi Tiên Đế.
【 Cần trừ 50 triệu năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không? 】
Hàn Tuyệt lại choáng váng thêm lần nữa.
Lúc này, ý thức của Hàn Tuyệt không tiến vào cảnh tượng đã diễn ra, mà có một bóng hình hiện lên trong đầu hắn.
Hàn Tuyệt lại sửng sốt lần hai.
Vậy mà lại là…
Đế Thái Bạch!
Hàn Tuyệt ngơ ngác.
Không sai, thật sự là Đế Thái Bạch!
Chỉ có điều Đế Thái Bạch trong đầu hắn mặc một bộ hắc y, vẻ mặt lạnh lùng.
Hàn Tuyệt lộn xộn.
Đế Thái Bạch là Luân Hồi Tiên Đế?
Thiên Đế có biết chuyện này không?
Thiên Đế đối xử tốt với hắn như vậy, có phải là vì đã thương lượng trước với Luân Hồi Tiên Đế rồi không?
Hoặc là Luân Hồi Tiên Đế có dã tâm rất lớn cho nên mới ẩn núp cạnh Thiên Đế?
Chẳng trách cho dù đã từng tiếp xúc với Luân Hồi Tiên Đế, Luân Hồi Tiên Đế cũng không có hảo cảm hay thù hận gì với hắn, hóa ra tên nhãi này vẫn luôn là bạn tốt của Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt nhớ tới lúc trước Đế Thái Bạch từng khoe khoang bản thân đã từng chặt đứt trường hà vận mệnh, bây giờ nghĩ lại, Đế Thái Bạch chỉ có tu vi Thái Ất Kim Tiên sao có thể làm được?
Hiện tại Hàn Tuyệt chỉ cảm thấy trăm mối ngổn ngang.
Cuối cùng tất cả cảm xúc hóa thành một tiếng thở dài.
Ai!
“Thôi thôi, ta chỉ cần tu luyện cho thật tốt là được. Dù sao ta cũng không giành cái gì, chỉ cần mưu đồ của các đại lão không ảnh hưởng đến an nguy của ta là được rồi.”
Hàn Tuyệt nghĩ như vậy, hắn xốc lại tinh thần, lại bắt đầu tu luyện.
…
Ba mươi năm trôi qua.
Hàn Tuyệt lấy Ách Vận Thư ra lại nguyền rủa Thiên Đạo Phật Tổ.
Hắn tiếp tục kiểm tra bưu kiện, chú ý tới thế cục của Tiên giới.
Cũng không khác với lúc trước là mấy, đều là đủ loại tranh đấu. Tạm thời Hàn Tuyệt không thấy có bưu kiện gì đặc biệt.
【 Độ thiện cảm của Hàn Mệnh với ngươi lại tăng lên, trước mắt độ thiện cảm là nhị tinh 】
Đột nhiên có một dòng chữ nhảy ra trước mắt Hàn Tuyệt, Hàn Tuyệt không có chút cảm xúc nào.
Lão đệ thối muốn nịnh bợ ta?
Hàn Tuyệt hoàn toàn vô cảm với Hàn Mệnh. Cả hai chưa từng ở chung với nhau, huống hồ hắn còn có ký ức kiếp trước.
Mấy ngày sau, Hàn Tuyệt đang muốn tiếp tục nguyền rủa Yêu Đế, bỗng nhiên hắn cảm giác được gì đó, bèn móc một miếng lệnh bài ra.
Kim Ô Lệnh.
Khương Dịch tìm hắn.
Hàn Tuyệt do dự một chút, cuối cùng vẫn đưa thần thức vào trong Kim Ô Lệnh.
“Tư Mã Ý, ta kêu ngươi điều tra Tổ Vu Tháp, sao ngươi không có hành động?” Giọng nói của Khương Dịch rất bất thiện.
Hàn Tuyệt trả lời: “Đang điều tra, rất nhanh sẽ có kết quả.”
Khương Dịch suýt nữa tức chết, tức giận nói: “Tổ Vu Tháp đã bị người cướp mất.”
“A?”
Hàn Tuyệt giả vờ kinh hãi.
Khương Dịch lại nói tiếp: “Việc này bỏ qua. Tộc ta quyết định đưa ta tới Quy Khư Thần Cảnh, ngươi có đi cùng ta không? Có thể gặp mặt Đại La, nhận được chỉ điểm.”
Gặp Đại La?
Hàn Tuyệt uyển chuyển từ chối: “Quên đi, ta không muốn phiền đến ngươi. Cảm ơn ý tốt của huynh đệ.”
“Hửm? Không nể mặt ta?”
“Không phải, quá xa. Ta sợ có chuyện xảy ra.”
“Hừ, nhìn cái vẻ không có tiền đồ của ngươi. Không đi thì không đi, làm như ta đang cầu xin ngươi vậy!”
“Thật xin lỗi!”
Trong lòng Hàn Tuyệt thầm thở dài nhẹ nhõm, hắn rất sợ Khương Dịch sẽ ép hắn phải đi.
Đến lúc đó quan hệ của cả hai trở nên căng lại, nếu trở mặt thành thù thật không phải chuyện tốt với Khương Dịch.
Khương Dịch hừ một tiếng: “Chờ khi ta trở về từ Quy Khư Thần Cảnh, ta sẽ trở thành tuyệt đại cường giả đi tranh đoạt đại khí vận. Đến lúc đó, khi mọi người thấy ta đều phải quỳ xuống, ngươi cũng đừng hối hận.”
“Ta đây chúc ngươi thuận buồm xuôi gió.”
Hàn Tuyệt nói rất chân thành nhưng lại chọc giận Khương Dịch.
Khương Dịch hắn đã từng đối xử với ai như thế bao giờ chưa? !
Tiểu tử này!
“Cứ như vậy đi!”
Khương Dịch cắt đứt liên hệ.
Hàn Tuyệt lập tức cất kỹ Kim Ô Lệnh. Có Đạo Tràng tồn tại, hắn không sợ đại năng của Kim Ô thần tộc thôi toán được hắn thông qua Kim Ô Lệnh.
“Quy Khư Thần Cảnh? Nghe có vẻ rất mạnh, chờ ta thành Đại La có lẽ có thể vào đó nhìn xem.”
Hàn Tuyệt thầm nghĩ.
Nếu theo Khương Dịch lăn lộn, chắc chắn sẽ bị đánh, không thể lãng thoải mái được.
Hàn Tuyệt tiếp tục nguyền rủa Yêu Đế.
Bên kia.
Trong cung Yêu Đế.
Yêu Đế đang mật đàm với Thần Cung chi chủ, trong điện chỉ có hai người bọn họ.
Đột nhiên cảm nhận được luồng sức mạnh nguyền rủa kéo tới, Yêu Đế nghiến răng nghiến lợi.
“Làm sao vậy? Hắc Ám Cấm Chủ lại đang nguyền rủa ngươi?” Thần Cung chi chủ cười hỏi.
Yêu Đế hừ một tiếng: “Trẫm, Thiên Đạo Phật Tổ, Thiên Đế đều bị Hắc Ám Cấm Chủ nguyền rủa. Sao ngươi lại không bị? Không phải ngươi chính là Hắc Ám Cấm Chủ chứ?”
Thần Cung chi chủ xua tay: “Sao có thể? ! Số lần ta bị nguyền rủa còn nhiều hơn cả ngươi. Cũng không biết vì sao Hắc Ám Cấm Chủ lại hận ta tới như vậy. Cũng may thần thông của ta đủ mạnh, có thể chống đỡ sự nguyền rủa của hắn.”