Chương 685: Bất tử bất diệt, đại chiến Thánh Nhân
Ngẫm nghĩ, Hàn Tuyệt vẫn quyết định tính xem là ai lập mưu.
【 Cần khấu trừ bốn tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Nam Cực Thiên Tôn 】
Hàn Tuyệt cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, bất luận là ai hắn cũng không khiếp sợ.
Nam Cực Thiên Tôn là giáo chủ Xiển Giáo, Hàn Tuyệt muốn trả thù hắn ta thì có thể nhắm vào Xiển Giáo, như vậy sẽ không dễ bại lộ thân phận.
Chuyện liên quan tới Hồng Mông Tử Khí, không có khả năng là do toàn bộ Xiển Giáo toan tính, nhất định là do Thánh Nhân đích thân sắp xếp.
Hàn Tuyệt bỏ việc này lại đó, về sau sẽ xem lại.
Dù cho tất cả sinh linh khắp Tiên giới tới tấn công Bách Nhạc Tiên Xuyên, cũng không có khả năng phá tan trận pháp.
Dưới Thánh Nhân tất cả đều là con kiến!
Huống chi, bản tôn của Thánh Nhân cũng không vào được!
Hàn Tuyệt bắt đầu tu hành Thái Dịch Tự Tại Pháp Tướng, lại lần nữa đột phá, không biết lần này có thể tu luyện ra được mấy Ma Thần Pháp Tướng.
Ba mươi năm sau.
Hàn Tuyệt liên tục luyện ra Vô Pháp Ma Thần, Hồng Quang Ma Thần, Hư Vô Ma Thần, Chú Quang Ma Thần, Thạch Ma Thần, Liệt Không Ma Thần, Thời Gian Ma Thần, Xuyên Thoa Ma Thần, Huyền Dục Ma Thần, Cụ Chi Ma Thần, Mông Lãng Ma Thần, Đao Hình Ma Thần, Ấn Nặc Ma Thần, Khí Chi Ma Thần, Tâm Chi Ma Thần.
Tổng cộng mười lăm Ma Thần!
Đã tích lũy được bốn mươi chín Ma Thần!
Thực lực của Hàn Tuyệt tăng cao, hắn bắt đầu tiến hành mô phỏng thí luyện.
Cũng giống như trước kia, miểu sát tất cả tồn tại dưới Thánh Nhân!
Điều thay đổi duy nhất là Hàn Tuyệt đã có thể đấu với Thánh Nhân!
Hắn khiêu chiến Phục Hy Thiên, 49 Ma Thần Pháp Tướng đều xuất hiện, đánh một trận ngang tay với Phục Hy Thiên.
49 Ma Thần Pháp Tướng, mỗi một Pháp Tướng đại biểu cho một quy tắc, nói cho chính xác thì là Đại Đạo bản suy yếu, đồng thời ra tay có thể hủy thiên diệt địa.
Nhưng mới chỉ ngang tay mà thôi!
Hàn Tuyệt rất bực bội.
Như thế vẫn chưa thể giết chết Thiên Đạo Thánh Nhân?
Vậy về sau hắn còn vượt cấp giết địch kiểu gì được nữa?
Hàn Tuyệt vô cùng bất mãn về sức chiến đấu của mình.
Hắn bắt đầu điên cuồng nhắm vào Phục Hy Thiên, không ngừng chiến đấu.
Qua khoảng mười năm, Hàn Tuyệt vẫn không thể giết được Phục Hy Thiên, không thể không nói, Thiên Đạo Thánh Nhân quả thật rất mạnh.
“Muốn giết Thánh Nhân có lẽ phải cắt đứt khí vận Thiên Đạo.”
Hàn Tuyệt lẩm bẩm tự nói, ánh mắt lập lòe.
Trong chiến đấu, hắn đã nhiều lần giết được Phục Hy Thiên, nhưng rất nhanh thằng nhãi này lại sống lại, hệt như không thể giết chết nổi.
Đối mặt với một tồn tại căn bản không thể giết chết như vậy, cho dù là Hàn Tuyệt cũng suýt chút nữa tan vỡ.
“Về sau nếu thật sự phải đối mặt với Thánh Nhân, có khả năng hắn nổ chết rồi vẫn hố ta được.”
Hàn Tuyệt nghĩ đến cảnh tượng đó lại sởn tóc gáy.
May mắn có mô phỏng thí luyện, nếu không chắc chắn hắn sẽ bị lật thuyền trong mương.
Hàn Tuyệt quyết định sau khi chứng đạo phải chiến đấu với mỗi Thánh Nhân một trăm năm, tìm ra biện pháp giết địch dễ dàng nhất, một kích tất sát!
Hàn Tuyệt đứng dậy, vừa hoạt động gân cốt vừa đi ra khỏi đạo quan.
“Các đệ tử chuẩn bị nghe giảng đạo!”
Giọng Hàn Tuyệt vang vọng Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Các đệ tử đều vô cùng hưng phấn, chen chúc tới chỗ nghe giảng đạo.
Ngay cả Lý Đạo Không và Lý Huyền Áo cũng đến, hiển nhiên bọn hắn đã chờ rất lâu.
...
Bên ngoài Bách Nhạc Tiên Xuyên, sinh linh tụ tập đông đúc, phóng mắt nhìn khắp, nhiều đến mức không đếm xuể.
Một con chim khổng lồ bay lượn trên trời cao, những chiếc lông đen trên thân trông như sắt thép lạnh lẽo, sải cánh của nó rộng cả trăm trượng, hình dạng giống như diều hâu, nhưng lại có ba cái đuôi như mèo.
“Bên trong có thật nhiều Tiên Thần!”
Tam Vĩ Cự Ưng hưng phấn kêu lên, thanh âm truyền khắp tám phương.
Trong Bách Nhạc Tiên Xuyên có nhiều tiên thần như vậy, chứng tỏ rất có thể truyền thuyết về Hồng Mông Tử Khí kia là sự thật.
“Tiên Thần?”
“Hít... Sao lại có nhiều như vậy?”
“Trời ạ, quả thật là Tiên Thần.”
“Hóa ra Ẩn Môn thật sự có tồn tại!”
“Bọn hắn đang làm gì vậy?”
“Không cảm nhận được khí tức của bọn hắn, xem ra có trận pháp cường đại ngăn cách.”
Các sinh linh nghị luận sôi nổi, cũng không thiếu đạo nhân hóa hình, chúng sinh muôn vàn sắc thái.
Tiên Thần ở Ẩn Môn nhiều như thế thì phải xông vào thế nào đây?
Đúng lúc này.
Đất rung núi chuyển, một cự nhân cao vạn trượng bước tới từ cuối đường chân trời, thế đến không thể đỡ.
Cự nhân này ở trần, từng khối cơ bắp to lớn mà cứng rắn như nham thạch ngưng kết thành, rất kích thích thị giác.
Hắn ta để xõa tóc, thân thể cứng rắn đâm vào trận pháp của Bách Nhạc Tiên Xuyên, nhấc lên cuồng phong đáng sợ cuốn về phía mấy ngàn sinh linh, tiếng kêu thảm thiết không dứt truyền tới.
“Là Cổ Thần của Tiên Thiên Nham tộc!”
Có người kinh hãi hô lên, trong giọng nói tràn ngập hưng phấn, hệt như đã nhìn thấy cảnh tượng trận pháp của Bách Nhạc Tiên Xuyên bị phá.
Cổ Thần Nham tộc nhíu mày, thế mà hắn ta lại không thể phá tan trận pháp.
Hắn ta tiếp tục dốc hết toàn lực, không chịu bỏ qua.
Nhưng mặc kệ hắn va chạm thế nào cũng không thể khiến nó di chuyển mảy may.
Bên trong Bách Nhạc Tiên Xuyên, Hàn Tuyệt đả tọa trên đỉnh núi giảng đạo, nghe tiếng gầm rú truyền tới từ phương xa, hắn không khỏi nhíu mày.
Không chỉ có hắn, các đệ tử đang nghe giảng đạo cũng đều lộ ra vẻ mặt phiền muộn.
Hàn Tuyệt nâng tay phải lên, các đệ tử đang đổ dồn lực chú ý vào hắn không khỏi nhìn về phía tay phải hắn.
Vụt!
Một luồng kiếm khí bỗng bắn ra từ ngón trỏ tay phải của Hàn Tuyệt, chỉ chớp mắt đã lao ra xa, bắn nát đầu Cổ Thần Nham tộc, đá vụn vương vãi khắp thiên địa.
A!
Tất cả sinh linh đều bị dọa sợ.
“Không cần sợ! Cổ Thần Nham tộc không thể chết được!”
Có sinh linh hô to, muốn ổn định mọi người.
Chỉ thấy Cổ Thần Nham tộc nhanh chóng tan rã với tốc độ mắt thường có thể thấy được, thân thể cao to vạn trượng trực tiếp hư hỏng.
Hàn Tuyệt tiếp tục giảng đạo.
Chỉ một Thần Cảnh thôi cũng muốn chống lại pháp lực của Chuẩn Thánh?
Bất tử chỉ mang tính tương đối!
So với Thánh Nhân bất tử bất diệt, Cổ Thần Nham tộc tính là cái thá gì?