Chương 659: Trấn áp Chu Phàm, Hạo Thiên kinh ngạc cảm thán
Hắn ta bắt đầu lải nhải, làm Hạo Thiên nghe mà phiền lòng.
Từ sau khi Lượng Kiếp kết thúc, Long Hạo vẫn luôn vô nghĩa như vậy, chỉ biết hối hận.
Hạo Thiên không có chỗ trống để hối hận, hắn ta chỉ cảm thấy bất đắc dĩ.
Trước kia hắn ta đã bỏ lỡ quá nhiều cơ hội, dẫn tới hiện tại bị quá nhiều Thánh Nhân áp chế, không thể xoay người.
Một số Thánh Nhân thậm chí còn là vãn bối của hắn ta.
Trong lòng hắn ta khổ sở hơn bất kỳ ai.
“Hay chúng ta trở về đi, ta giới thiệu ngươi cho sư phụ, chỉ cần ngươi tỏ lòng trung thành, chắc chắn hắn sẽ thu lưu ngươi!” Long Hạo bỗng nói.
Hạo Thiên nhíu mày: “Bái nhập vào môn hạ của hắn?”
Long Hạo nói: “Ngươi nhìn Ẩn Môn của ta đi, ngoài ta ra đã có rất nhiều người khác trở thành Tiên Đế. Yến hội Thiên tộc mới diễn ra cách đây không lâu, ngươi quên rồi sao? Ẩn Môn đã có hai trăm Tiên Đế. Điều này chứng tỏ cái gì, là sư phụ ta đang tích góp lực lượng! Nghe nói Đạo Chí Tôn và Khương Dịch đều đã gia nhập Ẩn Môn, bọn hắn có tư chất thế nào chắc hẳn ngươi biết rất rõ.”
“Xem ra vị sư phụ này của ngươi thật sự có dã tâm, cũng rất có thủ đoạn, có thể chu toàn phía Thánh Nhân.” Hạo Thiên cảm khái nói.
Hắn ta vẫn luôn đặc biệt chú ý tới Hàn Tuyệt, trong Lượng Kiếp lần trước, hầu như thế lực nào cũng có người có quan hệ với Hàn Tuyệt.
Điều quan trọng nhất là Hàn Tuyệt có thể bảo vệ chu toàn cho những người này, ngay cả Tô Kỳ nghiệp chướng nặng nề cũng được Thánh Nhân bảo vệ.
Có lẽ đầu nhập cho Hàn Tuyệt thật sự là một con đường sáng suốt.
Chỉ có điều Hạo Thiên không rõ rốt cuộc là vị Thánh Nhân nào đứng về phía Hàn Tuyệt.
Long Hạo cười nói: “Gia nhập vào Ẩn Môn của ta có lẽ sẽ khó khoe uy phong, nhưng ít ra cũng có thể an tâm tu luyện, ngươi cũng có thể an tâm khôi phục tu vi của mình. Chờ đến khi ngươi đạt tới đỉnh phong rồi lại đi tranh giành, không phải quá tốt sao?”
Hạo Thiên trầm ngâm một lát, chậm rãi gật đầu.
...
Tiên giới càng thêm náo nhiệt, số lượng hung thú tăng rất nhanh, sinh linh Tiên Thiên cũng vậy.
Sự khác biệt lớn nhất của sinh linh Tiên Thiên và hung thú chính là sinh linh Tiên Thiên có linh trí.
Phần lớn sinh linh Tiên Thiên vẫn chưa thể hóa hình, những sinh linh Tiên Thiên chưa hóa hình thường xuyên bị hung thú quấy nhiễu, nhưng sau đó các sinh linh Tiên Thiên phát hiện ra cắn nuốt hung thú có thể trở nên cường đại hơn.
Cứ như vậy, mâu thuẫn giữa sinh linh Tiên Thiên và hung thú dần hình thành.
Thời gian qua cực nhanh.
Lại thêm một ngàn năm qua đi.
Tu vi của Hàn Tuyệt lại có bước tiến rất lớn, tuy tốc độ tiến bộ không bằng khi trước, nhưng có thể cảm nhận được đã không tồi rồi.
Phải cảm nhận được thành quả mới có thể có động lực không ngừng bước tiếp.
Trong một ngàn năm nay, các đệ tử Ẩn Môn cũng có tiến bộ.
Kim Cương Nộ, Hắc Ngục yêu quân lần lượt bước vào Thần Cảnh, đều được Hàn Tuyệt truyền thụ Cực Nguyên Đại Đạo cho.
Càng ngày càng nhiều người tu hành Cực Nguyên Đại Đạo, Hàn Tuyệt rất vừa lòng.
Mới chỉ có đám người Đạo Chí Tôn tu hành Cực Nguyên Đại Đạo thôi Hàn Tuyệt đã cảm nhận được Cực Nguyên Đại Đạo đang trở nên cường đại hơn rồi.
Tuy hắn cũng cần tìm hiểu Cực Nguyên Đại Đạo, nhưng Cực Nguyên Đại Đạo vốn do hắn sáng tạo ra, hắn có thể cảm nhận được Cực Nguyên Đại Đạo đang trở nên cường đại hơn.
Một ngày nọ.
Chu Phàm tìm tới Hàn Tuyệt.
“Không cho phép.” Hàn Tuyệt mặt không biểu cảm nói.
Thế mà Chu Phàm lại muốn rời đi!
Sao có thể!
Chu Phàm nhíu mày nói: “Nếu chúng ta còn không hành động nữa, rất có thể ba vùng đất của Ẩn Môn sẽ bị xâm chiếm.”
Hàn Tuyệt nói: “Chiếm thì chiếm đi, ngươi tu luyện đến Chuẩn Thánh cảnh trước rồi lại nói. Trước lúc đó ngươi đừng hòng đi ra ngoài.”
Chu Phàm là Pháp Tướng của Thất Đạo Thánh, đi ra ngoài sẽ không chết, nhưng chắc chắn sẽ dây vào phiền toái.
Hàn Tuyệt muốn để Chu Phàm ở yên nơi đây, để Chu Phàm tu hành Cực Nguyên Đại Đạo, dần dà, Thất Đạo Thánh đừng mong có thể điều khiển Chu Phàm thêm.
Nếu Chu Phàm đủ mạnh, Thất Đạo Thánh sẽ không dám nhằm vào Hàn Tuyệt nữa, nếu Hàn Tuyệt ngã xuống, tất cả những người tu luyện Cực Nguyên Đại Đạo đều sẽ chịu tai họa, bao gồm cả Chu Phàm.
“Chuẩn Thánh? Vậy phải mất bao lâu?”
Sắc mặt Chu Phàm đại biến, tuy hắn ta đã có thể chất Hỗn Độn, nhưng nghĩ đến việc phải tu hành tới Chuẩn Thánh…
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Hàn Tuyệt, hỏi: “Ngươi đã là Chuẩn Thánh?”
“A?”
“Đang hỏi ngươi đó.”
“Sao ngươi dám nói chuyện với vi sư như vậy? Xem ra gần đây ngươi đã quên mất quy củ. Đi thôi, tiến thành mô phỏng thí luyện!”
Hàn Tuyệt mặc kệ Chu Phàm có đồng ý hay không, cưỡng ép kéo hắn ta vào trong mô phỏng thí luyện.
Mấy ngày sau.
Chu Phàm rời khỏi đạo quan, vẻ mặt dại ra, hai tay dưới lớp tay áo run nhè nhẹ.
Hắc Ngục Kê xuất hiện ở gần, không biết có phải trùng hợp hay không, nó cười hỏi: “Tiểu tử thối, ngươi sao vậy?”
Chu Phàm không trả lời, giống như cái xác không hồn, chết lặng đi về phía chỗ ở của mình.
Chuyện này nhanh chóng lan truyền rộng rãi.
Những đệ tử muốn đi ra ngoài khác đều không dám tới tìm Hàn Tuyệt.
Bọn hắn đoán có khả năng thiên địa sắp có thay đổi kịch liệt, cho nên Hàn Tuyệt mới không cho bọn hắn đi ra ngoài.
Trong nhất thời, bên trong Ẩn Môn lại lần nữa nhấc lên làn sóng khổ tu.
Mười năm sau.
Hàn Tuyệt nguyền rủa Mệnh Cơ Thánh Nhân xong bèn đi ra khỏi đạo quan, bắt đầu đi dạo quanh Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Quỷ Dị Thần Linh đi theo phía sau hắn, tới hôm nay, ngoài Hàn Tuyệt ra không còn ai có thể nhìn thấy Quỷ Dị Thần Linh.
Phần lớn đệ tử Ẩn Môn đều đang tu luyện, chỉ có một người không, đó là Hàn Đọa Thiên.
Hàn Đọa Thiên triệu tập tất cả các sinh linh Tiên Thiên đã hóa hình tới, tụ tập trong một sơn cốc.
Hàn Tuyệt đi lên đỉnh núi, lặng lẽ quan sát.
“Ồ?”
Vẻ mặt Hàn Tuyệt hơi kỳ lạ.
Thằng nhãi này đang…
Luyện binh?
Chỉ thấy Hàn Đọa Thiên đứng phía trước, các sinh linh Tiên Thiên bắt chước hắn ta vung quyền đá chân.
Có chút thú vị.
Hàn Tuyệt nhìn một lát rồi rời đi, bản thân hắn vốn không có chờ mong quá nhiều với Hàn Đọa Thiên.