Chương 490: Ẩn Môn, Lữ Bố (1)
Hàn Mệnh nghe thấy thế lại nhíu mày lại, muốn nói rồi lại thôi.
Hắn ta có rất nhiều lời nói muốn hỏi, nhưng lời vừa đến miệng lại không biết nên hỏi thế nào.
Hắn ta sợ bản thân sẽ lộ ra sự nhút nhát.
Thiên Đế tiếp tục nói: “Trẫm sẽ nghĩ cách giữ lại trí nhớ của ngươi, ngươi sẽ đầu thai vào một gia đình thật tốt, không còn là cái bóng của huynh trưởng ngươi, ngươi sẽ là một con người hoàn toàn mới, ngươi cũng sẽ mạnh hơn. Thật ra huyết nhục tình thân không quan trọng, nếu con người có tình, cho dù có luân hồi ngàn kiếp vẫn sẽ bị ràng buộc như cũ.”
“Một ngày nào đó nếu ngươi trở nên hùng mạnh đừng quên báo ân, nếu không có huynh trưởng ngươi, trẫm sẽ không tự mình dẫn ngươi tới đây.”
Hàn Mệnh hít sâu một hơi, khom lưng cung kính hành lễ với Thiên Đế.
Sau đó, hắn ta kiên quyết dứt khoát nhảy vào trường hà vận mệnh.
Thiên Đế phất tay áo, trên mặt hồ nổi lên vầng sáng rực rỡ.
Ánh mắt hắn ta lóe lên, lẩm bẩm nói: “Có trò hay để xem, trẫm thật muốn xem ngươi sẽ nhấc lên phong vân như thế nào.”
...
Mười năm sau.
Hàn Tuyệt kết thúc tu luyện, bắt đầu nguyền rủa kẻ địch, tiện thể xem xét bưu kiện.
【 Bạn tốt của ngươi Lý Đạo Không gặp phải lời nguyền bí ẩn 】
【 Bạn tốt của ngươi Hàn Mệnh được đại năng tương trợ, được đưa vào trường hà vận mệnh, Thiên Đạo đầu thai, khí vận lột xác 】
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Tôn Thiên được đại năng Tiệt Giáo chỉ điểm, đạo hạnh tăng vọt 】
【 Bạn tốt của ngươi Khương Dịch cảm ngộ Thiên Đạo chân nghĩa trong lúc tu hành, đạo hạnh tăng vọt 】
【 Bạn tốt của ngươi Đạo Chí Tôn bị Ma tộc tập kích 】 x42.006
【 Đồ tôn của ngươi Sở Thế Nhân thức tỉnh thần thông kiếp trước, đánh thức chí bảo ở sâu trong thần hồn, khí vận tăng vọt 】
【 Bạn tốt của ngươi Hậu Thổ nương nương sáng tạo ra chủng tộc thần bí, đạt được Thiên Đạo công đức 】
【 Bạn tốt của ngươi Kỷ Tiên Thần được đại năng thần bí chọn trúng, mệnh cách thay đổi 】
...
A?
Thiên Đạo đầu thai!
Thoạt nhìn rất không đơn giản!
Hàn Tuyệt để ý thấy chân dung của Hàn mệnh vẫn còn, điều này chứng tỏ hắn vẫn còn ký ức.
Thiên Đế không xóa đi ký ức kiếp trước của hắn ư?
Hàn Tuyệt tiếp tục xem xét xuống dưới, dạo này xuất hiện không ít chuyện ly kỳ.
Hàn Tuyệt nhìn từng mục bưu kiện, đủ loại cơ duyên khiến hắn phải tấm tắc xưng kỳ.
Vô Lượng đại kiếp quả nhiên rất khá.
Hàn Tuyệt ấn mở quan hệ nhân tế xem xét, đa số bạn tốt của hắn đều đang tăng trưởng tu vi.
Bao gồm cả những thần tiên ở Thiên Đình.
Hắn không khỏi tò mò, không phải Thiên Đình đã trải qua rất nhiều lần lượng kiếp sao?
Hẳn bọn họ phải rất mạnh mới đúng.
Hay đại đa số các tiên thần đều chết trong những lần lượng kiếp đó?
Hàn Tuyệt nhìn về phía các bạn tốt là thần tiên trong quan hệ nhân tế, ánh mắt tràn ngập thương xót.
Những người đó đều sẽ trở thành vật hy sinh!
Một tháng sau.
Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện.
Nghiệp lực bên ngoài đảo vọt tới Ẩn Môn đảo, hình thành một cơn lốc xoáy thật lớn.
Đáng nhắc tới là nội bộ Ẩn Môn đảo càng lúc càng lớn, xung quanh đảo nhỏ có một vùng hải dương, là Hoàng Tuyền Thùy đã hấp thu ở m gian lúc trước. Theo Đạo Tràng không ngừng thăng cấp, nó cũng không ngừng mở rộng, hình thành một vùng đại dương mênh mông, chiếm phạm vi đất trời lớn hơn cả Diêu giới.
Thỉnh thoảng chúng đệ tử Ẩn Môn sẽ thử nghiệm thần thông trên Hoàng Tuyền.
Phù Tang Thụ đã cao đến mấy ngàn trượng, quả là thần thụ danh xứng với thực!
Hiện tại có thể nói Đạo Tràng đã tự thành thế giới, thậm chí trên đất hoang trong đảo còn bắt đầu mọc hoa cỏ, vô cùng thần kỳ.
Có lẽ theo Hàn Tuyệt càng ngày càng mạnh, Đạo Tràng cũng sẽ trở thành vị diện giống như Tam Thập Tam Trọng Thiên. Đối với chuyện này, Hàn Tuyệt thật sự chờ mong.
Ngày tháng tiếp tục trôi đi.
Thoắt cái.
Đã mười năm trôi qua.
Tu vi của Hàn Tuyệt lại tăng lên lần nữa, thế nhưng Thần Cảnh mênh mông, muốn đột phá trong Thần Cảnh cần phải mất một khoảng thời gian rất dài.
Mục tiêu của Hàn Tuyệt cũng không cao.
Trong vòng ngàn năm đột phá đến Nhị Huyền Thần Nguyên là được!
Như vậy hắn sẽ có hy vọng đạt đến Đại La trong vòng vạn năm. Nói không chừng lúc ấy Vô Lượng đại kiếp còn chưa kết thúc.
“Đạo hữu, có thể tới đây một chuyến không?”
Một giọng nói lạnh nhạt bỗng vang vọng giữa Ẩn Môn đảo, mọi người đều sửng sốt.
Hàn Tuyệt trợn mắt, lập tức đo lường cường địch xung quanh.
Cũng không có kẻ địch.
Khoan đã!
Chẳng lẽ là...
Dường như Hàn Tuyệt đã nghĩ tới điều gì đó, hắn đứng dậy.
“Chủ nhân, giọng nói vừa nãy là đang nói với ngài sao?” Ngộ Đạo Kiếm tò mò hỏi.
Nàng cũng không còn dễ căng thẳng như trước kia. Từ lời nói của đối phương có thể thấy, rõ ràng đối phương rất kiêng kị Hàn Tuyệt cho nên mới khách sáo như vậy.
Hàn Tuyệt do dự một lát, nói: “Để bọn hắn yên tâm tu luyện đi.”
Nói xong hắn lại nhắm mắt lại, tản thần niệm ra ngoài, nhanh chóng tìm đến nơi phát ra giọng nói.
Ngay sau đó, hắn nhìn thấy Thái Cổ Nguyên Phượng.
Chính là tên gia hỏa này đã liên hệ với Hàn Tuyệt.
Đoán là vì vòng xoáy nghiệp lực xung quanh Ẩn Môn đảo. Thái Cổ Nguyên Phượng tìm hắn hẳn cũng vì cầu cứu.
Trong bóng tối, Thái Cổ Nguyên Phượng như ngọn nguồn của mọi sự tà ác, thâm sâu khó lường, khiến người ta sởn tóc gáy.
Hàn Tuyệt hỏi: “Các hạ có việc?”
Giọng nói của Thái Cổ Nguyên Phượng bay ra theo: “Ta quan sát thấy đạo hữu đang hấp thu nghiệp lực, thật đúng là khó lường.”
“Ngươi muốn ta giúp ngươi?”
“Không sai.”
“Ta có thể nhận được gì? Ta thả ngươi ra, liệu ngươi có gây sự với ta không?”
“Ta và ngươi không oán không thù, tại sao ta phải hại ngươi? Nếu ngươi cứu ta, kể từ giờ ta nợ ngươi một mạng, ngày khác ngươi gặp nạn ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực giúp đỡ.”
“Được, nhưng ta còn đang tu luyện thần thông, không thể trực tiếp đến đây giúp ngươi, ngươi chờ một chút đi.”
“Ta phải đợi bao lâu?”
“Mười vạn năm.”
“Được!”
Trong giọng nói của Thái Cổ Nguyên Phượng như ẩn chứa vẻ vui mừng.
Hàn Tuyệt thầm cạn lời.
Xem ra thằng nhãi này đã bị giam cầm rất lâu, mười vạn năm mà cũng chẳng xi nhê gì.