Chương 652: Ẩn Môn cường đại, Nhân Giáo quật khởi (1)
Tuy bối phận của Mộ Dung Khởi thấp, nhưng lại là người trầm ổn nhất, cũng từng khống chế một thế lực thuộc về riêng mình.
Đạo Chí Tôn cười nói: “Không thành vấn đề.”
Khương Dịch nhướng mày nói: “Một trăm Tiên Đế có phải quá ít rồi không, nếu chúng ta muốn tránh xa phiền phức cần phải phô diễn thực lực, mang thêm chín trăm người nữa đi.”
Một ngàn Tiên Đế, đây chính là lực lượng vô cùng kinh khủng.
Thần Cung và Thiên Đình thời đỉnh phong cũng không đạt tới trình độ này, cho nên Khương Dịch thật sự không để các thế lực khác vào mắt.
Hàn Tuyệt nói: “Quá cường thế cũng không tốt, mang thêm một trăm người nữa là được, không thể nhiều hơn, các ngươi tìm Hàn U thương lượng.”
Khương Dịch bĩu môi nói: “Được rồi.”
Hàn Tuyệt ngẫm nghĩ, nói: “Không được chủ động trêu chọc người khác, nhưng nếu có người tới gây sự với các ngươi, các ngươi không cần nhịn.”
Nhút nhát quá có đôi khi lại không tốt.
Ba người gật đầu đồng ý, sau đó Hàn Tuyệt bảo bọn hắn lui ra.
Hàn Tuyệt thầm cảm khái: “Sinh linh Tiên Thiên còn chưa quật khởi, các thế lực khắp nơi đã gấp gáp không chờ nổi muốn phân chia địa bàn, thế hệ sinh linh Tiên Thiên lần này thật đáng thương.”
Mục tiêu của hắn đã sớm không còn là Tiên giới nữa, đối thủ của hắn cũng không phải Chuẩn Thánh, mà là Thánh Nhân khắp nơi.
Sớm ngày chứng đạo thành Thánh mới là chuyện quan trọng nhất.
Hiện tại cho dù Ẩn Môn có gặp phải phiền toái cũng có thể tự giải quyết.
Lại nói tiếp, Ẩn Môn vẫn thiếu một nhân vật đại diện.
Mộ Dung Khởi tuy trầm ổn nhưng tư chất lại hơi kém.
Trong ba người Triệu Hiên Viên, Đạo Chí Tôn, Khương Dịch, cần phải nhanh chóng nâng đỡ một người trở nên cường đại hơn, ít nhất cũng phải là Đại La Kim Tiên.
Nhìn tình hình trước mắt, Đạo Chí Tôn sẽ đột phá Đại La đầu tiên, chỉ là thằng nhãi này quá ham chơi, không gánh nổi trọng trách.
Không thể để Ẩn Môn mỗi lần xảy ra chuyện đều cần Hàn Tuyệt ra tay được.
Nhìn Đạo Môn Tam Giáo của người ta xem, giáo chủ cũng chỉ là đệ tử, Thánh Nhân cao cao tại thượng.
Hàn Tuyệt vừa nghĩ vừa nhắm mắt tu luyện.
Cùng lúc đó, các đệ tử Ẩn Môn đang tụ tập trong Vạn Giới điện thảo luận về yến hội của Thiên tộc.
Bọn hắn đều rất hưng phấn, điều này chứng tỏ Ẩn Môn đã thật sự trở thành đại thế lực ở Tiên giới.
Năm mươi năm sau.
Tiên giới, Thập Tam Trọng Thiên.
Từng tòa cung điện san sát tạo thành từng mảnh trên biển mây, từng hàng tiên cầm bay lượn vờn quanh, đẹp như bức họa.
Mộ Dung Khởi, Đạo Chí Tôn và Khương Dịch dẫn theo hai trăm tộc nhân U tộc bay tới, bọn hắn vừa tiến về phía trước vừa nhìn xung quanh.
“Nơi này là Thiên tộc sao?”
“Cảm giác còn khí phái hơn cả Thiên Đình ngày xưa.”
“Nghe nói tộc trưởng của Thiên tộc có quan hệ khá sâu với môn chủ của chúng ta?”
“Kỷ Tiên Thần đã từng liên thủ với sư tổ đối kháng lại Tiên Thần.”
“Là liên thủ thật sao?”
Ba người Mộ Dung Khởi nhỏ giọng nói chuyện phiếm, ánh mắt bọn hắn không ngừng nhìn khắp tám phương.
Hai trăm Tiên Đế tụ lại cùng nhau, khí thế quá cường đại, khiến các sinh linh trước cửa cung điện phải chú ý.
Phương Hoang Quân bay tới, hạ xuống trước mặt Mộ Dung Khởi, hỏi: “Các ngươi là…”
Mộ Dung Khởi nói: “Đệ tử Ẩn Môn, Mộ Dung Khởi.”
Phương Hoang Quân nhướng mày, sau đó nhìn về phía Đạo Chí Tôn, Khương Dịch.
Hắn ta hơi động dung.
Đạo Chí Tôn hỏi: “Phương Lương đâu, sao không thấy hắn ta.”
Phương Hoang Quân nói: “Các ngươi đi theo ta, Phương Thiên Đế đang nói chuyện với Thiên Tổ.”
Mộ Dung Khởi gật đầu.
Mọi người Ẩn Môn lại tiếp tục đi về phía trước, sự xuất hiện của bọn hắn dấy lên một làn sóng ngầm trong Thập Tam Trọng Thiên.
Từ sau khi Tô Kỳ thi triển Diệt Đạo Thần Thông, đừng nói Tiên Đế, ngay cả Thần Cảnh cũng không còn sót lại bao nhiêu, ngay cả Tiên Đế ở Đạo Môn Tam Giáo cũng đã ít lại càng thêm ít.
Ở Thiên tộc có nhiều Tiên Đế nhất, do không bị Diệt Đạo Thần Thông ảnh hưởng.
Một cung điện trong đó chính là chỗ ở lâm thời của Tiệt Giáo.
Trong điện, Cảnh Thiên Công và Hoàng Tôn Thiên đang thương lượng việc tranh thủ địa bàn.
Tiên giới tuy lớn, nhưng Tiệt Giáo thân là đạo môn chính tông, địa vực đoạt được không thể nhỏ hơn so với các thế lực khác, đây là vấn đề mặt mũi. Cứ như quá khứ mãi, lâu dần sẽ ảnh hưởng tới địa vị của Tiệt Giáo trong lòng chúng sinh.
Một đệ tử bỗng nhiên vọt vào.
“Giáo chủ, phó giáo chủ, Thập Tam Trọng Thiên nghênh đón một thế lực thần bí, có tới hai trăm Tiên Đế!”
Đệ tử Tiệt Giáo quỳ trên mặt đất, trầm giọng nói.
Hai trăm Tiên Đế!
Cảnh Thiên Công và Hoàng Tôn Thiên đều kinh ngạc.
Cảnh Thiên Công hỏi: “Thế lực phương nào?”
Đệ tử Tiệt Giáo nói: “Hình như tên là Ẩn Môn.”
Ẩn Môn!
Lông mày Hoàng Tôn Thiên dựng lên.
Cảnh Thiên Công híp mắt nói: “Ẩn Môn… Sao ta chưa từng nghe nói đến? Đợi đã, hình như Phương Thiên Đế xuất thân từ Ẩn Môn, Ẩn Môn là thế lực Phàm gian sao?”
Đệ tử Tiệt Giáo nói: “Người dẫn đầu đội ngũ Ẩn Môn là Diệu Chân Thần Đế đã từng là thiên kiêu Thần Cung, đi theo hắn còn có thiên kiêu Thần Cung Đạo Chí Tôn, thiên kiêu Kim Ô thần tộc Khương Dịch.”
Lúc này Cảnh Thiên Công không bình tĩnh nổi nữa.
Thế lực lợi hại như vậy cần phải để ý!
Sau mỗi lần Lượng kiếp kết thúc, đều có đại thế lực xuất hiện.
Cũng giống như Thần Cung khi trước, Tổ Đồ lôi kéo thế lực bại trận khắp nơi, tụ tập được thế của Thần Cung, một lần chia Thiên Đạo làm bốn.
“Xem ra ta phải đích thân đi gặp.” Cảnh Thiên Công lẩm bẩm tự nói.
Cảnh tượng như vậy liên tiếp xuất hiện trong cung điện của các thế lực khắp nơi.
Sau khi Lượng Kiếp kết thúc mà còn có thể lấy ra hai trăm Tiên Đế, thế lực như vậy chắc chắn rất kinh khủng, cần phải tận lực lôi kéo, ít nhất cũng phải kết thiện duyên, tránh cho về sau trở thành kẻ địch.
...
Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Hàn Tuyệt tính toán thời gian, chắc hẳn yến hội của Thiên tộc đã bắt đầu.
Hắn lấy Thiên Đạo Lệnh ra trò chuyện với Phương Lương, hy vọng Phương Lương có thể chú ý Ẩn Môn một chút.
Phương Lương bảo đảm chắc chắn sẽ không để Ẩn Môn xảy ra chuyện, cũng nói hắn ta đã thương lượng với Kỷ Tiên Thần xong rồi, tuyệt đối sẽ không bạc đãi Ẩn Môn.
Hàn Tuyệt vẫn rất tin tưởng hai người bọn hắn.
Lúc trước khi còn trong Lượng kiếp, hai người cũng không hố đệ tử Ẩn Môn lần nào.