Chương 500: Thánh Nhân chú ý, mạng lưới quan hệ của Hàn Tuyệt
Người làm ebook: zalo 076 9417982
Dù là thế lực cường đại hơn nữa cũng không thể không kết thiện duyên. Yêu Đình có liên hệ với rất nhiều chủng tộc Thái Cổ, Thiên Đình có chỗ dựa Đạo Môn, Thần Cung lại có quan hệ chặt chẽ với thánh triều Nhân tộc, Phật Môn càng có lượng tín đồ đếm không hết.
Hàn Tuyệt tiếp tục nguyền rủa. Sau khi hắn nguyền rủa hết tất cả kẻ thù, hắn mới tiếp tục tu luyện.
Đại khái là vài tháng trôi qua.
Hậu Thổ nương nương đến đây. Khí tức của nàng tràn ngập trong Cửu U Luyện Ngục, nhưng không hề nói một lời.
Sau khi Hàn Tuyệt cảm nhận được khí tức của nàng liền hiểu nàng tới để tìm hắn.
Thánh Nhân cũng không cách nào dò xét tình huống trong Đạo Tràng, Hậu Thổ nương nương chỉ có thể làm như vậy thôi.
Hàn Tuyệt lan tràn thần niệm của mình ra, nhanh chóng đi đến trước mặt Hậu Thổ nương nương.
Hậu Thổ nương nương nhìn U tộc ở rất xa, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Trước đó Hàn Tuyệt đã tiến hành trao đổi thần niệm với Hậu Thổ nương nương, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hậu Thổ nương nương chân chính.
Nàng lơ lửng giữa hư không, mặc váy dài óng ánh, trên làn váy lóe lên đủ tia sáng, ánh sáng lóa mắt tựa như ngọc. Chân nàng đi giày đỏ, đầu đội mũ lông vũ được khảm lông của loài chim thần bí. Ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ, trong mắt lộ ra vẻ từ bi, phía sau nàng lơ lửng quang ảnh một bàn quay, tổng cộng có sáu màu đang chậm rãi chuyển động.
“Nương nương, ngài có chuyện gì muốn dặn dò vãn bối?” Hàn Tuyệt hỏi.
Ánh mắt Hậu Thổ nương nương dừng lại trên người Hàn Tuyệt, nàng tươi cười nói: “Ta muốn ban cho ngươi một cơ duyên.”
Hiện tại Hàn Tuyệt vừa nghe thấy hai chữ cơ duyên, da đầu đã run lên.
Trước kia xuất hiện vô số cơ duyên ẩn chứa hố sâu khiến hắn cho rằng cơ duyên tương đương với nguy hiểm.
“Cảm ơn ý tốt của nương nương, nhưng cơ duyên gì đó thì thôi đi, ta chỉ muốn khổ tu…” Hàn Tuyệt kiên trì đáp.
Hậu Thổ nương nương cười nói: “Ngươi lại đang nghĩ gì? Ta đã mang cơ duyên tới cho ngươi rồi đây.”
Bàn tay trắng nõn của nàng lật một cái, một thanh kiếm ngọc xuất hiện trong tay.
“Đây là pháp bảo công đức, Vô Lượng Kiếm, có thể hấp thụ công đức Thiên Đạo. Theo U tộc không ngừng lớn mạnh, công đức Thiên Đạo ngươi lấy được sẽ càng nhiều hơn, công đức chưa kịp tiêu hóa sẽ được bảo tồn trong bảo vật này.”
Hậu Thổ nương nương nói xong lại ném Vô Lượng Kiếm cho hắn.
Vố Lượng Kiếm chỉ dài ba mươi cm. Nói là kiếm chẳng bằng nên gọi nó là chủy thủ. Toàn bộ thanh kiếm làm bằng ngọc, cầm vào rất lạnh lẽo.
Hàn Tuyệt như trút được gánh nặng, bái tạ ơn nói: “Đa tạ nương nương!”
Hậu Thổ nương nương cười hỏi: “U tộc thế nào rồi?
Hàn Tuyệt cách không hút Vô Lượng Kiếm vào trong Tiên Thiên động phủ, đồng thời đáp: “Rất có tiềm lực, bao hàm cả ưu điểm của Vu tộc, Nhân tộc, chỉ là dường như…”
Hậu Thổ nương nương nói: “Không thể sinh sôi nảy nở đúng không?”
“Đúng vậy.”
“Đây chính là chỗ thiếu hụt của bọn họ. Cho nên ý tưởng của ta không phải là biến bọn họ thành vai chính trong Thiên Đạo, trải rộng khắp chư thiên vạn giới như Nhân tộc. Ta càng hy vọng bọn họ có thể gánh vách chức trách của tiên thần, ra tay vì chúng sinh. Không thể sinh sôi nảy nở cũng có thể tránh được rất nhiều tranh chấp truyền thừa.”
“Nhưng ngoại trừ truyền thừa, tự mình tu hành cũng dính tới những tranh chấp ích lợi. Huống hồ sau khi bọn họ trở nên mạnh hơn, đương nhiên sẽ tìm biện pháp để mình có đời sau.”
“Cũng không phải vậy. Bọn họ không thể sinh sản là do Thiên Đạo gây ra. Bọn họ không thể dùng thủ đoạn gì khác để sinh ra hậu duệ được. Ta hy sinh tương lai của Vu tộc mới có thể đổi lấy sự ra đời của U tộc.”
Hàn Tuyệt trầm mặc, hắn cũng không tin hết toàn bộ. Dù sao Kim Cương Nộ, Đồ Linh Nhi cũng vẫn còn tồn tại. Hai người đó hoàn toàn có thể tìm những người khác để thành thân, sớm muộn gì cũng sẽ lại có Vu tộc.
“Không chỉ có U tộc, Kim Cương Nộ và Đồ Linh Nhi cũng thế. Bọn họ đã bị Thiên Đạo nguyền rủa, vĩnh viễn không thể sinh hậu đại. Đổi lại ưu đãi dành cho bọn họ là không bị nghiệp lực ảnh hưởng, từ nay về sau bọn họ có thể quang minh chính đại đi khắp chư thiên vạn giới.” Giọng điệu của Hậu Thổ nương nương có hơi bất đắc dĩ.
Hàn Tuyệt thất kinh, đủ tàn nhẫn.
Hậu Thổ nương nương nói: “Ta rất tán thành tiềm lực của ngươi. Không chỉ có ta, thật ra các Thánh Nhân khác đều đang chú ý đến ngươi. Ngươi là biến số không thể xác định. Ta hy vọng ngươi có thể nhận lấy U tộc, như vậy ta mới có thể toàn tâm toàn ý quản lý Luân Hồi.
Ủy thác?
Hàn Tuyệt chau mày.
“Rồi sẽ có một ngày ngươi cần truyền đạo, cũng giống như Tỳ Thiên lão tổ truyền thụ Nhân Quả Chi Đạo vậy. Càng nhiều tu hành giả tu hành Nhân Quả Chi Đạo, hắn ta mới càng mạnh hơn, đây là phương pháp hai bên cùng có lợi. Một người cô độc rất khó có thể đắc đạo. Đương nhiên, sau khi ngươi nhận U tộc mà gặp phiền toái có thể tìm ta bất cứ lúc nào.”
Hậu Thổ nương nương nói vô cùng thành khẩn.
【 Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ: “Nếu ta nhận lấy U tộc có bị Hậu Thổ nương nương hoặc Thiên Đạo khống chế không? 】
【 Cần khấu trừ một trăm triệu năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không? 】
Trước đó có một lần hỏi không bị trừ thọ mệnh, chẳng lẽ do ta không đề cập đến nhân quả tương lai?
Hàn Tuyệt bất đắc dĩ, chỉ có thể lựa chọn tiếp tục.
Lại mất một trăm triệu.
【 Sẽ không 】
Một trăm triệu chỉ đáng giá hai chữ!
Hàn Tuyệt thở phào một hơi nhẹ nhõm, xem ra Hậu Thổ nương nương cũng không ám toán mình.
Hắn lập tức đáp: “Một khi đã vậy, ngài cứ giao U tộc cho ta đi!”
【 Hảo cảm của Hậu Thổ nương nương với ngươi lại tăng lên, trước mắt độ hảo cảm là 4.5 tinh 】
Hậu Thổ nương nương cười nói: “Rất tốt. Về sau ngươi sẽ hiểu được ta cũng không hại ngươi 】
Vừa nói xong, khí tức của nàng lập tức biến mất.
Hàn Tuyệt dời ánh mắt về phía U tộc, hắn trực tiếp dùng thần niệm dời U tộc vào trong Ẩn Môn đảo.
Hiện tại Ẩn Môn đảo rất lớn, đừng nói là cất chứa vạn người, thêm một triệu người cũng không thành vấn đề.
Sau khi U tộc rơi xuống đất, tất cả đều thất kinh, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp phải tình huống như vậy.