Chương 722: Thời đại chư thiên, cơ duyên của Thánh Nhân
Nghe vậy, Hàn Thác vội vàng đứng dậy, hắn ta chỉ nói một câu rồi rời đi: “Đa tạ Diêm Vương, Hàn Thác ghi nhớ phần ân tình này, ngày sau chắc chắn sẽ báo đáp!”
Nhìn theo bóng dáng Hàn Thác rời đi, Dương Thiên Đông cảm khái một tiếng: “Thật giống sư phụ.”
Hắn ta quyết định đích thân tới Tiên giới hỏi chuyện sư phụ.
“Không cần tới hỏi, ngươi biết là được rồi, bình thường có thể chăm sóc thì cứ chăm sóc, không cần cố để ý, cũng không cần nói cho nó biết.”
Giọng nói của Hàn Tuyệt bỗng vang lên bên tai Dương Thiên Đông, khiến Dương Thiên Đông ngạc nhiên, lập tức đứng dậy chuẩn bị hành lễ.
“Không cần làm ra chuyện gì khác người, hiện tại ngươi là Diêm Vương, có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm ngươi.”
Hàn Tuyệt nghiêm khắc nói, Dương Thiên Đông hổ thẹn, vội vàng khôi phục thái độ bình thường.
Dương Thiên Đông hỏi thầm trong lòng: “Sư phụ, hắn là nhi tử của ngươi sao?”
“Ừm.”
“Vì sao không đưa hắn tới Ẩn Môn?”
“Rèn luyện.”
“Hình như tư chất của hắn …”
“Đừng quản nhiều như vậy, cứ để thế đi!”
“Đồ nhi thất lễ…”
...
Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Đã qua hai trăm năm kể từ khi biết được Thiên Đạo có linh trí.
Hàn Tuyệt vẫn luôn nhìn tất cả những gì Hàn Thác gặp phải, nhưng cũng không để ý nhiều.
Trải qua sinh tử cũng là một phần của tu hành.
Cấm chế tư chất của Hàn Thác vẫn đang chậm rãi nới lỏng, đây là do Hàn Tuyệt cố tình.
Đạt tới tu vi như Hàn Tuyệt có thể khống chế huyết mạch của hậu duệ, nhưng không thể khống chế quá nhiều, ví dụ như Hàn Tuyệt đã lựa chọn Hàn Thác rồi thì không thể lựa chọn con nối dõi khác thừa kế huyết mạch của mình, hoặc là tùy duyên, đây cũng là lý do mà đại năng có nhiều con nối dõi nhưng thường chỉ có một người nổi bật, thậm chí còn chẳng có lấy một ai.
Việc này có liên quan tới Thiên Đạo quy tắc, Thiên Đạo sẽ áp chế huyết mạch truyền thừa, khiến cho thế hệ sau không bằng thế hệ trước.
Nếu ai cũng có tư chất như Đạo Tổ thì Thiên Đạo đã sớm bị đá bay rồi.
Sở dĩ Hàn Tuyệt bồi dưỡng Hàn Thác là vì muốn nhìn xem mình có thể bồi dưỡng Hàn Thác trở thành Hồng Mông Ma Thần thứ hai được không.
Theo lý mà nói hắn là Hồng Mông Ma Thần, không bị Thiên Đạo khống chế, chắc là có khả năng.
“Ta, Đại Tán Thiên, sáng tạo ra Phàm giới đầu tiên ở Thiên Đạo - Tán Thiên giới, được đặt dưới Tiên giới, tất cả chúng sinh đều có thể di chuyển tới đây. Nơi này không có tranh đấu, không có chém giết, càng không có tranh giành khí vận!”
Một giọng nói vang vọng khắp thiên địa, có thể báo tin cho toàn bộ Tiên giới tu vi ít nhất cũng đã là Đại La.
Hàn Tuyệt nhìn thấy một cột sáng giáng từ trên trời xuống, rơi xuống phía cuối đường chân trời.
Đó là Thiên Đạo công đức!
Hàn Tuyệt hiểu ra, thời đại chư thiên sắp đến rồi.
Đã có đầu tiên thì sẽ có thứ hai!
Hàn Tuyệt nhắm mắt, không nghĩ nhiều nữa.
Không liên quan gì tới hắn!
...
Bảy mươi năm sau.
Chu Phàm đạt tới Đại La, khí thế kinh động cả Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Chuyện hắn ta đột phá không tính là ngoài ý muốn, nhưng cũng khiến cho Bách Nhạc Tiên Xuyên náo nhiệt một khoảng thời gian.
Chưa đến ba mươi năm sau, Ngộ Đạo Kiếm cũng thành công bước vào Đại La chi cảnh!
Lúc này trong Ẩn Môn có tổng cộng năm Đại La, Lý Huyền Áo, Đạo Chí Tôn, Triệu Hiên Viên, Chu Phàm, Ngộ Đạo Kiếm, đó là còn chưa tính đến các thủ vệ.
Sau khi Hàn Tuyệt chứng đạo, tốc độ ngộ đạo khi tu luyện Cực Nguyên Đại Đạo của mọi người đều trở nên nhanh hơn.
Hiện giờ toàn bộ người trong Ẩn Môn đều như đứng trên cùng một chiếc thuyền, Hàn Tuyệt tiến lên càng cao những người khác cũng sẽ được kéo lên càng cao theo.
Bốn người Lý Huyền Áo, Đạo Chí Tôn, Triệu Hiên Viên, Chu Phàm thường xuyên luận bàn, còn Ngộ Đạo Kiếm vẫn giữ vững thái độ bế quan tu luyện.
Người bị kích thích mạnh nhất chính là Khương Dịch, hắn ta cảm thấy mình bị tụt lại phía sau.
Tuy tố chất thân thể hắn ta rất mạnh, nhưng ngộ tính lại không bằng bốn người Đạo Chí Tôn, Triệu Hiên Viên, Chu Phàm, Ngộ Đạo Kiếm.
Một ngày nọ.
Khương Dịch tìm tới Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt nói: “Ta biết rõ mục đích ngươi đến đây, thật ra ngươi không cần lo lắng, tốc độ tu hành của ngươi đã có thể tính là rất nhanh, thậm chí còn vượt qua lúc trước. Có lẽ ngươi chỉ cần giữ tâm thái thoải mái là sẽ có thể đuổi theo bọn hắn, người ta coi trọng nhất chính là ngươi.”
Khương Dịch vô cùng cảm động.
Tình cảm năm đó vẫn còn!
Sau khi đuổi Khương Dịch đi rồi, Hàn Tuyệt đặt lực chú ý lên người hắn thật sự coi trọng nhất.
Lý Đạo Không!
Sau khi đạt tới Chuẩn Thánh cảnh, Lý Đạo Không vẫn cần cù chăm chỉ tu luyện, phải nói rằng ngộ tính của hắn ta thuộc hàng bậc nhất Ẩn Môn.
Khó trách hắn ta có thể được chọn làm đại đệ tử Nhân Giáo.
“Hy vọng hắn ta có thể chứng đạo thành Thánh trước khi Vô Lượng đại kiếp tiếp theo đến.”
Hàn Tuyệt im lặng nghĩ.
Trong khoảng thời gian tiếp đó, lục tục có đại năng khai mở Phàm giới.
Năm trăm năm sau.
Hàn Tuyệt tính toán một chút, số lượng Phàm giới đã vượt qua một trăm, thời đại chư thiên đã dần thành hình.
Nhưng đa phần Phàm giới vẫn còn trong trạng thái hoang vu, không có sinh linh sinh sống.
Tu luyện nhiều rồi, Hàn Tuyệt lại xem bưu kiện.
【 Bạn tốt của ngươi Thiên Đế bị Bất Tường Tà Túy tập kích 】
【 Bạn tốt của ngươi Khương Độc Cô bị đại năng thần bí tập kích, thân bị trọng thương 】
【 Bạn tốt của ngươi Hậu Thổ nương nương gặp phải nguyền rủa thần bí 】
【 Đồ đệ của ngươi Dương Thiên Đông bị yêu quái tập kích 】 x18.292
【 Bạn tốt của ngươi Cảnh Thiên Công do nguyền rủa quá nhiều nên bị nghiệp lực quấn thân, sinh ra tâm ma 】
【 Bạn tốt của ngươi Trượng Cô Tinh thu nhi tử của ngươi Hàn Thác làm đồ đệ 】
【 Bạn tốt của ngươi Hỗn Nguyên Thiên Ma bị đại năng thần bí tập kích 】
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Tôn Thiên tình cờ có được chí bảo Thiên Đạo, khí vận tăng cao 】
...
Hỗn loạn!
Quá hỗn loạn!
Vòng bằng hữu quen thuộc đã trở lại rồi.
Hàn Tuyệt không chỉ không sợ hãi, ngược lại còn thấy vui sướng khi người ta gặp họa.
Tiểu tử Hoàng Tôn Thiên này có chút thú vị, thế mà còn nhặt được chí bảo Thiên Đạo?
Hàn Tuyệt cảm thấy đây không phải trùng hợp, chắc chắn có người muốn bẫy hắn ta, chỉ xem Hoàng Tôn Thiên có thể nhìn ra hay không thôi.