Chương 691: Một vạn Thần Cảnh, tam tiên quyết tuyệt (2)
Hiện tại một vạn tộc nhân U tộc đều đã bắt đầu đột phá Thần Cảnh.
Tới khi U tộc bước vào Thần Cảnh rồi, thực lực của Ẩn Môn sẽ lại tăng cao.
Hàn Tuyệt không khỏi đặt mắt lên các đệ tử đời thứ hai, hắn gọi Tuân Trường An tới.
Tuân Trường An là tam đệ tử của hắn nhưng tu vi lại không bằng đệ tử đời thứ ba, thế nhưng trong hồng lưu biến cường của Ẩn Môn, hắn ta cũng coi như miễn cưỡng đuổi kịp phần lớn người.
Nhưng hắn ta mới là Tứ Chuyển Tiên Đế, hơi kém.
Tuân Trường An quỳ xuống trước mặt Hàn Tuyệt, đối diện với Hàn Tuyệt, hắn ta lại không thấy căng thẳng lắm, dù sao cũng đã ở chung với nhau hơn hai vạn năm.
Hàn Tuyệt hỏi: “Ngươi có vừa lòng với tu vi của mình không?”
Tuân Trường An nhíu mày, do dự một lát rồi nói: “Nói vừa lòng thì thật ra cũng không vừa lòng, nhưng nói không vừa lòng cũng không có gì không vừa lòng.”
Hàn Tuyệt thầm mắng.
Tên hòa thượng xấu xí này!
Tuy Tuân Trường An đã không còn xấu nữa, thậm chí còn được coi là tuấn mỹ, nhưng biệt danh của hắn ta vẫn là hòa thượng xấu xí.
Hàn Tuyệt mắng: “Nói tiếng người!”
Tuân Trường An run lên, nói: “Ý là đệ tử có thể trở nên càng cường đại hơn, không thể cũng được, dù sao đệ tử cũng sẽ ở trong Ẩn Môn mãi, không có thù địch, cũng đã có ngươi che chở.”
“Vậy ngươi không muốn che chở cho sư phụ của ngươi?”
“Sư phụ, oan uổng quá, ngài mạnh như vậy ta phải đuổi theo thế nào được? Gọi Lý Đạo Không tới nói xem hắn ta có lòng tin không?”
Tuân Trường An vô cùng vô tội, cũng rất oan ức.
Hàn Tuyệt im lặng.
Lời này cũng có đạo lý.
Hàn Tuyệt không hy vọng có một ngày mình lại cần đồ đệ che chở.
Nhưng hắn tuyệt đối không cho phép các đệ tử ăn không ngồi rồi!
“Vi sư đích thân giảng đạo cho ngươi, trong vòng 5000 năm, ngươi cần phải đạt tới Cửu Chuyển Tiên Đế.” Hàn Tuyệt hừ một tiếng.
Sắc mặt Tuân Trường An suy sụp, trong 5000 năm đột phá năm cảnh giới?
Sao có thể!
Hắn đã bước vào Đế Cảnh hơn vạn năm rồi cũng chỉ mới là Tứ Chuyển Tiên Đế.
Hàn Tuyệt mặc kệ Tuân Trường An nghĩ gì, bắt đầu giảng đạo.
...
Trong núi rừng, một tòa tháp đá đứng sừng sững.
Trong tháp, Khúc Tuấn Tam Tiên đang ngủ gật, chán đến chết.
Xà Đầu Đại Tiên hữu khí vô lực, nói: “Đại ca, chúng ta còn phải đợi bao lâu nữa? Tên Thông Tí Viên Hầu đến sau kia cũng đã bái nhập vào Ẩn Môn rồi, chúng ta còn phải đợi bao lâu?”
Một câu lặp lại hai lần, có thể thấy trong lòng hắn ta đang bối rối thế nào.
Ưng Đầu Đại Tiên hừ một tiếng: “Tiếp tục chờ! Có chí nhất định thành, đây là lời vị đại năng từng chỉ điểm cho ta đã nói.”
Đại Tiên thứ ba không nói gì, giống như cái hũ nút.
Lúc này.
Một giọng nói truyền đến: “Đây là Khúc Tuấn Tam Tiên sao?”
Tam Tiên nghe vậy lập tức ngồi dậy, chỉ thấy Thổ Thần từng cãi nhau với Hàn Đọa Thiên lúc trước tiến đến.
Hắn ta ngẩng đầu ưỡn ngực, kiêu căng nói: “Ta là Thần của Thiên tộc, đặc biệt tới phong ba người các ngươi là Thổ Thần của Bách Nhạc Tiên Xuyên, còn không mau quỳ xuống lĩnh phong?”
Khúc Tuấn Tam Tiên sửng sốt, đưa mắt nhìn nhau.
Ưng Đầu Đại Tiên là người đầu tiên lấy lại tinh thần, mắng: “Cút!”
Hai Đại Tiên khác cũng lộ ra vẻ mặt hung tợn.
Thổ Thần sửng sốt, nói: “Giao Bách Nhạc Tiên Xuyên cho các ngươi không tốt sao? Các ngươi đang lo lắng Ẩn Môn trong Bách Nhạc Tiên Xuyên? Yên tâm đi, Thiên tộc sẽ nhanh chóng bắt Ẩn Môn phải di chuyển đi, đến lúc đó…”
Ưng Đầu Đại Tiên trực tiếp ra tay, tay phải của hắn ta hóa thành vuốt ưng, nhanh chóng dài ra, xông thẳng tới yết hầu Thổ Thần.
Thổ Thần đại kinh thất sắc, lập tức bỏ chạy.
Chỉ trong giây lát, hắn ta đã chạy xa tới mấy ngàn dặm.
Hắn ta chui ra khỏi mặt đất, nổi giận mắng: “Ba tên ngu xuẩn! Cho các ngươi cơ hội mà các ngươi còn không chịu!”
Lúc này, một trận gió quỷ dị đánh úp tới.
“Trốn đi đâu!”
“Giết hắn, chắc chắn ta sẽ lập công với Bách Nhạc Tiên Xuyên!”
“Ha ha ha, đây chính là cơ hội ngàn năm có một!”
Giọng của Khúc Tuấn Tam Tiên vọng tới, giọng điệu vô cùng hưng phấn.
Thổ Thần nghe mà muốn hộc máu, hắn ta không hiểu tại sao ba tên chó này không được Bách Nhạc Tiên Xuyên thu nhận mà vẫn khăng khăng một mực với Ẩn Môn như vậy?
Hắn ta không kịp nghĩ nhiều, tiếp tục bỏ chạy.
“Ta chính là Thổ Thần, chỉ dựa vào ba đồ chó các ngươi mà đòi bắt được ta?”
Sâu dưới mặt đất, Thổ Thần vừa nhanh chóng chạy trốn vừa khinh thường nghĩ.
...
Mấy ngày sau.
Xung quanh Bách Nhạc Tiên Xuyên, Khúc Tuấn Tam Tiên xuất hiện, Ưng Đầu Đại Tiên vung tay áo, Thổ Thần bị trói bằng dây vàng ngã xuống đất, mặt mày lão xám xịt, tóc rối tung, trông vô cùng chật vật.
Ưng Đầu Đại Tiên cao giọng nói: “Các tiền bối Ẩn Môn, chúng ta đã bắt được gian tế do Thiên tộc phái tới! Hắn muốn mưu hại Ẩn Môn!”
Khúc Tuấn Tam Tiên hô một hồi lâu, cuối cùng cũng có một đệ tử ký danh của Ẩn Môn bay ra, chính là bạch y nam tử đã từng cảnh cáo bọn hắn lúc trước. Hắn ta là sinh linh Tiên Thiên đã hóa hình dưới trướng Hàn Đọa Thiên, tu vi Thái Ất Kim Tiên.
Bạch y nam tử mất kiên nhẫn nói: “Chỉ một tên này thôi sao? Hắn ta có thể uy hiếp gì tới Ẩn Môn?”
Nếu không phải lòng thành của Khúc Tuấn Tam Tiên quả thật rất lớn, bạch y nam tử cũng lười đi ra.
Ưng Đầu Đại Tiên ngượng ngùng hỏi: “Hắn ta là thần của Thiên tộc, muốn phong chúng ta làm Thổ Thần, nói về sau Thiên tộc sẽ đuổi Ẩn Môn đi, cho chúng ta làm Thổ Thần.”
Thổ Thần muốn nói gì đó, nhưng lão chỉ có thể há mồm, không thể phát ra âm thanh.
Bạch y nam tử nhíu mày nói: “Các ngươi chờ đó.”
Sau đó hắn ta xoay người rời đi.
Rất nhanh.
Hàn Đọa Thiên và Lý Huyền Áo tiến đến.
Lý Huyền Áo đánh giá Thổ Thần, nói: “Quả là thần của Thiên tộc.”
Hắn ta không quen biết Thổ Thần, nhưng hắn ta đã từng là người của Thiên tộc, có thể phân biệt ra khí tức và khí vận.
Hàn Đọa Thiên nhìn về phía Khúc Tuấn Tam Tiên, nói: “Ta biết các ngươi, đúng là các ngươi rất thành tâm, yên tâm đi, ta sẽ đề cử các ngươi với sư tổ.”
Nghe vậy, Khúc Tuấn Tam Tiên mừng rỡ, vội vàng bái tạ.
Hàn Đọa Thiên nhìn về phía Lý Huyền Áo, hỏi: “Thổ Thần này xử lý như thế nào?”
Lý Huyền Áo bình tĩnh nói: “Giết, ba người các ngươi động thủ đi, ngay bây giờ.”