Chương 684: Chuẩn Thánh Cảnh viên mãn, lời của Thánh Nhân
Nghe vậy, hai sinh linh khác liếc nhìn nhau, yên lặng gật đầu.
Cuối cùng, Khúc Tuấn Tam Tiên bắt đầu định cư ở gần đó, thành lập động phủ của mình.
Dưới tàng Phù Tang Thụ.
Hắc Ngục Kê gáy lên: “Có ba sinh linh hóa hình đang ở bên ngoài Bách Nhạc Tiên Xuyên, đều là Tiên Đế.”
A Đại hừ một tiếng: “Chỉ Tiên Đế mà thôi, có gì đáng để ý.”
Tiểu Nhị gật đầu.
Tiên Đế?
Thứ Ẩn Môn không thiếu nhất chính là Tiên Đế!
Nhiều năm qua đi, bọn hắn và U tộc đều đã bắt đầu đột phá Thần Cảnh rồi!
Hỗn Độn Thiên Cẩu tò mò hỏi: “Bọn hắn sẽ không tự tiện xông vào Bách Nhạc Tiên Xuyên của chúng ta chứ?”
“Chắc không đâu?”
“Chậc chậc, ngươi coi óc người ta là óc chó sao?”
“Có ý gì? Lễ phép chút coi, hắn là cẩu nhi tử của Kê gia!”
“Các ngươi… Không phải người!”
“Thôi thôi, đừng bắt nạt Thiên Cẩu nữa, bây giờ người ta có nhị hộ pháp chống lưng, cực kỳ ghê gớm.”
Các đệ tử bên dưới tàng Phù Tang Thụ bắt đầu bàn tán nói chuyện, vừa nói vừa cười, đều không để Khúc Tuấn Tam Tiên vào trong mắt.
Đừng nói Tiên Đế, cho dù là Chuẩn Thánh đột kích các đệ tử Ẩn Môn cũng sẽ không hoảng sợ.
Năm trăm năm sau.
Cuối cùng Hàn Tuyệt cũng đạt tới trình độ có thể đột phá, tâm tình vô cùng sung sướng, lập tức bế quan.
Trong lúc hắn bế quan, Khúc Tuấn Tam Tiên không ngồi yên nổi nữa.
Bọn hắn bắt đầu thử xâm nhập Bách Nhạc Tiên Xuyên, nhưng bị trận pháp ngăn cản.
“Lớn mật!”
Một tiếng hét to truyền đến, khiến Khúc Tuấn Tam Tiên sợ tới mức rụt lùi.
Chỉ thấy một bạch y nam tử xuất hiện trên không trung Bách Nhạc Tiên Xuyên, nhìn xuống Khúc Tuấn Tam Tiên.
Cao nhân!
Khúc Tuấn Tam Tiên bị khí chất của đối phương dọa sợ, phảng phất như được thấy Thánh Nhân trong truyền thuyết.
Ưng Đầu Đại Tiên mở miệng nói: “Chúng ta là Khúc Tuấn Tam Tiên, đặc biệt tới bái phỏng Bách Nhạc Tiên Xuyên, trước đó chúng ta đã chờ năm trăm năm, không thấy có ai cho nên mới mạo muội tự tiện xông vào, mong tiền bối đừng tức giận. Với cả liệu ngài có thể thu nhận ba chúng ta không?”
Bạch y nam tử nhíu mày, nói: “Thu nhận các ngươi? Ta không làm chủ được, khuyên các ngươi nên từ bỏ đi, cho dù Chuẩn Thánh cũng không thể xông vào.”
Không thể làm chủ?
Ưng Đầu Đại Tiên thật cẩn thận hỏi: “Ngươi ở trong Bách Nhạc Tiên Xuyên là…”
“Đệ tử ký danh! Nhỏ bé không đáng kể, ta ở phía rìa ranh giới cho nên mới quát bảo các ngươi dừng lại. Ta khuyên các ngươi đừng nên xằng bậy, đại năng Ẩn Môn ta chỉ thở một hơi đã có thể khiến các ngươi hình thần câu diệt.” Bạch y nam tử không kiên nhẫn nói.
Đệ tử ký danh?
Khúc Tuấn Tam Tiên bị dọa sợ, lúc này bạch y nam tử xoay người rời đi, nhanh chóng biến mất.
Xà Rắn Đại Tiên hưng phấn nói: “Đại ca, nơi này thật sự có đại năng!”
Ưng Đầu Đại Tiên hít sâu một hơi, nói: “Chúng ta tuyệt không thể rời đi, nếu đại năng của Bách Nhạc Tiên Xuyên không động thủ với chúng ta chứng tỏ bọn hắn vẫn có lòng trắc ẩn, chỉ cần chúng ta bày ra đủ thành ý, nhất định có thể đả động bọn hắn. Huống hồ tư chất của chúng ta cũng không kém!”
Hai vị Đại Tiên khác đều gật đầu đồng ý.
Bọn hắn tự xưng Tam Tiên, nhưng bọn hắn biết rõ mình vốn không phải là Tiên nhân.
Bọn hắn cần một chỗ dựa!
Cuối cùng Khúc Tuấn Tam Tiên vẫn tiếp tục ở lại bên ngoài Bách Nhạc Tiên Xuyên, cứ cách một đoạn thời gian bọn hắn lại đi tới trước trận pháp dập đầu, muốn đả động đại năng.
Cứ như vậy.
Năm mươi năm qua đi.
Hàn Tuyệt đột phá thành công!
Pháp lực tăng cao, cảm giác trở nên cường đại hơn khiến nội tâm trống rỗng của Hàn Tuyệt đạt được thỏa mãn cực lớn.
Hắn mở giao diện thuộc tính ra xem:
【 Họ tên: Hàn Tuyệt 】
【 Chủng tộc: Hồng Mông Ma Thần (Vô Lượng Đại Đế) 】
【 Tu vi: Chuẩn Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn 】
【 Công pháp: Hồng Mông Luân Hồi Đại Đạo (cấp Đại Đạo), Chu Thiên Thối Thể Pháp 】
【 Đại Đạo: Sinh Tử Đại Đạo, Nhân Quả Đại Đạo, Cực Nguyên Đại Đạo 】
...
Thọ mệnh không tăng gấp đôi, mà tăng lên một phần ba.
Kế tiếp Hàn Tuyệt có thể tiến tới chứng đạo!
Hàn Tuyệt tiếp tục củng cố tu vi, tiêu tốn 27 năm.
Lại bỏ ra mấy tháng nữa, hắn tăng tất cả thần thông kiếm đạo lên tới cực hạn.
Hàn Tuyệt đang muốn tu luyện Thái Dịch Tự Tại Pháp Tướng, đúng lúc này, Hàn Đọa Thiên lại tới cầu kiến.
Hàn Tuyệt cho hắn ta vào đạo quan.
Hàn Đọa Thiên quỳ xuống trước mặt Hàn Tuyệt, nói: “Sư tổ, gần đây có không ít sinh linh hóa hình tìm tới Bách Nhạc Tiên Xuyên, đều đến từ các giáo phái khí vận. Tương truyền Bách Nhạc Tiên Xuyên có Hồng Mông Tử Khí cần để chứng đạo, chuyện này rất không ổn.”
Sắc mặt hắn ta trở nên nghiêm trọng.
Tuy trận pháp của Bách Nhạc Tiên Xuyên rất mạnh, nhưng không thể chịu nổi tất cả sinh linh trong thiên hạ tụ tập tới.
Hàn Tuyệt nói: “Tới thì tới đi, bọn hắn cũng không xông vào được.”
Hồng Mông Tử Khí?
Cũng không biết là ai đang giở trò quỷ, về sau sẽ xử đối phương!
Hiện tại Hàn Tuyệt chỉ muốn chứng đạo.
Hàn Đọa Thiên thật cẩn thận hỏi: “Ta nghe sinh linh bên ngoài nói là do Thánh Nhân nói vậy, chuyện này có ý nghĩa không nhỏ, lời Thánh Nhân nói ai dám không tin? Đến lúc đó nói không chừng tất cả Chuẩn Thánh đều đổ đến, trận pháp của chúng ta có thể chống đỡ được sao?”
Ánh mắt Hàn Tuyệt trở nên lạnh lùng, nói: “Quản lý cho tốt chuyện của ngươi, tu luyện nhiều vào, Ẩn Môn đã trải qua Lượng Kiếp, còn sóng to gió lớn gì chúng ta chưa từng chứng kiến? Lời này không cần truyền khắp Ẩn Môn, tránh ảnh hưởng tới việc tu luyện của người khác, hiểu rõ sao?”
Chỉ chớp mắt, Hàn Đọa Thiên đã cảm nhận được cảm giác áp bách kinh khủng, suýt chút nữa đã hít thở không thông, vội vàng gật đầu.
Hàn Tuyệt phất tay, ý bảo hắn ta rời đi.
Hàn Đọa Thiên vội vàng rời khỏi đạo quan.
“Thánh Nhân?”
Hàn Tuyệt không cho là đúng, hắn không trực tiếp diễn hóa xem là vị Thánh Nhân nào. Vào thời điểm quan trọng này, chắc chắn hắn không thể thẳng tay nguyền rủa vị Thánh Nhân kia được, bởi một khi nguyền rủa rất có thể sẽ bại lộ thân phận.
Với cả cho dù Thánh Nhân có đích thân xông tới cũng chỉ vô dụng.
Hiện tại Hàn Tuyệt chỉ có một mục tiêu.
Chứng đạo thành Thánh!