Chương 671: Phong Thánh, Nhân tộc xuất hiện (1)
Nếu tới chuyện này còn không làm được, đợi đến khi hắn chứng đạo xong, sao có thể một thân một mình đấu với tất cả Thiên Đạo Thánh Nhân?
Hàn Tuyệt điều chỉnh cảm xúc, lấy Ách Vận Thư ra, nở một nụ cười.
Pháp lực dần rót vào trong Ách Vận Thư, một luồng sáng đen tỏa ra, chiếu rọi lên khuôn mặt Hàn Tuyệt, khiến hắn thoạt trông vô cùng tà ác, lạnh lẽo, rợn người.
Năm ngày sau.
Hàn Tuyệt bắt đầu sử dụng thọ mệnh để nguyền rủa, thọ mệnh của hắn giảm xuống với tốc độ cực nhanh, không hổ là linh bảo Thiên Đạo, đổi thành tu sĩ tầm thường có lẽ chớp mắt đã bị ép khô.
Bên kia.
Mệnh Cơ Thánh Nhân cảm nhận được nguyền rủa của Hắc Ám Cấm Chủ, lập tức vận công chống đỡ.
Hắn ta có dự cảm, lần nguyền rủa này sẽ mạnh hơn bất cứ lần nào trước đây!
Lúc này hắn ta đang ở trong Đạo Tràng của Tiêu Đại Đế.
Tiêu Đại Đế nhìn thấy Mệnh Cơ Thánh Nhân vận công, không khỏi nhíu mày, hỏi: “Hắc Ám Cấm Chủ bắt đầu rồi?”
Mệnh Cơ Thánh Nhân gật đầu.
Tiêu Đại Đế bấm ngón tay suy tính, không thể truy tra được ngọn nguồn của lực lượng nguyền rủa trên người Mệnh Cơ Thánh.
Quả nhiên!
Hắc Ám Cấm Chủ này thật sự là Thánh Nhân!
Sắc mặt Tiêu Đại Đế âm trầm, một Thánh Nhân muốn huỷ diệt Thánh Nhân khác có tính uy hiếp cực lớn, mặc dù Tiêu Đại Đế giấu giếm dã tâm, nhưng hắn ta không hy vọng mình bị Thánh Nhân khác âm thầm nhắm vào.
Nhìn Mệnh Cơ Thánh Nhân mà xem, đã bị nguyền rủa ra tâm ma rồi.
Qua một đoạn thời gian.
Quanh thân Mệnh Cơ Thánh Nhân bắt đầu có khí đen lượn lờ, đây là do lực lượng nguyền rủa hiện hóa thành.
Tiêu Đại Đế dùng thần niệm cảm nhận một chút, âm thầm kinh hãi.
Chẳng lẽ đối phương đã hiến tế một phương thiên địa?
Lực lượng nguyền rủa này quá cường đại!
Mệnh Cơ Thánh Nhân tế ra một chiếc chuông vàng bao phủ bản thân, nhưng lực lượng nguyền rủa lại trực tiếp xuyên thấu qua chuông vàng, tập kích vào thân hồn hắn ta.
“Không ổn!”
Mệnh Cơ Thánh Nhân thầm mắng, nguyền rủa chi lực tăng lên quá nhanh!
Lần này sợ là không chỉ nảy sinh tâm ma!
Hắn ta mở mắt nói: “Đại Đế, giúp ta!”
Tiêu Đại Đế lập tức đi tới phía sau hắn ta, lòng bàn tay phải đặt trên đầu vai, dùng đại pháp lực của mình trợ giúp Mệnh Cơ Thánh Nhân ngăn cản nguyền rủa.
...
Trong đạo quan, Hàn Tuyệt bị hắc khí quấn quanh, vừa nguyền rủa vừa nhìn chằm chằm vào giao diện thuộc tính.
10.000 tỷ năm!
15.000 tỷ năm!
20.000 tỷ năm!
【 Kẻ thù của ngươi Mệnh Cơ Thánh Nhân vì bị ngươi nguyền rủa, tâm ma quấy phá, may mắn được Thánh Nhân tương trợ, trấn áp tâm ma 】
A?
Mệnh Cơ Thánh Nhân nhờ Thánh Nhân khác hỗ trợ?
Hàn Tuyệt nhíu mày, nhưng hắn không dừng tay mà tiếp tục nguyền rủa.
Thọ mệnh nhanh chóng giảm xuống!
25.000 tỷ năm!
30.000 tỷ năm!
40.000 tỷ năm!
Hàn Tuyệt sắp không chịu được, lần này thọ mệnh khấu trừ quá nhiều.
Hai Thánh Nhân hỗ trợ cho nhau, quả thật quá kinh khủng, hệt như tường đồng vách sắt chuyên ngăn cản lực lượng nguyền rủa!
Đúng lúc này!
【 Kẻ thù của ngươi Mệnh Cơ Thánh Nhân vì bị ngươi nguyền rủa mà tẩu hỏa nhập ma, hóa thành Phong Thánh 】
Phong Thánh!
Hàn Tuyệt lập tức dừng nguyền rủa.
Hắn thở ra một hơi dài, cả người thoải mái, có cảm giác khổ tận cam lai.
Có thể nguyền rủa Thánh Nhân đến mức phát điên đã khá tốt rồi, bản thân Hàn Tuyệt không cảm thấy mình có thể nhất cử nguyền rủa chết Thánh Nhân, nhưng Mệnh Cơ Thánh Nhân đã thành Phong Thánh, tức là ngày chết của hắn ta không còn xa!
Hàn Tuyệt cất Ách Vận Thư đi, đứng dậy chuẩn bị ra ngoài giảng đạo cho Ẩn Môn.
...
Thập Tam Trọng Thiên, cung điện Thiên tộc.
Phương Lương tiến đến bái kiến Kỷ Tiên Thần.
Sắc mặt Kỷ Tiên Thần rất nghiêm trọng, nói: “Tam Thập Tam Trọng Thiên xảy ra hỗn loạn.”
Phương Lương ngẩn người, hỏi: “Có ý gì?”
“Có Thánh Nhân phát điên rồi.”
“Hả?”
“Nghe nói là bị Hắc Ám Cấm Chủ nguyền rủa cho phát điên.”
Phương Lương trừng lớn hai mắt, hiển nhiên hắn ta không xa lạ gì với Hắc Ám Cấm Chủ.
Không ngờ sau khi Lượng Kiếp kết thúc Hắc Ám Cấm Chủ vẫn còn sống!
Không chỉ có vậy, Hắc Ám Cấm Chủ còn nguyền rủa Thánh Nhân!
Làm càn quá rồi!
Quang trọng nhất là Hắc Ám Cấm Chủ thành công!
Phương Lương nhíu mày hỏi: “Việc này liên quan gì tới chúng ta?”
Kỷ Tiên Thần nói: “Thánh Nhân đại loạn, tất nhiên sẽ bị dời lực chú ý, mặt khác, ngươi thấy Hắc Ám Cấm Chủ thế nào? Nghe nói trong Lượng Kiếp vừa qua, Hắc Ám Cấm Chủ đã giúp Thiên đình.”
Phương Lương cười khổ nói: “Tin đồn nhảm mà thôi, cuối cùng Thiên Đình ra sao ngươi còn không biết?”
Kỷ Tiên Thần nhíu mày, sự xuất hiện của Hắc Ám Cấm Chủ khiến hắn ta cảm thấy rất bất an.
Dựa theo kinh nghiệm trước đây, thế lực phe nào mạnh nhất Hắc Ám Cấm Chủ sẽ nhằm vào phe đó, Tiên giới hiện tại không phải tôn Thiên tộc lên sao?
“Không cần lo lắng, Hắc Ám Cấm Chủ còn chưa xuất hiện lại, với cả nếu hắn muốn nhắm vào chúng ta thật chúng ta có thể tránh được sao? Ngay cả Thánh Nhân còn không đối phó được.” Phương Lương nhún vai nói.
Gần đây hắn ta theo phái ôn hòa, không tranh không đoạt, thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
Hiện giờ Tiên Thần của Thiên Đình chỉ còn là vật trang trí, còn Tiên Thần Thiên tộc đi khắp nơi truyền đạo, thành lập tín ngưỡng, dã tâm bừng bừng.
Nhìn thấy Kỷ Tiên Thần chăm chỉ như vậy, hắn ta không khỏi nghĩ đến mình trong quá khứ.
Trong nhân quả, ai cũng lọt vào sương mù.
Kỷ Tiên Thần lắc đầu bật cười, nói: “Không nói việc này nữa, ta tìm ngươi chủ yếu là vì một chuyện khác, Nhân tộc lại xuất hiện rồi, Thiên Đình hãy đi thu phục bọn hắn, về sau có thể mượn dùng lực lượng của Nhân tộc.”
Phương Lương nhíu mày hỏi: “Nhân tộc xuất hiện như thế nào?”
“Là do Lý Đạo Không đã di chuyển một phần Nhân tộc đi trước khi Lượng Kiếp kết thúc, hiện giờ đã qua hơn hai ngàn năm, tốc độ dân cư sinh sản rất nhanh, nếu cứ tiếp tục mặc kệ như vậy chưa chắc Cổ tộc có khả năng lấn át Nhân tộc, thừa dịp Nhân tộc đang như rắn mất đầu, thế lực yếu ớt, Thiên Đình sẽ dễ dàng thắng lợi.”
“Lý Đạo Không đâu?”
“Hắn? Chẳng lẽ ngươi cho rằng hắn sẽ làm tộc trưởng Nhân tộc?”
Kỷ Tiên Thần hoài nghi hỏi, cảm thấy Phương Lương cẩn thận quá mức.
Phương Lương nghĩ kỹ, đúng là Lý Đạo Không không phải người có thể làm tộc trưởng, bản thân Lý Đạo Không vốn đã khinh bỉ Nhân tộc, hắn ta bảo vệ hương khói cho Nhân tộc hẳn cũng chỉ vì tạo ra gốc rễ thành lập Nhân Giáo.