Chương 690: Một vạn Thần Cảnh, tam tiên quyết tuyệt (1)
Qua lần trò chuyện với Tuyên Tình Quân, hắn nghe ra Tuyên Tình Quân rất bất mãn với Thiên tộc, không chỉ có nàng, trong nội bộ Thiên tộc còn có rất nhiều mâu thuẫn riêng.
Nguyên nhân chủ yếu là do Thiên tộc quá hỗn loạn, cạnh tranh nội bộ quá lớn.
Ứng với một câu nói: Hoàng Đế thay phiên ngồi.
Kỷ Tiên Thần đã hoàn toàn trở thành con rối, quyền lực thường xuyên thay đổi khiến các tán tiên trong Thiên tộc đều cảm thấy không ổn.
Cứ thế mãi, chắc chắn Thiên tộc sẽ sụp đổ.
Dưới tình huống này, Tuyên Tình Quân muốn rời đi cũng rất bình thường.
Hàn Tuyệt thầm nghĩ: “Có nên dừng nội đấu trong Thiên tộc lại không?”
Nghe Tuyên Tình Quân đề cập tới, người cầm quyền gần đây nhất là một người tên Chu Quyền, người này có lai lịch thần bí, không biết tới từ Đạo môn hay giáo phái nào, nhưng nhân mạch cực lớn.
Bắt đầu!
Hàn Tuyệt quyết định nguyền rủa Chu Quyền một chút, khơi lên màn tranh giành quyền thế trong Thiên tộc, tránh cho bọn hắn cứ nhìn chằm chằm Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Nhưng hiện tại không thể nguyền rủa.
Đợi đó!
...
Năm mươi năm sau.
Hàn Tuyệt mới vừa nguyền rủa Mệnh Cơ Thánh Nhân xong, lúc này mới bắt đầu nguyền rủa Chu Quyền ở Thiên tộc.
Hắn nguyền rủa rất cẩn thận, chỉ sợ hơi không cẩn thận sẽ nguyền rủa chết Chu Quyền.
Hắn chỉ nguyền rủa một ngày rồi ngừng lại.
Hắn cảm thấy vậy đã đủ rồi.
Chắc chắn Chu Quyền đã bị dọa chết.
Hàn Tuyệt sung sướng, buông Ách Vận Thư xuống tiếp tục tu luyện.
Giống y như hắn dự đoán, Thiên tộc đại loạn!
Nhờ có bưu kiện, Hàn Tuyệt nhìn thấy Đại Thần Tướng và Kỷ Tiên Thần liên tiếp bị tập kích, thật thảm.
Nửa tháng sau.
Lý Huyền Áo tiến đến, nói rằng Thông Tí Viên Hầu do hắn ta lựa chọn đã chờ ở ngoài Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Hàn Tuyệt trực tiếp di chuyển tên kia vào trong Đạo Tràng, để Lý Huyền Áo tự đi tiếp đãi.
Còn về việc gặp Thông Tí Viên Hầu, tạm thời Hàn Tuyệt không có ý định này.
Hiện tại tu vi của hắn đã khác, thân phận cũng khác, sao có thể tùy tiện gặp người được?
Bên trên sông núi, Lý Huyền Áo và Thông Tí Viên Hầu đạp lên mây trắng đi về phía trước, Thông Tí Viên Hầu là một loài khỉ lông hình người, thân hình vô cùng cường tráng, nó vò đầu bứt tai, không ngừng nhìn xung quanh, tràn ngập tò mò với Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Lý Huyền Áo dặn dò: “Ở trong Bách Nhạc Tiên Xuyên không được gây xung đột với bất kỳ ai, nếu không ta không giữ nổi ngươi đâu.”
Thông Tí Viên Hầu tò mò hỏi: “Bên trong Bách Nhạc Tiên Xuyên có bao nhiêu tiên nhân cường đại hơn ngươi?”
“Không cần quan tâm đến vấn đề này, ngươi chỉ cần biết Ẩn Môn chi chủ là người cường đại nhất, tuyệt đối không được gây chuyện, người ta sẽ nhìn chằm chằm ngươi.”
Lý Huyền Áo dặn dò, Hỗn Thế Tứ Hầu, gọi là hỗn thế cũng vì nghịch ngợm.
Trước đó Thông Tí Viên Hầu là bá vương một vùng, hoành hành ngang ngược, Lý Huyền Áo chỉ lo lắng hắn ta không quản được tính tình của mình.
Nghe vậy, Thông Tí Viên Hầu liều mạng gật đầu, hắn ta cũng không ngốc, trước khi biết Lý Huyền Áo hắn ta đã từng nghe nói về Bách Nhạc Tiên Xuyên, có thể gia nhập Ẩn Môn, hắn ta đã vô cùng vui mừng.
Cứ như vậy, Lý Huyền Áo thu người mới Thông Tí Viên Hầu làm đệ tử, hắn ta dẫn Thông Tí Viên Hầu đi quanh Bách Nhạc Tiên Xuyên, giới thiệu cho các đệ tử Ẩn Môn làm quen.
Các đệ tử Ẩn Môn không có ấn tượng tốt với Thông Tí Viên Hầu vì thằng nhãi này trông xấu xí, hơn nữa bọn hắn đang bận rộn tu luyện, không rảnh giao tiếp.
Sự gia nhập của Thông Tí Viên Hầu không làm ảnh hưởng gì đến bầu không khí khổ tu của Ẩn Môn.
Bách Nhạc Tiên Xuyên vẫn bình yên như trước.
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Bốn trăm năm qua đi.
Hàn Tuyệt lại nguyền rủa Chu Quyền một ngày.
Lưu Bị bỗng dẫn một con Kỳ Lân tới bái phỏng Hàn Tuyệt, đó chính là Từ Lân, con Kỳ Lân có huyết mạch Vương tộc.
Tu vi của Từ Lân đã đạt tới Thái Ất Kim Tiên.
Một người một Kỳ Lân quỳ gối trước mặt Hàn Tuyệt.
Từ Lân còn chưa hóa hình, thân hình to như hổ, nhỏ hơn so với lần trước nhìn thấy một chút, có lẽ là chính nó khống chế thân hình.
Hàn Tuyệt nhìn chằm chằm Từ Lân, ánh mắt kia mang đến áp lực rất lớn cho Từ Lân, khiến nó không dám ngẩng đầu.
Lưu Bị mở miệng đầu tiên, nói: “Chủ nhân, kế tiếp ngài định làm gì?”
Hàn Tuyệt nói: “Ngươi đi xuống trước đi, ta sẽ dạy dỗ hắn một thời gian.”
Lưu Bị gật đầu, lập tức rời đi.
Từ Lân run lên bần bật, không biết đang suy nghĩ gì.
Hàn Tuyệt nói: “Không cần căng thẳng, sau này ngươi sẽ ở bên cạnh ta tu luyện, ngươi cứ tu luyện theo phương thức tu luyện trước đây đi, đây không phải khảo nghiệm.”
Hắn giơ tay phất một cái, bên cạnh xuất hiện một cái bồ đoàn.
Ngay sau đó, Hàn Tuyệt nâng ngón tay chỉ về phía Từ Lân, trực tiếp giúp nó hóa hình thành người.
Từ Lân hóa hình thành một thanh niên tướng mạo bình thường, dáng người bình thường, biểu cảm kinh ngạc.
Nó thấy Hàn Tuyệt đã nhắm mắt, nên dù cho lòng tràn đầy nghi hoặc cũng chỉ có thể nhịn lại, sau đó tiến vào trạng thái tu hành.
Mới đầu Từ Lân còn vô cùng căng thẳng, nhưng thời gian qua đi, sự căng thẳng của nó dần biến mất.
...
Một trăm năm qua đi.
Từ Lân đi ra khỏi đạo quan, ánh mặt trời chiếu lên người nó khiến nó có cảm giác như đã cách cả một đời.
Nó hít sâu một hơi, nắm chặt hai tay.
Ánh mắt trở nên vô cùng tự tin, lưng cũng dần thẳng lên.
“Không hổ là Ẩn Môn chi chủ, đây là Đại Đạo sao?”
Từ Lân dạt dào cảm xúc, nó tăng nhanh bước chân, chuẩn bị trở về tiếp tục khổ tu.
Sau khi nó rời đi không lâu, Lý Huyền Áo đi vào đạo quan, muốn bái phỏng Hàn Tuyệt.
“Chuyện gì?”
Hàn Tuyệt không cho hắn ta vào đạo quan, trực tiếp dò hỏi.
Lý Huyền Áo nói: “Môn chủ, Thông Tí Viên Hầu…”
“Ngươi phụ trách dạy dỗ, cũng có thể truyền Đại Đạo.”
Giọng của Hàn Tuyệt vọng ra, Lý Huyền Áo nghe vậy thì vui mừng quá đỗi.
Đúng là hắn ta muốn truyền Đại Đạo cho Thông Tí Viên Hầu, nhưng phải tới hỏi ý Hàn Tuyệt trước.
Lý Huyền Áo hành lễ rời đi.
Hàn Tuyệt lan tràn thần niệm bao trùm Đạo Tràng, quan sát tộc nhân U tộc.
Tộc nhân U tộc chính là ngưỡng cửa của Ẩn Môn, tư chất của bọn hắn có cao, nhưng lại không tính là tuyệt đỉnh.
Lời editor: Hôm qua hôm nay mãi đi cãi nhau với tuyển editor mới, chưa kịp beta đăng chương, từ giờ tới 3h sáng 20p/chương nha các đại thần ơi.