Chương 751: Độ hảo cảm của chư Thánh, Phàm giới số một
Các Thánh Nhân khác đều gật đầu.
Nam Cực Thiên Tôn tấm tắc xưng kỳ nói: “Ẩn Môn chỉ tùy tiện đã phái ra được một vị Đại La, Lý Đạo Không lại có thực lực cạnh tranh vị trí tối cường Tiên giới, cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì Ẩn Môn cũng sẽ thống trị Tiên giới.”
Thiên Tuyệt Giáo Chủ bình tĩnh nói: “Thống trị Tiên giới có gì không tốt? Như vậy chúng ta mới có thể bỏ lòng ham lợi mà an tâm tu luyện, vừa lúc nâng đỡ Ẩn Môn trong Lượng Kiếp tiếp theo. Nếu về sau Thiên Đạo còn gặp nguy hiểm, Hàn Tuyệt cũng có thể trực tiếp ra tay.”
Phục Hy Thiên và Tiêu Đại Đế đều gật đầu.
Kiếp nạn Thiên Ma khiến tu vi của bọn hắn đều sụt giảm nghiêm trọng, cần thời gian rất dài để chữa trị.
Cầu Tây Lai cười nói: “Có lẽ đây cũng là chuyện tốt, ít nhất chúng ta cũng đã buông bỏ khúc mắc với nhau, về vị đệ tử Ẩn Môn kia, chúng ta có thể chăm sóc hắn ta nhiều hơn, xem như kết thiện duyên. Mà từ sự việc Thiên Ma cũng có thể chứng tỏ Hàn Tuyệt không phải Hắc Ám Cấm Chủ, với thực lực của hắn, hắn hoàn toàn có thể chờ Đạo Thiên Ma giết chết chúng ta rồi mới ra tay, Đạo Thiên Ma hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.”
Mỗi khi hồi tưởng lại, bốn Thánh Nhân khác lại cảm khái vạn phần.
Đứng trước Hàn Tuyệt, Đạo Thiên Ma hoàn toàn không phải đối thủ của hắn.
Ánh mắt Thiên Tuyệt Giáo Chủ lóe lên, nói: “Nói như vậy Hắc Ám Cấm Chủ chỉ có thể là Lý Mục Nhất.”
Nam Cực Thiên Tôn hừ một tiếng: “Đúng vậy, hắn ta dùng Tam Thanh Thánh Tổ cũng chưa từng hỏi qua hai người chúng ta, Đạo Môn Tam Giáo gì, đều là chó má cả. Lại nói, nếu không còn Thiên Đạo thì người được lợi lớn nhất chính là Đại Thiên thế giới của hắn, tiểu Thiên Đạo sẽ trở thành Thiên Đạo duy nhất.”
Nhắc tới Lý Mục Nhất, chư Thánh đều có chút khó chịu.
Tiêu Đại Đế nói: “Không đề cập tới Lý Mục Nhất nữa, trước nói về Hỗn Độn thành đi, từ sau khi Thiên Ma bị diệt trừ, Hỗn Độn xuất hiện rất nhiều khe hở thời không, ta lo lắng Bất Tường Tà Túy sẽ mượn cơ hội này để lẻn vào.”
Thiên Tuyệt Giáo Chủ lắc đầu nói: “Kim An Thánh Nhân có một thần thông có thể nhìn thấy Bất Tường Tà Túy, nhưng mà hắn đã phát điên rồi.”
Cầu Tây Lai nhíu mày.
Hắn ta luôn cảm thấy có một bàn tay vô hình đang đứng sau lưng thúc đẩy tất cả mọi chuyện.
Khi bọn hắn cần làm việc gì đó, mới phát hiện ra đã mình sớm bị kẻ địch thần bí tính kế.
Hết lần này đến lần khác!
Cầu Tây Lai chưa từng cảm thấy bất lực như vậy, cảm giác kẻ địch đã gài cả đống bẫy chỉ chực chờ hắn ta nhảy xuống.
“Chúng ta phải giúp Tiên giới tăng thực lực lên, không thể chỉ dựa vào chúng ta thôi được.” Nam Cực Thiên Tôn bỗng nhiên đề nghị.
Cầu Tây Lai híp mắt nói: “Thế thì giảng đạo đi, Đại Đạo Lượng Kiếp sắp tới, chúng ta không thể giữ khư khư giữ mình thêm nữa.”
“Được!”
“Được!”
Các Thánh Nhân đều đồng ý.
...
Trong đạo quan, Hàn Tuyệt liên tiếp nhận được bốn bưu kiện hảo cảm, tất cả Thánh Nhân còn khỏe mạnh hiện tại đều trở thành bạn tốt của hắn.
Vậy mới hợp với hoàn cảnh hiện nay, những người có thể trở thành Thánh Nhân tuyệt đối không phải loại ngu xuẩn, làm gì có đạo lý đánh không lại mà vẫn cố đi tính kế.
Hàn Tuyệt cũng không bài xích việc này, vừa lúc, hắn có thể bớt đi chút phiền toái, an tâm tu luyện.
Sự tồn tại của Thánh Nhân vẫn rất cần thiết, tuy bọn hắn tranh đấu gay gắt, nhưng quả thật có thể giữ gìn trật tự cho Tiên giới, thậm chí là bảo vệ Tiên giới.
Thời gian im lặng trôi qua.
Từng năm vút đi.
Ba trăm năm sau.
Ngoài thời gian tu luyện, Hàn Tuyệt hắn bắt đầu quan sát Tô Kỳ trong Hồng Mông giới.
Thân thể Tô Kỳ đã hoàn toàn ngưng kết thành thực thể, nhưng hắn ta vẫn đang cuộn tròn trong Ma Thần Chi Khí, hấp thu Hỗn Độn Chi Khí và Hồng Mông Chi Khí xung quanh.
Hỗn Độn Chi Khí chính là thứ mà Hỗn Độn Nguyên Thạch sinh ra, Hồng Mông Chi Khí chính là khí do thể chất Hồng Mông Ma Thần của Hàn Tuyệt sinh ra.
Ngoài Tô Kỳ ra, các luồng Ma Thần Chi Khí khác tạm thời chưa ngưng tụ ra thân thể.
Trước mắt Tô Kỳ đang ở trong trạng thái khỏe mạnh trưởng thành, hẳn sẽ không xuất hiện biến cố gì.
Hàn Tuyệt nhìn về phía Diêu giới.
Trước đó hắn muốn biến Diêu giới thành thiên địa đầu tiên trong Hồng Mông giới, nhưng Diêu giới có chút không chịu nổi áp lực do Hồng Mông Chi Khí mang lại.
Hàn Tuyệt quyết định thả Diêu giới ra, để nó trở thành một thiên địa trong Tiên giới.
Nghĩ xong, Hàn Tuyệt trực tiếp lấy Diêu giới ra, để nó lơ lửng trong lòng bàn tay.
Sau đó hắn nhảy ra khỏi Đạo Tràng, đi tới Tiên giới.
Thánh niệm quét qua, số tiểu thế giới trong Tiên giới đã vượt qua năm ngàn.
Hàn Tuyệt buông Diêu giới xuống, lấy một phần công đức Thiên Đạo từ trong Hồng Mông giới ra bỏ lên trên Diêu giới, cho nó dung hợp với khí vận Thiên Đạo.
Diêu giới bắt đầu nhanh chóng biến to ra.
Hàn Tuyệt truyền âm cho Bạch Y Phật, bảo Bạch Y Phật chuẩn bị sẵn sàng.
Bạch Y Phật căng thẳng hỏi: “Vậy về sau chúng ta còn tính là người của Ẩn Môn không?”
“Có, Diêu giới chính là thiên địa đầu tiên của Ẩn Môn.”
“Được!”
Bạch Y Phật thở phào nhẹ nhõm, hắn ta muốn ôm đùi Hàn Tuyệt.
Sở dĩ thả Diêu giới ra còn có một nguyên nhân khác nữa, Hàn Tuyệt muốn lợi dụng Diêu giới đi tranh đoạt khí vận.
Đến lúc đó Thiên tộc nắm giữ Tiên giới, Diêu giới nắm giữ Phàm giới, vậy cuối cùng khí vận Thiên Đạo vẫn sẽ quy về tay Hàn Tuyệt, Thiên Đạo đừng hòng tính kế hắn thêm.
Đợi tới khi Diêu giới hoàn toàn dung hợp với công đức Thiên Đạo, khí vận trở về Thiên Đạo, Hàn Tuyệt lại trở lại trong Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Hắn truyền âm cho Tam Thanh Thánh Tổ, bảo Tam Thanh Thánh Tổ tiến vào Diêu giới, bảo hộ Diêu giới, dù sao thằng nhãi này cũng đang rảnh rỗi không có việc gì làm.
Tam Thanh Thánh Tổ lập tức đi tới Diêu giới.
Làm xong tất cả mọi việc, Hàn Tuyệt thả lỏng không ít.
Hắn bắt đầu chờ mong Diêu giới ngày này sẽ tỏa sáng rực rỡ.
Không thể không nói, cảm giác bày binh bố cục có hơi sướng.
Đây là nguyên nhân tại sao các Thánh Nhân lại làm mãi không biết mệt sao?
Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện.
...