Chương 748: Hỗn Độn thành, Đế Tuấn
Sau một hồi giao lưu, Hàn Tuyệt phát hiện Tam Thanh Thánh Tổ không phải hoàn toàn mất đi linh trí, chỉ là tiềm thức thay đổi sang hoàn toàn tín nhiệm Hàn Tuyệt, chính bản thân hắn ta vẫn có tư duy của mình.
Hàn Tuyệt quyết định thả Tam Thanh Thánh Tổ ra, nói không chừng còn có thể nằm vùng bên cạnh Lý Mục Nhất.
Hôm đó hắn dịch chuyển Tam Thanh Thánh Tổ ra ngoài, việc này ngoài Trương Giác ra, không còn ai biết nữa, về phần Lý Mục Nhất, có lẽ hắn ta vẫn đang ở Đại Thiên thế giới, nếu không đã sớm tới báo mộng rồi.
“Hình như dùng chức năng này không cần mất gì, ta hoàn toàn có thể bỏ thời gian ra để nô dịch toàn bộ Tiên giới…”
Nô dịch toàn bộ Tiên giới, nghĩ thôi đã thấy sướng rồi.
Nhưng chỉ một Tam Thanh Thánh Tổ đã tốn mất tám trăm năm, ở Tiên giới có bao nhiêu người tu hành?
Huống hồ, cho dù có nô dịch toàn bộ Tiên giới cũng đâu thể tạo ra lợi ích gì lớn cho Hàn Tuyệt đâu?
Bởi dù bị toàn bộ Tiên giới vây công cũng chắc chắn hắn sẽ thua, sao phải làm điều thừa, chậm trễ tu hành như thế?
Có Tam Thanh Thánh Tổ ở bên, Hàn Tuyệt cũng không thể an tâm tu luyện.
Dừng nghĩ, Hàn Tuyệt đứng dậy.
“Cứ như vậy đi, Hồng Mông Thiên Lao vẫn nên ít dùng thôi, dùng càng nhiều càng dễ bại lộ, nên dùng lúc cần thiết.”
Hàn Tuyệt im lặng nghĩ, hệ thống cũng
có cực hạn, nếu gặp phải tồn tại cường đại hơn cả hệ thống, chỉ liếc mắt một cái đã nhìn thấu hệ thống, thế thì không ổn.
Hoạt động xong gân cốt, Hàn Tuyệt đi ra khỏi đạo quan, gọi các đệ tử tới, chuẩn bị giảng đạo.
Sau khi kiếp nạn Thiên Ma kết thúc, đây là lần đầu tiên Hàn Tuyệt giảng đạo.
Trăm vạn đệ tử đều rất kích động, thường nghe các sinh linh xung quanh Bách Nhạc Tiên Xuyên thổi phồng Hàn Tuyệt, khiến bọn hắn đều muốn gặp Hàn Tuyệt, nhưng mấy trăm năm nay, ngay cả đệ tử thân truyền, hộ pháp cũng đều không gặp được Hàn Tuyệt.
Vẫn là chỗ giảng đạo như trước, Hàn Tuyệt ngồi trên đỉnh núi cao cao, chờ một lát rồi bắt đầu giảng đạo.
Trăm vạn đệ tử rất nhanh đã nhập định, bắt đầu ngộ đạo.
...
Giảng đạo một trăm năm, xuân thu luân chuyển, ở thế gian đã lại là một quang cảnh khác.
Sau khi kết thúc giảng đạo, Hàn Tuyệt đi tới trước Phù Tang Thụ.
Hắn bảo Phù Tang Thụ mở vòng xoáy thông tới Đại Thiên thế giới ra, sau đó dùng Thánh niệm thâm nhập vào trong Đại Thiên thế giới.
Đại Thiên thế giới không bị Thiên Ma tập kích, mà là bị Bất Tường Tà Túy tàn phá.
Bởi vì dung hợp với Quỷ Dị Thần Linh nên Hàn Tuyệt có thể nhìn thấy Bất Tường Tà Túy, khắp Đại Thiên thế giới, đâu đâu cũng có Bất Tường Tà Túy, nhiều đến mức đếm không xuể, giống như cảnh tượng Thiên Ma bao trùm Tiên giới lúc trước, nhưng chúng sinh đều không nhìn thấy Bất Tường Tà Túy, đều chết mà không rõ sao mình lại chết, khiến chúng sinh ở Đại Thiên thế giới lâm vào sợ hãi và tuyệt vọng hơn nhiều so với chúng sinh ở Tiên giới.
Lý Mục Nhất đang đại chiến với một tồn tại thần bí phía trên Đại Thiên thế giới.
Hắc Ám Thánh Quân!
Hắc Ám Thánh Quân này không kém gì Đạo Thiên Ma!
Nhưng cũng không mạnh hơn Đạo Thiên Ma bao nhiêu.
Hàn Tuyệt không định đi chi viện cho Lý Mục Nhất, mà cứ để mặc bọn hắn tiếp tục đánh.
Sau đó, hắn bắt đầu quan sát thiên địa nơi một ngàn đệ tử ký danh ở, rất hoà bình, không có Thiên Ma, không có Bất Tường Tà Túy, tự thành một giới, an ổn phát triển.
Một ngàn Tiên Đế, chết mất mấy người cũng bình thường, sao có thể không có nguy hiểm gì.
Hàn Tuyệt nhìn một lát rồi xoay người chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc này, Hắc Ngục Kê bỗng nhiên bay đến trước mặt Hàn Tuyệt.
Nó cười ha ha nói: “Chủ nhân, ta đã rất lâu không tìm ngài rồi, có thể…”
Hàn Tuyệt nói: “Vào đạo quan với ta.”
Hắc Ngục Kê lập tức hưng phấn hẳn lên.
Một người một gà trở lại trong đạo quan.
Hắc Ngục Kê muốn Hàn Tuyệt truyền cho thần thông kiếm đạo cho mình, Hàn Tuyệt cũng không từ chối, thậm chí còn có chút vui mừng.
Hàn Tuyệt coi Hắc Ngục Kê như người thân cận nhất với mình, còn thân hơn cả nhi tử, đạo lữ, đệ tử của hắn.
Hắc Ngục Kê vẫn luôn ở bên hắn, tuy tính cách hơi không ra gì, nhưng nó luôn có thể trợ giúp đệ tử mới hòa hợp với môi trường, nhanh chóng khiến các đệ tử không còn thấy ngăn cách, xa lạ.
Ngày bình thường, tuy Hắc Ngục Kê vẫn tu luyện nhưng nó lại không muốn trở nên cường đại hơn.
Hàn Tuyệt truyền thụ thần thông kiếm đạo mạnh nhất của mình cho Hắc Ngục Kê.
Vạn Sinh Kiếm!
Đại Đạo thần thông!
Năm năm sau.
Hắc Ngục Kê mang vẻ mặt hoang mang rời khỏi đạo quan, lúc đi ngang qua Trương Giác, nó cười ha ha nói: “Lão gia hỏa, kê gia ta đây sắp quật khởi rồi, có rảnh đi luận bàn một phen?”
Trương Giác nhắm mắt dưỡng thần, không để ý đến nó.
Hắc Ngục Kê cảm thấy không thú vị, bèn nhìn về phía hồ ly đỏ cách đó không xa, cười nói: “Tiểu hồ ly, ngươi dám luận bàn với ta không?”
Hồ ly đỏ tức giận nói: “Gà làm sao đấu được với hồ ly?”
Hắc Ngục Kê suýt chút nữa tức chết, kêu lên: “Tới đây!”
Hồ ly đỏ nói: “Ngươi muốn quấy rầy chủ nhân tu luyện?”
Hắc Ngục Kê ủ rũ, chỉ có thể tức giận bất bình rời đi.
Trong đạo quan.
Hàn Tuyệt thở dài, ngộ tính của con xú kê này thật không ổn, có nên đưa đi tái tạo lại không?
Nói vậy chứ thực tế hắn cũng không nghĩ nhiều, lại nhấn mở bưu kiện ra xem:
【 Bạn tốt của ngươi Cầu Tây Lai cảm ngộ được Thiên Đạo, Thánh tâm được chữa trị 】
【 Bạn tốt của ngươi Hàn Mệnh bị tồn tại Thần Cảnh tập kích, thân thể tan biến, chỉ còn lại một tia tàn hồn 】
【 Nhi tử của ngươi Hàn Thác thức tỉnh thần thông bản mệnh, đạo hạnh tăng cao 】
【 Bạn tốt của ngươi Thạch Độc Đạo bị bạn tốt của ngươi Lý Đạo Không tập kích 】 x7
【 Bạn tốt của ngươi Tiêu Đại Đế gặp phải nguyền rủa thần bí 】
【 Bạn tốt của ngươi Hậu Thổ nương nương sáng lập ra Luân Hồi thiên địa, đạo hạnh tăng cao 】
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Tôn Thiên được Thánh Nhân chỉ điểm, khí vận tăng cao 】
...
Lý Đạo Không vẫn đang liều mạng đánh Thạch Độc Đạo, không hổ danh.
Hàn Tuyệt có thể cảm nhận được Lý Đạo Không đang trưởng thành nhanh chóng, thế mà lần này lại không bị trọng thương.
Còn về các bưu kiện khác, Hàn Tuyệt không có cảm nhận gì.