Những suy đoán của Hướng Nhật hoàn toàn chính xác, ngay vào sáng sớm hôm sau, khi hắn vẫn còn đang nằm âu yếm với An đại tiểu thư trên giường thì vị anh vợ nhiễu sự gọi điện thoại tới. Đối với việc này, hắn cực kì khó chịu, bởi vì hắn đang muốn vận động một chút để
"rèn luyện thân thể vào buổi sáng", không ngờ lại có người quấy rầy. Hướng Nhật vốn định không nghe điện thoại mà muốn tiếp tục thân mật với An đại tiểu thư. Tuy nhiên An đại tiểu thư rõ ràng là vô vùng bất mãn trước thái độ của nam nhân, nàng đẩy mạnh hắn ra, sau đó nói bằng giọng như ra lệnh, không hề cà kê dê ngỗng:
- Hướng Quỳ, nghe điện thoại đi!
- Biết rồi.
Hướng Nhật tức đến nghiến răng, tiếp theo bất ngờ chộp vào bộ vị mềm mại trước ngực An đại tiểu thư, sau khi nàng kêu lên một tiếng hờn dỗi, hắn mới cầm lấy di động đặt trên chiếc tủ đầu giường. Nhìn thoáng qua màn hình, Hướng Nhật không nhịn được oán hận nói:
- Đại ca em gọi tới, thế này không phải là rắp tâm phá hỏng chuyện tốt của anh sao? Chẳng lẽ hắn không muốn có người gọi hắn
"cậu"?
- Nhanh nghe đi!
An Tâm đỏ mặt, đồng thời nhéo vào phần thịt mềm bên hông nam nhân một cái, hiển nhiên nàng hiểu rõ hàm ý sâu xa của từ
"cậu" mà nam nhân nói.
Hướng Nhật cười hehe, một tay bắt lấy tay đối phương rồi đặt lên ngực mình vuốt ve, lúc này hắn mới nhận điện thoại. Cho dù có hơi khó chịu, nhưng hắn biết tên anh vợ nhiễu sự kia sẽ không vô duyên vô cớ gọi điện thoại cho mình, không chừng là tối hôm qua thẩm vấn đã có kết quả.
Quả nhiên, Hướng Nhật còn chưa mở miệng, thanh âm từ đầu dây bên kia đã truyền tới, hơn nữa còn rất gọn gàng dứt khoát:
- Có tin tức rồi.
- Nhanh như vậy?
Hướng Nhật giả vờ kinh ngạc một chút, đương nhiên trong lòng hắn không nghĩ thế. Nếu lâu như vậy mà còn chưa có tin tức thì Hướng Nhật mới thật sự kinh ngạc.
Người ở đầu dây bên kia hiển nhiên cũng không để ý tới giọng điệu khoa trương của Hướng Nhật, hắn nói tiếp:
- Mấy còn chuột nhắt trốn ở khu Nam thành cũng đã xử lý xong.
- Cái gì?
Lần này Hướng Nhật thật sự kinh hãi, đương nhiên hắn hiểu ý của đối phương là gì, ngày hôm qua còn không có chút manh mối nào về nơi ẩn náu của thế lực phía sau màn ở Nam thành, không ngờ chỉ vỏn vẹn qua một ngày, chẳng những tìm ra đối phương, lại còn diệt trừ luôn mới sợ. Mặc dù cũng phần nào nhờ vào việc hôm qua mình giao người cho hắn, nhưng lúc này mới trải qua thời gian một đêm, hơn nữa còn phải thẩm vấn, bố trí cũng như động thủ, tốc độ này không phải quá nhanh hay sao? Phải biết rằng, đối phương cũng không phải một quả hồng mà nói bóp là bóp. Có thể ẩn núp kỹ như vậy, khẳng định cũng phải có thực lực không tưởng tượng nổi. Đồng thời, cái này cũng chứng minh việc tối hôm qua giao đám người gã xấu xí cho hắn cho hắn tuyệt đối là một lựa chọn sáng suốt.
Chỉ có điều Hướng Nhật cũng không ngờ gã xấu xí lại biết được chỗ ẩn núp của đám người ở Nam thành, trên thực tế, dụng ý của hắn vốn là mượn tay An gia thẩm vấn để tra ra tin tức chuẩn xác về tổ chức kia, không ngờ còn có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy, thế này càng chứng minh thân phận của gã xấu xí trong tổ chức không đơn giản.
- Rất kinh ngạc sao?
Người ở đầu dây bên kia nhẹ nhàng hỏi, trong giọng nói khoái trá một cách khác thường.
- Quả thật rất kinh ngạc.
Hướng Nhật có chút phát sầu, có lẽ đối phương đã sớm chờ đợi giọng điệu kinh ngạc của mình thì phải? Khó trách vừa rồi mình nói cái câu
"Nhanh như vậy" mà đối phương chẳng phản ứng gì cả, không chừng hắn sớm đã đoán ra chính mình giả vờ, kế tiếp hắn chỉ cần đưa ra một tin tức càng chấn động hơn là mình sẽ thật sự bị kinh hãi một phen. Mịa nó! Hướng Nhật thầm chửi một câu, gã anh vợ nhiễu sự này chẳng những là người nhiễu sự, đến cả nói chuyện công việc cũng nhiễu sự như vậy, nghe được giọng điệu kinh ngạc của mình thì sung sướng lắm hay sao? Mình chỉ làm ê mặt hắn một lần cũng như không hợp tác vài lần thôi chứ mấy? Có cần tính toán chi li vậy không?
Trong lúc Hướng nhật đang khinh bỉ gã anh vợ nhiễu sự, An đại tiểu thư ở bên cạnh đột nhiên nhỏ giọng nói xen vào:
- Kinh ngạc cái gì?
Không ngờ thanh âm này lập tức bị gã anh vợ nhiễu sự ở đầu dây bên kia nhận ra:
- Giọng ai thế?
An tâm giật mình hoảng sợ, khuôn mặt đỏ bừng trông thật kiều diễm ướt át, lúc này mình đang cùng nam nhân ở một chỗ, cho dù là ai cũng biết hôm qua hai người nhất định ngủ cùng phòng. Việc này làm cho An Tâm xấu hổ không chịu nổi, nhất là trong tình huống có thể bị anh trai từ nhỏ luôn nhìn mình lớn lên biết được, nàng vội vàng lấy tay che miệng nam nhân, đồng thời hung hăng trừng mắt một cái, ý nói nam nhân không được lộ chuyện này ra.
Hướng Nhật đương nhiên biết dụng ý của An đại tiểu thư, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý như kiểu gian kế được thực hiện được, hắn nói với người trong điện thoại:
- À, là Tâm Tâm, cô ấy hỏi ai gọi điện thoại tới.
Tiếp theo, không đợi đối phương đáp lời, hắn trực tiếp đưa điện thoại tới bên tai An đại tiểu thư, nàng vẫn còn đang sững người vì câu nói của nam nhân:
- An an, đại ca em có chuyện muốn nói với em.
- Á?
An tâm đột ngột tỉnh táo lại, nàng liều mạng đẩy ra chiếc điện thoại mà nam nhân đưa qua, miệng thì hét chói tai:
- Không muốn!
- Thật sự không muốn sao?
Hướng nhật cười hehe, điệu bộ giống như muốn đem điện thoại trực tiếp áp vào lỗ tai nàng.
- Hận anh chết đi được.
Mắt thấy không có cách nào trốn thoát, hai tay An Tâm đều hung hăng nhéo vào hông nam nhân, nàng đã dùng đến món
"Cửu âm bạch cốt trảo" tàn bạo nhất.
Hướng Nhật vừa né tránh, vừa dùng tay kia phản kích, hắn chuyên chọn những khu vực mẫn cảm nhất của An đại tiểu thư để tấn công.
Cuối cùng, mấy hành vi đàu giỡn không coi ai ra gì của hai người đã khiến gã anh vợ nhiễu sự bất mãn, giọng nói truyền tới cũng mang theo vẻ tức giận:
- Các ngươi có thể chờ ta cúp điện thoại rồi tiếp tục thân mật được không?
Một câu nói đủ làm cho hai người đang đùa giỡn phải yên lặng, Hướng Nhật một lần nữa nghe điện thoại, tuy nhiên tay kia vẫn như cũ mò mẫm trên người An đại tiểu thư ở bên cạnh. Còn An Tâm trừng mắt nhìn nam nhân, hai tay dùng sức nhéo đối phương, giống như hận không thể cắn hắn một phát.
- A, thật ngại quá.
Hướng Nhật ngoài miệng mặc dù nói xin lỗi, nhưng trong nội tâm lại đắc ý không thôi, đây là hắn trả thù đối phương vì chuyện mới vừa rồi, không phải muốn thấy biểu hiện kinh ngạc của ta sao? Ta cũng tặng ngươi một ít khó chịu. Đương nhiên, bề ngoài Hướng Nhật vẫn duy trì sự lễ phép nhất định.
- Nếu như ngươi không muốn biết, ta cũng không ngại cúp điện thoại.
Giọng nói từ đầu dây bên kia truyền tới, có điều nghe thế nào cũng thấy như đang cố nén cơn tức giận.
- Sao lại như thế được?
Hướng Nhật cười ha hả, tiếp theo chuyển đề tài:
- Đúng rồi, chuyện bên kia anh đã giải quyết, liệu Tâm Tâm đã hết nguy hiểm hay chưa?
- Hoàn toàn ngược lại!
Người ở đầu dây bên kia hoàn toàn phủ nhận cách nhìn của Hướng Nhật, giọng nói cũng trở nên trầm trọng:
- Cái thế lực ở Nam thành chẳng qua chỉ là một phân bộ, tổng bộ của bọn chúng không ở trong nước, nếu như biết phân bộ của mình bị phá hủy, ngươi nói xem bọn chúng có phái người tới báo thù hay không?
- Phiền toái vậy sao?
Hướng Nhật nhíu mày, hắn không ngạc nhiên trước việc tổng bộ của đối phương ở nước ngoài, thực ra hắn đã đoán được điều ấy ngay từ khi biết ông chủ của gã xấu xí là anh trai của cô nàng tây dương, hắn chỉ lo lắng cho sự an toàn của các nữ nhân bên người mình, vốn tưởng rằng đã giải quyết được cái hiểm họa ngầm này, không ngờ lại đưa tới một cái khác càng nguy hiểm hơn.
Người ở đầu dây bên kia hiển nhiên cũng lường trước những gì Hướng Nhật lo lắng, hắn tiếp tục nói:
- Tuy nhiên nếu bọn chúng muốn phái người tới, ít nhất cũng phải một thời gian nữa. Không nắm rõ tình hình thực tế, đối phương vốn cẩn thận như vậy nhất định sẽ không phái người tới chịu chết.
- Vậy tổng bộ của bọn chúng ở đâu?
Cho dù trong đầu Hướng Nhật đã đoán được đại khái, nhưng hắn cảm thấy vẫn nên hỏi lại cho chắc. Hơn nữa hắn cũng hiểu ý của gã anh vợ nhiễu sự, nói cách khác, trước khi đối phương phái người đến, mấy người An đại tiểu thư sẽ được an toàn. Tuy nhiên Hướng Nhật cũng không cho rằng khoảng thời gian này có thể nhàn hạ, ít nhất hắn muốn thừa dịp cái tổ chức bí mật này còn chưa tra rõ tình huống phát sinh trong nước để tung một mẻ lưới tóm gọn hết đối phương, như vậy hắn mới có thể
"làm một mẻ, khỏe suốt đời".
- Nước Mĩ!
Ở đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói thản nhiên.
- Không phải nước Pháp sao?
Hướng Nhật giật mình, cái này hoàn toàn khác với suy đoán của hắn.
- Nước Pháp?
Đối phương cũng có chút nghi hoặc, sau đó giống như nhớ tới cái gì đó, giọng nói tràn ngập vẻ xem thường:
- Đấy cũng chỉ là một phân bộ, trên thực tế, xúc tu của tổ chức này gần như trải rộng khắp thế giới.
- Ghê gớm vậy sao?
Hướng Nhật lại giật mình, một thế lực hùng mạnh như vậy, một mình mình có thể giải quyết nổi không? Tuy hắn rất tự tin vào thực lực của bản thân, nhưng còn chưa lợi hại đến mức có thể đơn độc chống lại cả thế giới.
- Tuy nhiên ngươi cũng không cần lo lắng, ở Trung Quốc, bọn chúng vẫn phải ẩn mình.
Đây là câu sau cùng của gã anh vợ nhiễu sự, nói xong hắn liền cúp điện thoại