Chương 670: Dã tâm của Lý Đạo Không, Thánh Nhân tương trợ
Lý Đạo Không hừ một tiếng: “Xem ra cả ngươi và ta đều là quân cờ của Thánh Nhân, e rằng không chỉ có hai ta, thật ra ta tới tìm ngươi là có mục đích khác.”
“Ta muốn sáng lập ra Nhân Giáo mới!”
Nhân Giáo mới?
Thằng nhãi này muốn đâm sau lưng Lý Mục Nhất?
Hàn Tuyệt nhíu mày, không đồng ý ngay.
Nếu Lý Đạo Không thật sự nghĩ như vậy, chắc chắn Lý Mục Nhất có thể phát hiện ra.
Thánh Nhân cao cao tại thượng, không gì không biết.
Dường như Lý Đạo Không nhìn thấu ý nghĩ của Hàn Tuyệt, nói: “Yên tâm đi, trên người ta có mang chí bảo Thiên Đạo, Thánh Nhân không thể biết được hành động của ta, càng không thể nhìn trộm ta.”
Hàn Tuyệt lắc đầu nói: “Nếu là vậy chẳng phải Lý Mục Nhất lại càng thêm kiêng kị ngươi sao?”
Lý Đạo Không bình tĩnh nói: “Không sai, cho nên hắn tin tưởng Khương Độc Cô hơn.”
Hàn Tuyệt trầm mặc.
Lý Đạo Không tiếp tục kể rõ ràng quan hệ của mình và Khương Độc Cô.
Khương Độc Cô chính là đại đệ tử đời trước của Nhân Giáo, bái cùng một sư phụ với Lý Đạo Không là Lý Mục Nhất, cũng tức là sư huynh của hắn. Lý Đạo Không là đệ tử do Lý Mục Nhất thu nhận về nuôi dưỡng, đầu nhập vào phe Lý Mục Nhất trong thời kỳ Khương Độc Cô đang cường thịnh.
Khương Độc Cô có địa vị cực cao trong Nhân tộc, vì hắn ta mà địa vị của Nhân Giáo ở Nhân tộc được tăng lên không ít, cho nên được Lý Mục Nhất tin tưởng sâu sắc.
Trong lần Vô Lượng đại kiếp vừa qua, Lý Đạo Không phụng lệnh Lý Mục Nhất phụ tá Thiên Đình, nào biết Thiên Đình đột nhiên quật khởi, đối thủ liên tiếp ngã xuống, thậm chí còn uy hiếp đến đạo chính tông của Thánh Nhân, Lý Mục Nhất bèn yêu cầu hai người Lý Đạo Không rút lui.
Lý Đạo Không không thuận theo, hắn ta đã đồng ý với Thiên Đình rồi, sao có thể nuốt lời?
Huống hồ theo hắn ta thấy, Thiên Đình thắng vừa đúng lúc, có thể sớm kết thúc Lượng Kiếp.
Bởi vậy mà hắn ta đắc tội với Lý Mục Nhất, Khương Độc Cô bấy giờ cũng xuất thế tham dự Lượng Kiếp, sau đó hai người vì trận doanh của riêng mình mà thường xuyên đánh nhau, đánh tới bực tức, hiện giờ đã kết thành tử thù.
Hàn Tuyệt mặt không biểu cảm, trong lòng lại thấy xấu hổ.
Nói vậy tức là, quan hệ giữa Lý Đạo Không với Lý Mục Nhất có vết rách một phần là nhờ công của Hắc Ám Cấm Chủ hắn?
Ánh mắt Lý Đạo Không sáng quắc nhìn về phía Hàn Tuyệt, nói: “Ngươi bằng lòng gia nhập không? Ta có thể phong ngươi làm phó giáo chủ.”
Hàn Tuyệt không khỏi hỏi: “Ngươi có bao nhiêu đệ tử?”
“Không nhiều lắm, có thể chiêu gọi thêm.”
“Khi nào có thể chiêu gọi được bằng quy mô của Ẩn Môn ta?”
“…”
Lý Đạo Không im lặng.
Hắn ta không khỏi dùng thần niệm quét một vòng, phát hiện thế mà trong Ẩn Môn lại có hơn một vạn Tiên Đế!
Đại La cũng có mấy người!
Thế lực này...
Sao có thể!
Lý Đạo Không khiếp sợ thật sâu.
Hàn Tuyệt nói: “Sao không gia nhập Ẩn Môn ta?”
Đối với Lý Đạo Không, Hàn Tuyệt vẫn rất thưởng thức.
Trong Lượng Kiếp vừa qua, ngoài Thánh Nhân ra Lý Đạo Không là người nổi bật nhất, cái danh Đệ Nhất Kiếm Tiên Thiên Đạo đã sớm được dùng để chỉ Lý Đạo Không.
Điều quan trọng nhất là tốc độ đột phá của Lý Đạo Không vẫn luôn rất nhanh.
Lý Đạo Không híp mắt nói: “Ngươi không sợ đắc tội Thánh Nhân sao?”
“Sáng lập Nhân Giáo mới chẳng phải cũng sẽ đắc tội Thánh Nhân sao? Huống hồ, ngươi thực sự tin rằng mình có thể sáng lập và khống chế một giáo phái khí vận?”
Hàn Tuyệt nói thẳng không hề kiêng dè, trong ấn tượng của hắn, Lý Đạo Không vẫn luôn đơn đả độc đấu, thỉnh thoảng cũng chỉ mang theo mỗi sư đệ Lý Huyền Áo.
Lý Đạo Không lại lần nữa im lặng.
Đúng là hắn ta không có kinh nghiệm gì trên phương diện này, sở dĩ hắn ta muốn sáng lập Nhân Giáo mới cũng chỉ vì muốn đối chọi với Lý Mục Nhất mà thôi.
Hàn Tuyệt thầm thở dài, quả nhiên thu phục Lý Đạo Không không dễ chút nào.
“Ngươi và ta luận bàn một lần, thế nào?” Lý Đạo Không giương mắt hỏi.
Hàn Tuyệt ngẫm nghĩ, cảm thấy không tránh khỏi được.
Hắn nói: “Ta có một thần thông có thể đưa chúng ta vào ảo cảnh chiến đấu, ở trong ảo cảnh đó ngươi có thể phát huy ra toàn bộ thực lực.”
Lý Đạo Không cảm thấy hứng thú, gật đầu đồng ý.
Hàn Tuyệt kéo hắn ta vào trong mô phỏng thí luyện, bắt đầu đối chiến.
Để phòng Lý Đạo Không cảm thấy mô phỏng thí luyện có vấn đề, ban đầu Hàn Tuyệt sử dụng sách lược phòng ngự, mặc cho Lý Đạo Không tiến công, đợi tới khi Lý Đạo Không thi triển xong hết thủ đoạn rồi mới dùng một chiêu đánh bại hắn ta.
Đúng vậy!
Chính là miểu sát!
Hàn Tuyệt là Chuẩn Thánh cảnh hậu kỳ, đã đủ để miểu sát tất cả tồn tại dưới Thánh Nhân, ngay cả Lý Đạo Không vang danh cổ kim cũng bị miểu sát!
Mấy ngày sau.
Lý Đạo Không rời khỏi Bách Nhạc Tiên Xuyên, sắc mặt hắn ta cực kỳ âm trầm, bóng dáng cô đơn.
Dưới tàng Phù Tang Thụ.
Khương Dịch tò mò hỏi: “Hình như hắn không vui vẻ gì mấy, cãi nhau với môn chủ sao?”
Hắc Ngục Kê nói: “Còn phải nói, chắc chắn là bị môn chủ giáo huấn trong mô phỏng thí luyện.”
Khương Dịch trầm mặc, vậy quả thật không có gì vui vẻ, lúc trước hắn ta phải mất rất lâu mới thoát ra khỏi bóng ma.
Sau khi Lý Đạo Không rời đi, Hàn Tuyệt bắt đầu gia tăng thần thông kiếm đạo, mất thời gian mấy tháng để tăng lên đến cực hạn.
Sau đó hắn bắt đầu tìm hiểu Thái Dịch Tự Tại Pháp Tướng.
Bỏ ra hai mươi năm, Hàn Tuyệt luyện ra liên tục mười hai Ma Thần Pháp Tướng, lần lượt là Cửu Dương Ma Thần, Đại Địa Ma Thần, Nguyên Kim Ma Thần, Chí Cốt Ma Thần, Thiên Đầu Ma Thần, Đọa Không Ma Thần, Động Mục Ma Thần, Hồng Ố Ma Thần, Tây Trú Ma Thần, Đại Pháp Ma Thần, Khốn Yểm Ma Thần, Tuyệt Niệm Ma Thần.
Hàn Tuyệt đã có tổng cộng 35 Ma Thần Pháp Tướng, bước càng lúc càng xa trên con đường vô địch.
Sau đó hắn bắt đầu mô phỏng thí luyện.
Dưới Thánh Nhân, tất cả đều bị miểu sát!
Khiêu chiến Thánh Nhân, vẫn bị tru sát, nhưng thời gian kiên trì được trở nên dài hơn.
Hàn Tuyệt cảm thấy nhạt nhẽo.
Dường như hắn đã cường đại hơn, nhưng lại như không cường đại hơn.
Hàn Tuyệt quyết định đặt ra một mục tiêu cho bản thân, trước khi chứng đạo phải đánh bại Thiên Đạo Thánh Nhân!