Chương 636: Điển Vi, tàn dư rơi từ trên trời xuống
Linh khí và tiên thiên chi khí trong Bách Nhạc Tiên Xuyên không ngừng tăng lên, sau mười năm đã lên tới đỉnh.
Tuy không bằng trong Ẩn Môn đảo, nhưng cũng đã mạnh hơn trước đây rất nhiều.
Hàn Tuyệt cũng dịch chuyển Phù Tang Thụ ra, để nó nằm giữa những dãy núi, sừng sững tráng lệ, cao tận tầng mây.
Triệu Vân và thủ vệ mới Điển Vi canh giữ trước vòng xoáy thời không, Lữ Bố, Mã Siêu thì canh giữ ở biên giới Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Sau khi Phù Tang Thụ xuất hiện, Hắc Ngục Kê, A Đại, Tiểu Nhị lập tức dọn lên trên cây, bọn hắn vẫn quen ở trên cây hơn.
Lúc này đã coi như hoàn toàn ổn định.
Hàn Tuyệt thu Ẩn Môn đảo vào thế giới tinh thần ở sâu trong linh hồn, sau đó tiếp tục tu luyện.
Tranh thủ sớm ngày bước vào Chuẩn Thánh cảnh!
Sau khi Thiên Đạo khởi động lại, Tiên giới vô cùng tịch liêu, dấu vết chém giết trong Lượng kiếp còn chưa hoàn toàn tan đi, dù sao những sinh linh tham gia Lượng kiếp đều có tu vi không yếu, đối với sinh linh phàm trần, máu của bọn hắn vừa là thánh vật vừa là tà vật, thiên địa không thể gột rửa chúng đi trong một khoảng thời gian ngắn được.
Nhoáng một cái.
Ba mươi năm qua đi.
Một tiếng ầm vang lớn, chấn động thiên địa!
Hàn Tuyệt đang tu luyện mở bừng mắt, ánh mắt hắn xuyên qua đạo quan và những dãy núi, nhìn thấy một ngón tay khổng lồ rơi từ trên trời xuống, đập vào phía cuối đường chân trời.
Đó là tay người, dài đến mấy vạn trượng, ở cuối ngón tay còn có thể nhìn thấy xương trắng lạnh lẽo.
Hàn Tuyệt nhíu mày.
Ngón tay của Chuẩn Thánh!
Khí tức này còn cường đại hơn Đại La Kim Tiên rất nhiều.
Rất nhanh, ngón tay kia biến mất ở cuối chân trời, ngay sau đó, một cơn cuồng phong khủng bố thổi quét đến, núi cao dọc đường đều bị nó chấn vỡ. Cuồng phong quét ngang vạn dặm, lan đến gần Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Pháp trận của Đạo Tràng tự động phòng ngự, cuồng phong bị ngăn cản, hình thành một bức tường gió thật lớn mà mắt thường cũng có thể thấy được, vô cùng đồ sộ, các đệ tử Ẩn Môn và tộc nhân U tộc đều nhìn thấy rõ ràng.
“Đó là cái gì?”
“Ngón tay ai rơi xuống vậy?”
“Xem ra trên bầu trời đang có một trận đại chiến.”
“Nếu chúng ta bị đập trúng…”
“Môn chủ đã lập trận pháp ở Bách Nhạc Tiên Xuyên từ khi nào? Thế mà ta lại không thể nhận thấy…”
...
Khi chúng đệ tử Ẩn Môn đang bàn luận, trên bầu trời lại xuất hiện rất nhiều những phần chân tay cụt như mưa rào rơi xuống, cùng với đó còn có máu loãng nhiễm đỏ vòm trời.
Hàn Tuyệt híp mắt nhìn lại, hắn có thể cảm nhận được khí tức của các phần chân tay cụt kia là hoàn toàn khác nhau, tu vi mạnh nhất đã đạt tới Chuẩn Thánh, yếu nhất cũng đã là Thái Ất Kim Tiên.
Sao lại nhiều như vậy?
Ánh mắt Hàn Tuyệt hướng về phía bầu trời, xuyên qua Tam Thập Trọng Thiên, hắn nhìn thấy một người mặc đồ đen thần bí không lộ mặt đang vung tay áo, vô số phần chân tay cụt rơi ra từ trong tay áo hắn ta, đáp xuống nhân gian.
Các hướng rơi xuống hoàn toàn khác nhau, rõ ràng là muốn rải khắp cả Thiên Đạo.
Hàn Tuyệt âm thầm hỏi: “Người này là ai?”
【 Cần khấu trừ ba tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
Nhìn có vẻ là Thánh Nhân!
【 Tiêu Đại Đế: Tu vi không biết, Thiên Đạo Thánh Nhân, môn đồ của Đạo Tổ, một trong những thủy tổ của Ma tộc 】
Thiên Đạo Thánh Nhân!
Hàn Tuyệt nhíu mày, người này là một trong những thủy tổ của Ma tộc còn bái nhập vào môn hạ của Đạo Tổ?
Những Thiên Đạo Thánh Nhân hắn đã biết gồm có Nữ Oa, Phục Hy Thiên, Nam Cực Thiên Tôn, Cầu Tây Lai, Thiên Tuyệt giáo chủ, Mệnh Cơ Thánh Nhân, Kim An Thánh Nhân, Tiêu Đại Đế, còn thiếu một người nữa là đủ chín Thánh.
“Ta muốn biết tại sao Tiêu Đại Đế lại làm như vậy?” Hàn Tuyệt hỏi trong lòng.
【 Cần khấu trừ bốn tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Sao còn đắt hơn 1 tỷ nữa?
Hàn Tuyệt lựa chọn tiếp tục.
Ngay sau đó, hắn tiến vào trong ảo giác của diễn hóa.
Đây là một đại điện tối tăm, có hai bóng người ngồi đối diện nhau, một trong số đó là Tiêu Đại Đế, người còn lại thì dù đang ngồi nhưng thân hình vẫn to gấp mấy lần Tiêu Đại Đế, quanh người bập bùng lửa đen.
“Thiên Đạo khởi động lại, ngươi đã thu dọn tàn dư của sinh linh xong chưa?” Bóng người có hắc diễm bao quanh kia dò hỏi.
Tiêu Đại Đế trả lời: “Đã xong rồi.”
“Được, rải chúng xuống chư thiên Thiên Đạo đi.”
“Tại sao phải làm vậy?”
“Những tàn dư đó đều ẩn chứa nghiệp lực, oán khí ngập trời của sinh linh, sau khi Thiên Đạo khởi động lại chúng đã bị Thiên Đạo vứt bỏ, nhân lúc Thiên Đạo đang phát triển thả chúng xuống chư thiên, chúng sẽ hóa thành vật nguyền rủa, nguyền rủa Thiên Đạo, làm chuẩn bị cho ngày sau Ma tộc hoành không xuất thế.”
“Các Thánh Nhân khác có ngăn cản ta không?”
“Ta sẽ dẫn bọn hắn rời đi.”
“Được.”
Hình ảnh theo đó tan vỡ.
Hàn Tuyệt nhíu mày, lại là Ma tộc.
Hắn lại giương mắt nhìn thêm lần nữa, Tiêu Đại Đế vẫn đang rải các tàn dư xuống, khó có thể tưởng tượng nổi rốt cuộc thằng nhãi này đã gom góp được bao nhiêu thi thể.
Tiêu Đại Đế bỗng nhiên đối diện với Hàn Tuyệt, ánh mắt hai người chạm nhau giữa hư không.
Hàn Tuyệt lập tức chuyển mắt đi.
Bên trên Tam Thập Trọng Thiên, Tiêu Đại Đế nhíu mày.
“Kỳ quái, thế mà ta lại không thể nhìn thấu Đạo Tràng của người kia.” Tiêu Đại Đế lẩm bẩm tự nói.
Hắn ta bấm ngón tay suy tính, vẻ mặt càng thêm cổ quái.
Nhân quả của người này thật ít…
Ngay cả sinh linh phàm trần cũng không bằng!
Sao hắn có thể tu hành đến cảnh giới này được?
Tiêu Đại Đế nảy sinh hứng thú với Hàn Tuyệt, đồng thời, hắn ta cũng có một dự cảm, người này sẽ là chướng ngại cho Ma tộc quật khởi.
【 Tiêu Đại Đế nảy sinh hảo cảm với ngươi, trước mắt độ hảo cảm là 0.5 tinh 】
0.5 tinh?
Hàn Tuyệt nhìn thông báo trước mặt, vẻ mặt vô cùng cổ quái.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp 0.5 tinh.
Độ hảo cảm thấp như vậy rất dễ trở thành kẻ thù.
Nhưng mà Hàn Tuyệt cũng không lo lắng, Tiêu Đại Đế không thể dùng bản thể tiến vào Tiên giới được, đương nhiên cũng sẽ không uy hiếp hắn được.
Tàn dư do Tiêu Đại Đế rải xuống quá nhiều, Hàn Tuyệt lười ngăn cản, tốn công vô ích.
Giao cho hậu nhân giải quyết đi.