Chương 609: Sư phụ của Tô Kỳ (2)
Hắn ta chưa quên cảnh tượng Lý Đạo Không bị một kiếm của Hàn Tuyệt chém lùi.
Phương Hoang Quân không khỏi nhớ tới lần liên hệ với Hàn Tuyệt qua Thiên Đạo Lệnh.
Tôn Quyền…
Rốt cuộc ngươi là kẻ nào, mạnh tới mức nào?
Lý Đạo Không nhìn chằm chằm Tô Kỳ, nói: “Cảm giác ngươi mang tới cho ta rất giống với Bất Tường Tà Túy.”
Tô Kỳ liếc mắt nhìn hắn ta, bình tĩnh đáp: “Ta đã từng hấp thu Bất Tường Tà Túy.”
Vừa dứt lời, Lý Huyền Áo và Phương Hoang Quân đều động dung.
Hấp thu Bất Tường Tà Túy…
Mí mắt Lý Huyền Áo giật giật, đột nhiên hiểu ra tại sao Lý Đạo Không lại ngăn cản hắn ta tiếp một chưởng của Phương Lương.
Lực lượng của Bất Tường Tà Túy vừa quỷ dị vừa đáng sợ, không phải thứ hắn ta có thể chịu được.
“Trẫm sẽ sắp xếp chỗ cho ngươi, đổi sang nơi khác nói chuyện đi.” Phương Lương cười nói.
Tô Kỳ khẽ gật đầu.
...
Lại thêm mười năm qua đi.
【 Đồ đệ của ngươi Tô Kỳ gia nhập Thiên Đình, khí vận thay đổi 】
Hàn Tuyệt nhìn thấy bưu kiện này, không khỏi nhướng mày.
Xem ra Mệnh Cơ Thánh Nhân cũng ủng hộ Tô Kỳ.
Hàn Tuyệt quyết định báo mộng cho Tô Kỳ.
Trước khi báo mộng, hắn dùng công năng suy diễn hỏi xem Tô Kỳ có bị Thánh Nhân khống chế hay không.
Tiêu tốn một tỷ năm thọ mệnh, xác định Tô Kỳ vẫn là chính hắn xong, Hàn Tuyệt mới bắt đầu báo mộng.
Độ hảo cảm của Tô Kỳ đối với hắn vẫn chưa từng giảm xuống, hẳn là sẽ không thay lòng đổi dạ.
Rất nhanh hai người đã tiến vào mộng cảnh.
Cảnh tượng trong mộng cảnh là núi Khổ Tu Thành Tiên, núi Khổ Tu Thành Tiên thời Ngọc Thanh thánh tông, bầu trời xanh thẳm, tiên khí xuất trần.
Sau khi Tô Kỳ nhìn thấy Hàn Tuyệt, không khỏi sửng sốt.
Hàn Tuyệt mặt không biểu cảm, nói: “Gặp vi sư còn không mau quỳ xuống?”
Bấy giờ Tô Kỳ mới hoàn hồn, lập tức quỳ xuống.
“Bái kiến sư phụ!”
Trong lòng Tô Kỳ nổi lên sóng to gió lớn.
Đây là thần thông gì vậy?
Thế mà có thể cưỡng ép kéo hắn ta vào trong mộng cảnh!
Hắn ta không khỏi nghĩ đến thủ đoạn của Mệnh Cơ Thánh Nhân, chẳng lẽ Hàn Tuyệt cũng là Thánh Nhân?
Rất có khả năng!
Cẩn thận ngẫm lại, Hàn Tuyệt không cầu cơ duyên, vẫn luôn bế quan tu luyện, nhưng chênh lệch tu vi với đám đệ tử bọn hắn lại càng lúc càng lớn.
Điều này là rất bất hợp lý!
Tô Kỳ cũng coi như có lịch duyệt phong phú, biết rõ tốc độ đột phá của Hàn Tuyệt đã rất khoa trương, nếu truyền ra, có ai mà không nghẹn họng nhìn trân trối?
Hàn Tuyệt hỏi: “Gần đây ngươi đạt được đại cơ duyên, khí vận thay đổi, nhân quả cũng thay đổi, nhưng ngươi có biết phía sau đại cơ duyên này ẩn giấu ý đồ gì?”
Tô Kỳ chìm vào suy tư.
Một lát sau, hắn ta giương mắt hỏi: “Có phải sư phụ đã biết chuyện gì? Mong sư phụ nhắc nhở.”
Hàn Tuyệt nói: “Ta không biết là ai ban cho ngươi đại cơ duyên đó, nhưng trong Lượng Kiếp, bất cứ cơ duyên ban thưởng nào cũng đã được mưu tính sâu xa.”
Hắn muốn giả vờ như không biết sự tồn tại của Thánh Nhân, tránh cho Mệnh Cơ Thánh Nhân rút hồn Tô Kỳ.
Sắc mặt Tô Kỳ trở nên âm trầm, nói: “Sư phụ, ta có được một thần thông, nó có thể huỷ diệt những sinh linh có tu vi thấp hơn ta, nhưng cái giá phải trả là tụt xuống một đại cảnh giới.”
Hàn Tuyệt làm ra vẻ khiếp sợ, nói: “Còn có thần thông bậc này? Nhưng ngươi đừng dễ dàng sử dụng nó, huỷ diệt chúng sinh, nhân quả quá lớn! Đợi đã, là ai truyền cho ngươi thần thông này? Ngươi đã học được rồi, vậy chắc chắn người nọ cũng đã học được, tại sao hắn không tự thi triển?”
Tô Kỳ nói: “Do hắn sợ gánh vác nhân quả, tụt xuống một đại cảnh giới.”
Hàn Tuyệt trầm mặc.
Tô Kỳ cũng trầm mặc theo.
Hai sư đồ mang tâm sự riêng.
Hàn Tuyệt đang suy nghĩ xem nên khuyên Tô Kỳ như thế nào.
Tô Kỳ thì đang nghĩ rốt cuộc Mệnh Cơ Thánh Nhân muốn làm gì.
Hàn Tuyệt và Mệnh Cơ Thánh Nhân, hắn ta tin tưởng người trước nhất.
Hàn Tuyệt đã đích thân tới nhắc nhở hắn ta, tất nhiên là có âm mưu lớn.
Tô Kỳ không ngu ngốc, chắc chắn Hàn Tuyệt đã tính ra được Mệnh Cơ Thánh Nhân, chỉ là hắn không tiện chỉ ra, sợ bị Thánh Nhân ghi nhớ.
Trong ấn tượng của hắn ta, Hàn Tuyệt không gì không làm được, nếu đã có thể tính ra hắn ta đang bị Thánh Nhân tính kế, vậy chứng tỏ Hàn Tuyệt đã có phương pháp đối phó.
Tô Kỳ hỏi: “Sư phụ, ta nên làm gì bây giờ? Ta sợ không thể thoát khỏi sự khống chế của người đó.”
Hàn Tuyệt ngẫm nghĩ, nói: “Giả vờ như không biết mưu kế của hắn, chỉ cần không tàn sát chúng sinh là được. Đồ nhi, nhân quả trong việc này quá lớn, thậm chí có khả năng đắc tội với Thánh Nhân, đừng dễ dàng ra tay.”
Nghe thấy lời Hàn Tuyệt nói, Tô Kỳ gật đầu đồng ý.
Khi lĩnh ngộ Diệt Đạo Thần Thông hắn ta đã cảm thấy không thích hợp.
Thần thông lợi hại như thế, vì sao Thánh Nhân lại truyền thụ cho hắn ta?
Nhất định là muốn lợi dụng hắn ta!
Không lý nào Thánh Nhân truyền thụ cho hắn ta mà lại không cho hắn ta dùng!
Hàn Tuyệt hỏi: “Bây giờ ngươi muốn trở về không?”
Nếu Tô Kỳ bằng lòng trở về, Hàn Tuyệt sẽ trực tiếp tới đó dẫn hắn ta về, đắc tội Thánh Nhân thì cứ đắc tội, dù sao Thánh Nhân cũng không thể tìm thấy Đạo Tràng.
Tô Kỳ trầm mặc.
Hàn Tuyệt thấy hắn ta không nói lời nào đã muốn mắng người.
Mấy người này bị làm sao vậy, nguyên một đám dù biết rõ tiến lên phía trước có khả năng tan xương nát thịt, nhưng vẫn muốn liều chết tranh giành!
Thậm chí Hàn Tuyệt còn hoài nghi bọn hắn đã bị Lượng Kiếp thay đổi tâm trí.
Tô Kỳ thở dài nói: “Sư phụ, ta có mục tiêu của riêng mình, ta cũng không phải bị dắt mũi hoàn toàn. Lần này ta trở về Tiên giới là vì muốn mượn Thiên Đạo công đức tẩy đi mệnh cách của mình, ta không muốn làm Ách Vận Chi Thần. Nếu ta trở về cùng ngươi, muốn không gây ảnh hưởng cho đồng môn thì ta phải bị trận pháp trấn áp, ta không muốn sống cuộc sống như vậy.”
Hàn Tuyệt cũng rơi vào im lặng.
Đó là sự thật.
Nếu đổi lại hắn là Tô Kỳ, hắn cũng không muốn sống như vậy.
Thời niên thiếu Hàn Tuyệt cũng từng gặp tiên thiên khí vận tương ứng, nhưng bị hắn trực tiếp bỏ qua.
“Một khi đã vậy, cứ tùy ngươi đi.”
“Nhưng nếu ngươi chết, ngươi có di nguyện gì không?”
Hàn Tuyệt cười hỏi, giọng điệu rất tùy ý.
Tô Kỳ cũng cười rộ lên theo, không còn cảm giác áp lực như lúc trước nữa mà như trút được gánh nặng.