Chương 661: Hạo Thiên thuần phục, Cổ tộc xuất thế (2)
Hàn Tuyệt nói: “Hạo Thiên, xuất hiện đi.”
Hắn có thể cảm giác được trong cơ thể Long Hạo có cất giấu một hồn phách cường đại, nhưng dường như hồn phách này bị thương rất nghiêm trọng, hoàn toàn không thể tạo ra chút uy hiếp nào.
Nghe vậy, một hồn thể hiện lên trên đỉnh đầu Long Hạo, chính là Hạo Thiên.
Hạo Thiên nhìn Hàn Tuyệt, cười nói: “Đúng là hậu sinh khả uý.”
Hắn ta thầm thấy căng thẳng trong lòng.
Hắn ta hoàn toàn không thể nhìn thấu Hàn Tuyệt, cảm giác như đang đối mặt với Thánh Nhân.
Hàn Tuyệt nói: “Ngươi và Hạo Nhi đã dung hợp thành một thể, ta cũng không phản đối, nếu đã gia nhập vào Ẩn Môn của ta ngươi phải quên đi chuyện cũ năm xưa, từ nay chỉ một lòng vấn đạo, theo đuổi vĩnh sinh, không có sự đồng ý của ta không được phép đi ra ngoài.”
Hạo Thiên gật đầu, trước khi tới hắn ta đã có chuẩn bị tâm lý.
Hàn Tuyệt trực tiếp cho Long Hạo và Hạo Thiên quyền hạn vào mô phỏng thí luyện.
Tin rằng sau một thời gian trải nghiệm, bọn hắn sẽ không còn vấn vương gì nữa.
Hàn Tuyệt vẫy vẫy tay, ý bảo bọn hắn lui ra.
Rất nhanh những đệ tử khác đã vây tới, xoay quanh Long Hạo, mồm năm miệng mười hỏi chuyện.
Nhìn Ẩn Môn bây giờ, Long Hạo cảm thấy hơi xa lạ, nhưng cũng rất thư thả.
Đây mới là nhà thật sự của hắn ta!
Sau khi làm quen một lượt, Long Hạo và Hạo Thiên đều khiếp sợ.
Không ngờ Ẩn Môn không chỉ có hai trăm Tiên Đế, mà có tới những một vạn Tiên Đế!
Số lượng này…
Thật đáng sợ!
Thiên Đình thời đỉnh phong cũng không có nhiều Tiên Đế tới vậy!
Sao Hàn Tuyệt có thể làm được?
“Tới tới tới, vào trong mô phỏng thí luyện chơi thử xem, chắc chắn các ngươi sẽ càng thêm giật mình.” Hắc Ngục Kê không có ý tốt nói.
Những người khác cũng nở một nụ cười quỷ dị, bọn hắn đều từng trầm mê trong mô phỏng thí luyện, cho nên rất chờ mong phản ứng của Long Hạo.
Quả nhiên.
Chưa đến một ngày Long Hạo đã đắm chìm trong đó, không thể tự kiềm chế.
Hắn ta và Hạo Thiên như đã mở ra một thế giới hoàn toàn mới, không ngờ Ẩn Môn lại ẩn giấu sâu đến vậy, cũng không ngờ Hàn Tuyệt đã giao chiến với nhiều đại năng như vậy.
Trong mô phỏng thí luyện, Hạo Thiên không cần thân thể của Long Hạo nữa, điều này khiến hắn ta lại hưởng thụ được lạc thú chiến đấu đã lâu không thấy.
Không bao lâu sau, Hạo Thiên phát hiện ra một người.
Tỳ Thiên lão tổ!
Sao có thể!
Hàn Tuyệt còn từng giao chiến với Tỳ Thiên lão tổ?
Hạo Thiên thử một chút, trực tiếp bị Tỳ Thiên lão tổ một hơi thổi chết.
Thật khủng khiếp!
Chắc chắn Hàn Tuyệt không phải hậu bối, mà là một đại năng thời viễn cổ nào đó, chỉ có điều hắn vẫn luôn điệu thấp mà thôi!
Trong lúc nhất thời, tâm thái của Hạo Thiên bắt đầu thay đổi.
...
【 Hạo Thiên nảy sinh hảo cảm với ngươi, trước mắt độ hảo cảm là ngũ tinh 】
Hàn Tuyệt nhìn bưu kiện nhắc nhở độ hảo cảm vừa nhảy ra trước mắt, cũng không quá để ý.
Hiện giờ hắn đã không đặt Hạo Thiên vào mắt rồi.
Nếu về sau Hạo Thiên hạ quyết tâm đi theo Ẩn Môn, vậy Hàn Tuyệt cũng không ngại.
Thêm một người tu hành Cực Nguyên Đại Đạo cũng là chuyện tốt với hắn.
Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện.
Đúng lúc này, một luồng thiên uy bất phàm giáng xuống.
“Ta, Cổ Trọc m, hôm nay dùng sinh linh Tiên Thiên sáng tạo ra Cổ tộc, nguyện dẫn dắt Cổ tộc đi về phía văn minh, đi về phía hưng thịnh, đánh đuổi hung thú Thiên Đạo, xoay chuyển Thiên Đạo!”
Giọng nói này vang vọng khắp chân trời.
Hàn Tuyệt nhướng mày.
Thằng nhãi này là ai?
Sao trước kia hoàn toàn chưa từng nghe nói đến?
Thật biết đầu cơ trục lợi, trực tiếp lập nhóm sinh linh Tiên Thiên đầu tiên thành một tộc, có tầm nhìn!
Nhưng có lẽ chỉ là pháo hôi mà thôi!
Thậm chí Hàn Tuyệt còn lười đi suy tính thân phận của Cổ Trọc m.
Chủng tộc Thiên Đạo đã được định ra, Cổ tộc hoặc là cẩu thả hoặc là diệt vong.
Tuy Hàn Tuyệt không mấy để ý, nhưng thế lực khắp Tiên giới lại chấn động.
Dưới tàng Phù Tang Thụ.
Long Hạo mở to mắt, Hạo Thiên hiện ra, cảm khái nói: “Cổ Trọc m, người này là Vô Lượng Đại Đế đã trải qua vài lần Vô Lượng đại kiếp, không ngờ lần này lại dám xung phong đi đầu, xem ra hắn ta rất có lòng tin.”
Hắc Ngục Kê tò mò hỏi: “Người này mạnh lắm sao?”
Hạo Thiên gật đầu nói: “Chắc chắn đã Chuẩn Thánh.”
Chuẩn Thánh!
Hắc Ngục Kê không còn lời gì để nói, nó cách Chuẩn Thánh quá xa.
...
Trên một cánh đồng hoang vu mênh mông, có một ngọn núi trơ trọi đứng sừng sững.
Trên đỉnh núi có một bóng người đang đứng, hắn ta có thân hình cao lớn, khoác áo giáp da màu xanh, tóc đen đầy dã tính, trong tay nắm một cây trường mâu thật lớn.
Chính là Cổ Trọc m.
Hắn ta nhìn xuống vô số sinh linh Tiên Thiên trên cánh đồng hoang, trong mắt tràn ngập sung sướng.
“Thiên tư mắt thường cũng có thể thấy được, đây sẽ là tư cách để ta lấy được Thánh vị!”
Cổ Trọc m nở nụ cười, trong đầu đã dựng lên một kế hoạch phát triển thật vĩ đại.
Đầu tiên là phải khai thông linh trí cho những sinh linh Tiên Thiên kia, trợ giúp chúng nó hóa hình!
Đúng lúc này.
Một sinh linh Tiên Thiên trông giống như một con rùa mở miệng nói: “Ngươi dựa vào cái gì mà làm tộc trưởng của chúng ta?”
Nó vừa nói vậy, ánh mắt không ít sinh linh Tiên Thiên đều lập lòe.
Trong số những sinh linh Tiên Thiên này đã có một phần tự sinh ra linh trí.
Cổ Trọc m nhìn về phía những sinh linh Tiên Thiên không có ý tốt kia, âm thầm nhíu mày.
Kỳ quái.
Sao chúng có thể sinh ra linh trí nhanh như vậy?
Quan trọng là bọn chúng còn có dã tâm!
Khi Cổ Trọc m còn đang trầm tư, các sinh linh Tiên Thiên phía dưới lại nóng nảy bất an.
Những sinh linh có thể nói tiếng người bắt đầu giao lưu, cổ vũ lẫn nhau, bọn nó đều không phục sự thống lĩnh của Cổ Trọc m.
Mắt thấy cục diện hiện tại không ổn, Cổ Trọc m lạnh lùng hừ một tiếng.
Một tiếng hừ này như một nhát búa bổ vào trong lòng tất cả sinh linh Tiên Thiên.
Thân hình Cổ Trọc m bỗng nhiên biến dạng rồi nhanh chóng to ra, hệt như một ngọn núi khổng lồ đột ngột mọc từ dưới đất lên, càng ngày càng cao, nhanh chóng che khuất bầu trời.
Đứng trước Cổ Trọc m, tất cả sinh linh Tiên Thiên trên cánh đồng hoang đều có vẻ thật nhỏ bé.
Con rùa nói ra sự bất mãn của mình lúc trước giờ lại sợ tới mức im ru, run lên bần bật.