Chương 750: Kiếp số Hồng Mông Ma Thần (2)
Đế Tuấn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, hắn cười nói: “Hiện giờ Thiên Đạo không có ai mạnh hơn ngươi, Hồng Mông Ma Thần hẳn còn chưa trưởng thành, thậm chí còn chưa ra đời.”
Hàn Tuyệt kinh ngạc hỏi: “Nếu còn chưa ra đời vì sao ngươi lại tìm ta? Để nhắc nhở ta sao? Để ta bóp chết Hồng Mông Ma Thần từ trong trứng nước?”
“Không sai!”
Ánh mắt Đế Tuấn trở nên sắc bén.
Hàn Tuyệt cảm nhận được cảm giác áp bách khó lòng giải thích, loại áp bách này tuy không quá mạnh, nhưng lại làm hắn rất khó chịu.
Đế Tuấn gắt gao nhìn chằm chằm vào Hàn Tuyệt, nói: “Hàn Tuyệt, ngươi dám tiếp nhận nhiệm vụ này không? Nếu ngươi thành công, ta sẽ ban cho ngươi cơ duyên vô thượng, thoát khỏi hư ảo.”
Thoát khỏi hư ảo?
Hàn Tuyệt bỗng nhớ lại rất nhiều năm trước, mình mơ thấy một người khổng lồ cũng từng nhắc tới điều này.
Cứ như Hàn Tuyệt đang ở bên trong ảo cảnh.
Hiện giờ Đế Tuấn cũng nói, điều này chứng tỏ cái gì?
Hàn Tuyệt đang muốn hỏi, bỗng Đế Tuấn nói: “Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, là do chênh lệch cảnh giới, đợi khi ngươi chạm đến Đại Đạo ngươi sẽ hiểu.”
Hàn Tuyệt nhíu mày hỏi: “Vậy Hồng Mông Ma Thần có đặc điểm gì?”
Đế Tuấn lắc đầu nói: “Không ai biết gì về Hồng Mông Ma Thần, những người đã đạt tới Đại Đạo như chúng ta cũng chưa từng gặp Hồng Mông Ma Thần, Hồng Mông Ma Thần chỉ là một khái niệm Đạo Tổ đưa ra, có lẽ không phải thật sự tồn tại, nhưng Đại Đạo Lượng Kiếp nhất định sẽ có sinh linh dẫn dắt, ngươi cứ kiên nhẫn chờ đợi sẽ biết.”
Hàn Tuyệt ra vẻ suy tư.
Rốt cuộc ai là Hồng Mông Ma Thần?
Hồng Mông Ma Thần sẽ là cái gì?
Hàn Tuyệt trực tiếp che giấu ký ức của mình, không dám nhớ lại mình là Hồng Mông Ma Thần.
Đế Tuấn là tồn tại vượt qua Thánh Nhân, Hàn Tuyệt cần phải cẩn thận.
Thậm chí phải ngụy trang cả ở trong lòng!
“Về sau nếu ngươi có tới Quy Khư Thần Cảnh, hãy tới bái phỏng ta.” Đế Tuấn nói xong lời này liền phất tay.
Mộng cảnh tan vỡ.
Ý thức của Hàn Tuyệt trở lại trong hiện thực.
Hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Có quỷ mới đi Quy Khư Thần Cảnh!
Lão tử vất vả lắm mới có thể vô địch ở Tiên giới, sao phải đổi sang bản đồ cao cấp cho bị đánh?
“Xem ra không thể để lộ thân phận Hồng Mông Ma Thần, nếu không sẽ gặp nguy hiểm.”
Hàn Tuyệt im lặng nghĩ, hắn đã hạ quyết tâm, không thể rời khỏi Thiên Đạo.
Bên ngoài quá nguy hiểm!
Vẫn là Thiên Đạo tốt, hắn sắp phá đảo rồi.
Chờ hắn nắm giữ được khí vận Thiên Đạo, nắm giữ được Thiên Đạo, đến lúc đó hắn sẽ có thể muốn làm gì thì làm!
“Hồng Mông Ma Thần, thống nhất Hỗn Độn Ma Thần, không phải ta?”
Hàn Tuyệt rất rõ bản thân, hắn có thể gây ra Đại Đạo Lượng kiếp được sao?
Có điều bất thường!
Nếu là vậy tại sao Đạo Tổ lại tín nhiệm biến số là mình?
“Ta muốn biết Đạo Tổ có cho rằng ta là Hồng Mông Ma Thần không?”
【 Tồn tại được đề cập tới vượt qua cực hạn của hệ thống, không thể suy tính 】
Trâu bò.
Hàn Tuyệt nhướng mày, cảnh giới của Đạo Tổ thật là cao thâm khó dò.
Lúc trước hắn cho rằng Đạo Tổ chính là cực hạn của Thiên Đạo, nhưng dựa vào những thông tin truyền ra từ trong miệng Đế Tuấn, rõ ràng Đạo Tổ không chỉ có vậy.
Hàn Tuyệt buộc phải đổi cách suy nghĩ, hỏi: “Có ai cho rằng ta là Hồng Mông Ma Thần không?”
【 Cần khấu trừ 180 tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Thật sự có?
Hàn Tuyệt lập tức lựa chọn tiếp tục.
Trong đầu hắn hiện ra một thân hình, trước mắt cũng hiện lên một hàng chữ:
【 Thất Đạo Thánh 】
Thằng nhãi này…
Hàn Tuyệt bỗng nhiên thấy căng thẳng, trong đạo tràng có Thất Đạo Thánh Pháp Tướng, chính là Chu Phàm.
Chẳng lẽ Thất Đạo Thánh đang giám sát hắn?
Hàn Tuyệt lập tức truy hỏi.
【 Cần khấu trừ 180 tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Tạm thời không có 】
“Vậy tại sao hắn lại cảm thấy ta là Hồng Mông Ma Thần?”
【 Suy đoán 】
Lúc này không cần khấu trừ thọ mệnh nữa.
Hàn Tuyệt nhíu mày, vô cùng bất an, tiếp tục hỏi: “Thất Đạo Thánh có lòng muốn gây hại cho ta không?”
【 Tạm thời không có 】
Hàn Tuyệt thở phào nhẹ nhõm.
Hỏi bốn vấn đề liên tục, tuy có hai không cần phải khấu trừ thọ mệnh, nhưng tổng cộng vẫn bị trừ đi không ít thọ mệnh.
Không thể không nói, vừa rồi Hàn Tuyệt bị hoảng loạn, hắn có thể dùng cách thức càng tốt hơn để hỏi.
Hàn Tuyệt lập tức truyền âm cho Chu Phàm.
Rất nhanh, Chu Phàm tiến đến bái phỏng.
Chu Phàm hưng phấn hỏi: “Sư phụ, ngài muốn truyền thần thông cho ta sao?”
Hàn Tuyệt bình tĩnh nói: “Ngươi đã là Đại La, có muốn ra ngoài rèn luyện không.”
Chu Phàm sửng sốt, kinh ngạc hỏi: “Không phải đạt tới Chuẩn Thánh mới có thể ra ngoài hay sao?”
“Kiếp nạn Thiên Ma đã được giải trừ, chư Thánh ở Tam Thập Tam Trọng Thiên muốn sáng lập ra Hỗn Độn thành, đệ tử các giáo đều sẽ đến tham gia, ta muốn ngươi đại diện cho Ẩn Môn.”
“Hỗn Độn thành? Được! Ta đi!”
Hai mắt Chu Phàm sáng lên, lập tức đồng ý.
Tam Thập Tam Trọng Thiên, đó chính là địa bàn của Thánh Nhân.
Hơn nữa hắn đi chuyến này là đại diện cho Ẩn Môn, vừa lúc có thể kiến công lập nghiệp!
“Ừm, ngươi đi chuẩn bị trước đi.”
“Không cần, ta có thể đi bất cứ lúc nào.”
Hàn Tuyệt lập tức vung tay áo, trực tiếp đưa hắn ta ra ngoài.
Chu Phàm đi rồi, Hàn Tuyệt lần lượt báo mộng cho Cầu Tây Lai, Nam Cực Thiên Tôn, Thiên Tuyệt Giáo Chủ, Phục Hy Thiên, Tiêu Đại Đế, báo rằng Chu Phàm sẽ đại diện cho Ẩn Môn tham gia xây dựng Hỗn Độn thành.
Sở dĩ phải báo cho toàn bộ Thánh Nhân, là do Hàn Tuyệt sợ có Thánh Nhân gây khó dễ, tính kế Chu Phàm, đương nhiên dù tính kế thì cũng không đọ lại được Thất Đạo Thánh.
Sự ra đi của Chu Phàm cũng không gây ra động tĩnh quá lớn, phần lớn thời gian các đệ tử Ẩn Môn đều đang tu luyện, ngoài một số ít đệ tử thì những người khác đều hạn chế đi lại.
Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện, tiến tới Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên trung kỳ.
Bên kia.
Tam Thập Tam Trọng Thiên, bên cạnh Hỗn Độn, một tòa thành nguy nga đứng sừng sững trong bóng đêm, xung quanh sương mù lượn lờ.
Hỗn Độn thành.
Trong thành có một tòa tháp cao, nơi cao nhất trên tháp là một tòa cung điện, chư Thánh đang tụ tập ở đó.
“Hàn Tuyệt phái một đệ tử Đại La đến.” Cầu Tây Lai mở miệng nói.