Chương 749: Kiếp số Hồng Mông Ma Thần (1)
Nói tóm lại, Tiên giới lại khôi phục hoà bình.
【 Cầu Tây Lai muốn báo mộng cho ngươi, có chấp nhận hay không 】
Một dòng nhắc nhở xuất hiện trước mắt Hàn Tuyệt, lúc này, thái độ của Cầu Tây Lai đã thay đổi, không dám spam tiếp nữa.
Hàn Tuyệt ngẫm nghĩ, chấp nhận báo mộng.
Bây giờ không cần phải suy tính trước sau như trước nữa, cho dù Thiên Đạo muốn nhằm vào hắn cũng không được.
Trên người Hàn Tuyệt có Thiên Đạo công đức, lực lượng của Thiên Đạo không hãm hại được hắn.
Đây là lý do vì sao lại có nhiều người ước cầu công đức như vậy, thậm chí không tiếc đi truyền đạo khắp chư thiên.
Bên trong mộng cảnh.
Hàn Tuyệt nhìn thấy Cầu Tây Lai, Cầu Tây Lai không còn giữ hình dạng Kim Phật vạn trượng nữa, mà cao bằng Hàn Tuyệt.
Cầu Tây Lai cười nói: “Công Đức Vô Lượng Thần Uy Thiên Thánh, ngươi vừa lòng với danh hiệu này không?”
Hàn Tuyệt nói: “Cũng tạm được, tìm ta có chuyện gì?”
Thằng nhãi này thay đổi thái độ quá nhanh rồi!
Không phải trước kia hắn ta kiêu ngạo lắm sao?
“Hiện giờ Thánh Nhân chỉ còn lại ta, Nam Cực Thiên Tôn, Thiên Tuyệt Giáo Chủ, Phục Hy Thiên, Tiêu Đại Đế cùng với ngươi, Kim An Thánh Nhân và Mệnh Cơ Thánh Nhân đã phát điên, mỗi người đều bị trấn áp trong đạo tràng của mình, chuyện của Thiên Ma đã khiến chúng ta cảnh giác, chúng ta chuẩn bị xây dựng Hỗn Độn thành để trấn thủ khu vực Hỗn Độn bên ngoài Tam Thập Tam Trọng Thiên, đây là đại công đức, chúng ta đều sẽ phái đệ tử của mình gia nhập, ngươi thì sao?” Cầu Tây Lai cười hỏi.
Hàn Tuyệt hỏi: “Ta cần phải tham gia ư?”
Cầu Tây Lai vội vàng xua tay, nói: “Tất nhiên không phải, ngươi chính là ân nhân cứu mạng của chúng ta, nếu ngươi không muốn tham gia cũng không sao, nhưng đây là đại công đức Thiên Đạo, tuy Thiên Ma đã được diệt trừ, nhưng ngày sau chưa chắc đã không còn kiếp nạn nào lớn hơn. Hiện giờ, Bất Tường Tà Túy ở Hắc Ám Cấm Khu chính là kiếp nạn tiềm tàng.”
“Ngươi có thể yên tâm, Thánh Nhân chúng ta đã nghĩ thông suốt, về sau chúng ta tuyệt đối sẽ không tính kế ngươi nữa. Nếu ngươi muốn, thậm chí chúng ta có thể đưa ngươi thành Thiên Đạo Đại Thánh Nhân, như Lý Mục Nhất trước đó, thậm chí còn có thể nâng đỡ Ẩn Môn trở thành người thắng trong Vô Lượng đại kiếp tiếp theo, giúp Ẩn Môn có chỗ đặt chân chân chính, như các giáo phái khí vận trước kia.”
Lời này rất thành khẩn, khiến Hàn Tuyệt nghe mà thoải mái.
Nhưng hắn sẽ không mắc mưu!
Hắn sẽ không lên chung một con thuyền với Thiên Đạo Thánh Nhân.
“Ta sẽ suy xét.”
Dứt lời, Hàn Tuyệt trực tiếp rời khỏi mộng cảnh.
Trong đạo quan.
Hàn Tuyệt đang muốn tiếp tục tu luyện, lại có người báo mộng.
【 Đế Tuấn báo mộng cho ngươi, có chấp nhận hay không 】
【 Đế Tuấn báo mộng cho ngươi, có chấp nhận hay không 】
...
Đế Tuấn bắt đầu spam!
Hàn Tuyệt thầm mắng, khó khăn lắm Cầu Tây Lai mới thành thật được, sao lại có tên khác nhảy ra spam thay hắn nữa?
Đế Tuấn là tồn tại cùng cấp bậc với Tỳ Thiên lão tổ, không thể trêu vào.
Mấy vạn năm trước, hắn ta cũng từng báo mộng cho Hàn Tuyệt, nhưng bị Hàn Tuyệt làm lơ.
Có lẽ Đế Tuấn đã biết chuyện hắn giải trừ kiếp nạn Thiên Ma, nếu lại làm lơ nữa rất dễ đắc tội người ta.
Trước khi chấp nhận phải diễn hóa cái đã!
“Nếu ta chấp nhận Đế Tuấn báo mộng liệu có gặp nguy hiểm gì không?”
【 Cần khấu trừ 160 tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Đắt thế!
Thiên Đạo Thánh Nhân mạnh nhất cũng mới chỉ trị giá 4 tỷ năm thọ mệnh, như vậy đủ để thấy Đế Tuấn mạnh bao nhiêu.
Tiếp tục!
Hàn Tuyệt im lặng đưa ra lựa chọn.
【 Tạm thời không có 】
Cái gì gọi là tạm thời?
Chẳng lẽ sau một thời gian tiến vào mộng cảnh thì sẽ có?
Hàn Tuyệt tiếp tục hỏi.
【 Lần báo mộng này tạm thời sẽ không có nguy hiểm 】
Hàn Tuyệt thấy vậy, lúc này mới thôi.
Bưu kiện Đế Tuấn báo mộng vẫn đang spam.
Hàn Tuyệt lựa chọn chấp nhận báo mộng.
Nhoáng một cái, Hàn Tuyệt đã tiến vào trong một vùng vũ trụ tối đen, nói cho chính xác thì đây là một đại điện đang hiện ra cảnh tượng vũ trụ sao trời, tráng lệ nguy nga.
Hàn Tuyệt nhìn thấy Đế Tuấn đang đả tọa trước một bàn cờ nửa trong suốt, Đế Tuấn người cũng như tên, dung mạo quả thật rất anh tuấn, trên mặt treo nụ cười, khí chất trầm ổn, có khí chất quân hoàng nhân đức, hơi khác với miêu tả trong thần thoại.
Ít nhất trong ấn tượng của Hàn Tuyệt, Đế Tuấn vô cùng uy nghiêm, nhìn qua sẽ không ôn hòa như vậy.
Hàn Tuyệt đi qua, khom lưng hành lễ.
Dù sao đối phương cũng là đại ca, cần phải giảng lễ nghĩa.
Đế Tuấn đánh giá Hàn Tuyệt, tán thưởng nói: “Không ngờ trong Thiên Đạo còn cho ra được hạng người dùng thực lực chứng đạo như ngươi, đúng là khó lường.”
Hàn Tuyệt khiêm tốn nói: “So với bậc đại năng như ngài thì ta không tính là gì, tuy không biết ngài là ai, nhưng từ mộng cảnh này đã đủ khiến ta thấy sâu không lường được, nhìn thế là đủ rồi.”
Đế Tuấn vuốt râu cười, hai người bắt đầu khách sáo vài câu.
Hàn Tuyệt ghét nhất là khách sáo, nhưng đối phương mạnh hơn hắn rất nhiều, hắn chỉ có thể nói lời khách sáo.
Hắn im lặng dùng mô phỏng thí luyện sao chép lại tu vi của Đế Tuấn.
Thật lâu sau.
Đế Tuấn trở lại chuyện chính, nói: “Lần này báo mộng cho ngươi là về Đại Đạo Lượng Kiếp, theo lời Đạo Tổ nhắn lại, Hồng Mông Ma Thần sẽ quật khởi trong Tiên giới, thống lĩnh Hỗn Độn Ma Thần, quét ngang Đại Đạo, ngươi lại là biến số, ngươi chỉ có thể là Hồng Mông Ma Thần hoặc là người có hy vọng đối kháng được với Hồng Mông Ma Thần nhất.”
Hàn Tuyệt kinh ngạc hỏi: “Thế nào là Hồng Mông Ma Thần?”
“Trước khi khai thiên là Hỗn Độn, trước Hỗn Độn là Hồng Mông, ngươi có thể hiểu đó là thế hệ cổ xưa hơn cả Bàn Cổ và Đạo Tổ, chúng ta hoài nghi trước khi Hỗn Độn ra đời, từng có một thời đại phồn vinh thịnh vượng hơn, đó là thời đại Hồng Mông Ma Thần, chỉ là vì nguyên nhân nào đó, Hồng Mông tan vỡ, sinh ra Hỗn Độn, sau đó Hỗn Độn bước lên con đường cũ của Hồng Mông, bị Hỗn Độn Ma Thần xé nát, từ đó cho ra Đại Đạo, Thiên Đạo.”
“Cho nên Hồng Mông Ma Thần rất mạnh?”
“Không sai.”
“Ta không phải Hồng Mông Ma Thần, cũng không muốn đối kháng với Hồng Mông Ma Thần, quá nguy hiểm…”
Hàn Tuyệt nhíu mày nói, có vẻ rất khẩn trương.