Lách đến phía trái cửa hàng tổng hợp, Hướng Nhật chỗ này không ít người vây quanh nhưng phần lớn là đứng xa chỉ trỏ chứ không dám đi tới.
Việc Hướng Nhật xuất hiện bên trong hàng rào cũng khiến không ít người hiếu kì đứng nhìn. Nhưng Hướng Nhật cũng không quan tâm, hắn tìm một chỗ có thể lẻn vào mà không để phần tử phạm tội phát hiện.
Tuy rằng cửa hàng tổng hợp hỏng mất một phần ba nhưng vẫn rất vững chãi, không hề có dấu hiệu sụp đổ.
Xem xét vị trí xong Hướng Nhật xác định, nếu muốn đám tội phạm không phát hiện chỉ có thể tiến vào từ chỗ sụp đổ hoang toàn kia, nơi đó là chỗ đám bắt cóc ít chú ý nhất.
Nhớ tới nhiệm vụ của Trần thượng tướng, Hướng Nhật không trì hoàn nữa, không để ý đến bao nhiêu người đang theo dõi, thuấn di mất tăm.
Cả đám nghi ngờ mình hoa mắt, coi việc này trở nên kinh dị về kể cho bạn bè nhưng cũng không quan trọng, cái quan trọng là Hướng Nhật đã tiến vào khu đổ nát của cửa hàng tổng hợp.
Toàn bộ cửa hàng có năm tầng, một phần ba bị nổ tung làm lộ ra những đồ chơi bị hủy hoại.
Chung quanh đều là đá vụn tạo thành chướng ngại vật, nào là xi măng, thép. cùng những đồ thương phẩm, bước qua chướng ngại vật Hướng Nhật cũng không lo bị người khác phát hiện.
Nhưng cần chú ý là người ngoài không thấy hắn không có nghĩa là bọn tội phạm không thấy. Vậy nên mỗi bước Hướng Nhật cực kì cẩn thận, chú ý động tĩnh chung quanh.
Có lẽ đúng như lời cảnh sát trung niên, đám bắt cóc trốn ở phía Tây Nam lầu hai. Ví trí đống đổ nát Hướng Nhật đứng là ở phía Đông Bắc, đối lập với bên kia nên thẳng đường mà tới không thấy gì lạ thường.
Có lẽ bọn tội phạm không tin ai đó dám từ nơi phát nổ tiến vào trong.
Bước qua đống đổ nát, đặt chân lên mặt đất bằng phẳng Hướng Nhật càng thêm cẩn trọng. Từ giờ trở đi xác suất hắn bị phát hiện càng thêm cao.
Góc Tây Nam lầu hai. Nơi duy nhất Hướng Nhật muốn đến gần nhưng nếu đối phương coi đó là đại bản doanh hiển nhiên đã cắm mắt khắp nơi, Hướng Nhật tới gần góc Tây Nam liền quyết định dừng bước.
Hướng Nhật hiểu rõ càng lúc quan trọng lại càng phải bình tĩnh nếu không sẽ hỏng việc. Lúc trước Trần thượng tướng nói đám tội phạm có dị năng giả, đáng lẽ Hướng Nhật không cần cẩn thận như vậy nhưng có dị năng giả thì càng phải cận thận hơn, Hướng Nhật không muốn tái diễn cảnh ở kho hàng lúc trước(vụ nổ)
Qua việc kia Hướng Nhật không dám tự nhận thuấn di cùng lĩnh vực là có thể bá đạo, chấp năng giả hôm qua hắn đã chạm mặt, nếu không phải cuối cùng hắn nhanh nhạy có lẽ tình huống đã xấu đi. Tuy rằng không đả thương được hắn nhưng hai người Dịch Trù Ngu cùng Anna không bảo vệ được, thử qua mùi vị ôn nhu của hai nàng Hướng Nhật càng thêm sợ hãi, may mắn là hôm qua mình không cố chấp.
Nhưng cứ chờ cũng không phải là cách, xem ra đành dùng lại cách cũ, chuẩn xác mà nói là giả heo ăn hổ. Tìm một góc khuất an toàn ẩn núp, Hướng Nhật đem đồ vật có thể làm đối phương nghi ngờ trên người, chờ giải quyết việc này sẽ đến lấy.
Cất mấy thứ này Hướng Nhật kéo cổ áo lên, làm tóc rối bù giả vờ làm khách hàng đang kinh hoảng, chậm rãi chạy dọc góc tường.
Quả nhiên chưa đến vài giây hắn đã bị phát hiện. Hai gã đàn ông cường tráng đeo mặt nạ, tay vác súng trường nhắm ngay đầu Hướng Nhật.
- Không nên, đừng..
Hướng Nhật vội vàng giơ tay giả bộ sợ hãi đến cực độ.
- Mày là ai? Sao lại xuất hiện ở đây?
Gã hơi lùn dùng ngôn ngữ gượng gaọ, có lẽ không thường xuyên nói.
- Tôi tới mua quần áo, đừng, xin các ông, tôi có tiền.
Nói xong Hướng Nhật móc hai vạn đồng trên người ra. Hai gã đeo mặt nạ liếc một cái, biểu hiện của Hướng Nhật rất bình thường, mà từ dáng người thì chẳng có chút uy hiếp gì.
- Dẫn nó đi theo đám kia.
Gã cao lớn mở miệng. Là tiếng Nga. Lòng Hướng Nhật vừa động, tiếng Nga hắn cũng không xa lạ gì, phải biết rằng sở dĩ lúc trước kết bạn với cô nàng ngoại quốc Ngang Na Y Ti cũng là do giúp nàng phiên dịch bức thư uy hiếp bằng tiếng Nga. Mặc dù tiếng Nga không phải là thành thạo nhưng nói chuyện bình thường cũng không thành vấn đề.
Gã đàn ông lùn lùn chĩa nòng súng vào Hướng Nhật:
- Đi, đi vào phòng.
Hướng Nhật ngoan ngoãn giơ hai tay bước vào, đây là căn phòng bốn phía không có cửa sổ, xem hoàn cảnh hẳn là kho hàng hóa bỏ đi, khó trách người ngoài không phát hiện được chỗ này.
Nhưng Hướng Nhật đã đoán trước, tuy rằng vẻ mặt sợ hãi nhưng lúc tiến vào liền đánh giá tình huống trước mắt.
Bên trong phòng có 17 con tin, đám bắt có có 7 tên, mỗi tên đều che mặt, nhiều hơn một so với cảnh sát trung niên nói. Phải biết rằng chỉ chút sơ sẩy thường sẽ trở thành điểm chí mạng.
Hướng Nhật thầm kêu may là không làm ẩu nếu không tình huống xấu nhất sẽ thực sự xảy ra. Hắn đáp ứng Trần thượng tướng là cứu con tin, tuy rằng ông không nói rõ nhưng đã cứu thì phải làm cho tốt, không có tổn thất thì mới coi như thực sự hoàn thành nhiệm vụ.