Ba mươi người mới xuất hiện đây, không khó để cho hắn nhận ra, trung tâm của đám này người không phải là hai tôn Thánh Thể Thánh Vương khủng bố kia, mà là người con gái đi tại giữa vị trí kia.
Tuy không dám dùng thần niệm quan sát kỹ người con gái kia, nhưng Diệp Tử Phàm có thể khẳng định, cô gái mặc y phục cung trang màu xanh lục kia, mới là người có địa vị cao nhất trong đám người kia, đơn giản là vì hai tên Thánh Thể Thánh Vương kia lúc nào cũng là cúi hơi thấp đầu cung kính vói lại cô gái kia.
Cái kia thần thái, không thể nào giả được, hắn từng nhìn qua Hổ Huyền Phương đám người cũng là cung kính với hắn như thế nào, đám người này cũng là cung kính đối với lại cô gái kia y như thế!
Thân phận của cô gái kia là khủng bố đến như thế nào? Vì cái gì ngay cả cao cao tại thượng Thánh Thể Thánh Vương cũng đối với nàng ta cung kính đến như vậy? Diệp Tử Phàm rất là không hiểu a.
'Thật là hết sức hiếu kỳ a!' Vì cái cô gái kia quay lưng về phía Diệp Tử Phàm hắn, cũng như hắn không dám dùng thần niệm đi tra xét cái cô gái kia, nên trong lòng cồn cào khó chịu.
Nhưng từ cái dáng người cũng như tư thái tuyệt luân của cái cô lục sắc cung trang kia, Diệp Tử Phàm rất có nhiều nắm chắc đây là một nữ nhân tuyệt sắc.
Cũng không bao lâu lắm, Diệp Tử Phàm là biết được đến thân phận của cô gái chính giữa kia.
"Bái kiến Thánh Nữ Điện Hạ! ".
Thiếu nữ kia từ trên cao hạ xuống không bao lâu, Diệp Tử Phàm nhìn thấy Thủy Nhược Hề dẫn theo Dương Tiểu My đi đến, thần thái hết sức là cung kính một dạng, bái kiến cái kia thiếu nữ.
Mà Dương Tiểu My, ánh mắt trợn khá to, dường như là nhận ra được người con gái này một dạng.
"Là Bát Tinh Thánh Cung Thánh Nữ, hay là Cửu Tinh Thánh Cung Thánh Nữ! ". Diệp Tử Phàm tự hỏi.
Hắn vẫn nghiên về giả thuyết đám người này đến từ Cửu Tinh Thánh Cung hơn. Thánh Thể Thánh Vương, còn là lĩnh ngộ Pháp Tắc đến cảnh giới sơ kỳ viên mãn, tại những tòa Bát Tinh Thánh Cung, cũng là trưởng lão cấp bậc tồn tại, địa vị hết sức là hiển hách, dù cho Thánh Nữ, Thánh Tử có gặp bọn họ, cũng là cung cung kính kính.
Không thể nào có bộ dạng hơi thấp hèn như hai người này được, cũng chỉ có đến từ Cửu Tinh Thánh Cung Thánh Nữ, mới có thể khiến cho Thánh Thể Thánh Vương cung kính nghe lời.
"Là Băng Thiên Thánh Cung! " Như nghĩ đến cái gì, Diệp Tử Phàm lên tiếng bật thốt.
Là nữ nhân, còn là có cái cảnh giới cao như vậy, lại đến tử Cửu Tinh Thánh Cung, Diệp Tử Phàm chỉ nghe nói đến qua hai nơi tại Thánh Vực này, thứ nhất là Băng Thiên Thánh Cung, thứ hai là Vô Tình Thánh Cung, hai cái Thế Lực đầu sỏ của Thánh Nhân Giới.
Nhưng từ khí tức băng giá trên người đám người kia phát ra, Diệp Tử Phàm đã loại bỏ đám người này đến từ Vô Tình Thánh Cung.
Vô Tình Thánh Cung Diệp Tử Phàm hắn cũng là có nghe nói sơ qua, đám người kia chuyên về chủ tu Vô Tình Đạo, khí tức trên người Vô Tình Thánh Cung phát ra thường là vô tình, lãnh đạm. Không có cái khí tức băng giá lạnh lẽo cự người ngoài ngàn dặm như là đám người này.
Như đã không phải là Vô Tình Thánh Cung, như vậy cũng chỉ còn lại Băng Thiên Thánh Cung. Tương truyền, Băng Thiên Thánh Cung công pháp chủ tu là Băng Hệ Nhất Đạo, khí thế phát ra trên người Băng Thiên Thánh Cung luôn luôn là lạnh giá vô biên, cự người ngoài ngàn dặm, rất khó để Tu Luyện Giả khác phái tiếp xúc gần với người của Băng Thiên Thánh Cung.
Cũng rất là không hiểu, đám người Băng Thiên Thánh Cung này vì sao không tại Thượng Thánh Vực hưởng phúc, lại đến cái nơi thấp kém Hạ Thánh 1SwRe Vực này làm cái gì.
"Ầm! Ầm !".
"Triều Tịch Thánh Cung Dung Tinh Kỳ! ".
“Triều Tịch Thánh Cung Lôi Thanh!".
"Bái kiến Thánh Nữ Điện Hạ! ".
"Nguyện Thánh Nữ Điện Hạ Phúc Như Đông Hải, Thọ Đồng Thiền Tề!".
Thủy Nhược Hề quỳ xuống không bao lâu, Triều Tịch Thánh Cung bên trong thiên chấn liên hồi, trong giây lát, hai đại Cường Giả đứng đầu còn lại của Triều Tịch Thánh Cung là Dung Tinh Kỳ cũng như là Lôi Thanh cũng là nhanh chóng xuất hiện, bái kiến cái kia cô thiếu nữ.
Đáng chú ý chính là Dung Tinh Kỳ, hắn là Triều Tịch Thánh Cung Thánh Chủ, truyền hơn một năm trước hắn đang bế quan tham ngộ Thánh Hoang Cảnh Giới.
Nhưng là cũng bị lôi từ Thánh Địa đi ra.
Đây cũng là điều không thể nào tránh khỏi, Băng Thiên Thánh Cung Thánh Nữ di giá đến Triều Tịch Thánh Cung, đây không khác gì Rồng đến nhà Tôm.
‘Thánh Hoàng Đại Đạo của ta!’ Dung Tinh Kỳ một mặt cung kính bái kiến Thánh Nữ của Băng Thiên Thánh Cung, một mặt hết sức là không có cam lòng nghĩ.
Dung Tinh Kỳ hắn, công tham tạo hóa, tu vi đã đạt đến Thánh Vương Chi Cảnh đỉnh phong, một năm trước đây đã chạm đến Thánh Hoàng bình chướng. Trong tay của hắn tài nguyên cũng đã gom góp đầy đủ, có thể nói là mọi chuyện đã được chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ đến gió đông mà thôi.
Ngọn gió đông mà hắn chờ, không nghĩ đến không lâu đến độ trăm vạn năm hay là ngàn vạn năm, mà lại may mắn rơi đúng vào ngày hôm nay. Cơ duyên vạn năm có một, đáng tiếc, thật sự là vô cùng đáng tiếc, Băng Thiên Thánh Cung người bỗng nhiên vào thời điểm này xuất hiện. Lôi Thanh đã dùng đại Bí Pháp thông báo cho hắn, làm cho hắn không thể tiếp tục cảm ngộ, cơ hội liền cũng từ đó qua đi.
Bỏ qua lần này cơ hội, Dung Tinh Kỳ hắn là không biết đến ngày tháng năm nào mới có thể đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh đây nữa. Nhưng dù là như thế, Dung Tinh Kỳ hắn dám không đi ra mà nói, hắn sau này cũng không cần phải đi ra nữa rồi, nên lần này là bất đắc dĩ.
"Đứng lên cả đi!"
Lúc này, mọi người mới nghe được âm thanh phát ra miệng của cô gái kia, âm thanh kia nhẹ nhàng, nhưng là chứa bên trong một sự băng lãnh, cùng xa cách, tư thái cự người ngoài ngàn dặm bên trong lời nói kia, có là người mù cũng có thể nghe ra được đến.
"Vâng! Thánh Nữ! ".
"Cái này âm thanh...!" Diệp Tử Phàm là không có quan tâm đến đám người Triều Tịch Thánh Cung cung kính đứng lên lời nói.
Thứ mà hắn để ý chính là âm thanh của cô gái kia, lần đầu vì có chút ngờ ngợ nên Diệp Tử Phàm không có để ý đến, nhưng lần này, hắn là nghe rất rõ ràng, nó vừa thân quen, lại có phần xa lạ, rất là làm cho người ta khó nắm bắt.
"Diệp...Tiểu....Nha...!". Diệp Tử Phàm phun ra ba chữ kia.
Tuy có phần xa lạ trong cách nói, nhưng âm tự phát ra của một người, rất khó là thay đổi đến. Diệp Tử Phàm hắn đã nghe qua cái này âm thanh không dưới mấy tháng thời gian, sao có thể không nhận ra cho được.
"Hừ! Lão già kia! Tên húy của Thánh Nữ Điện Hạ mà ngươi cũng giám gọi, chán sống rồi có phải hay là không? ". Vương Nhất Thiên hừ lạnh một cái, gằn giọng lên tiếng.
Hắn Vương Nhất Thiên, đường đường là Thiếu Cung Chủ của Linh Huyền Thánh Cung, cũng chỉ dám đối với lại Diệp Tiểu Nha gọi một tiếng Thánh Nữ Điện Hạ ! Đây là trời đất ban ân lớn nhất đối với lại Vương Nhất Thiên hắn rồi, cái này một tên sắp chết người, lại dám chỉ mặt gọi tên thật của Thánh Nữ Điện Hạ, đây là không biết sống chết.
"Thánh Nữ Điện Hạ! Xin ngài giao cái này tặc tử to gan lớn mật cho Linh Huyền Thánh Cung ta xử lý, ta sẽ không có làm cho ngài thất vọng!" Vương Nhất Thiên khom lưng cung kính đối với lại Diệp Tiểu Nha lên tiếng.
Không hiểu như thế nào, hắn cảm giác được cái này Diệp Tử Phàm sẽ đem lại cho hắn rất lớn nguy cơ, có khi cũng đem nữ thần trong lòng của Vương Nhất Thiên hắn cướp đi.
Ngay khi vừa đến đây, Diệp Tiểu Nha là đã lên tiếng ngăn cản Thủy Nhược Hề sát Diệp Tử Phàm. Cái này biểu hiện hết sức là không được bình thường.
Từ nửa tháng trước khi mà Diệp Tiểu Nha đám người ghé hạ Linh Huyền Thánh Cung của hắn nghĩ ngơi, lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Tiểu Nha, hắn là bị sắc đẹp cũng như thần thái của nàng mê hoặc, tâm của hắn cũng bị Diệp Tiểu Nha cướp đi ngay từ lúc đó, mỗi cử chỉ cũng như lời nói của Diệp Tiểu Nha, hắn đều ghi khắc trong tâm khảm.
Chỉ cần nàng đối với người hay sự vật nào tỏ ra bất thường, hắn liền sẽ phát hiện ra ngay. Cái kia mệnh lệnh cho Thủy Nhược Hề dừng tay, là một trong những điều bất thường của Diệp Tiểu Nha.
Đây không phải là vì Diệp Tiểu Nha lo lắng cho Nhược Hề Thánh Vương có mệnh hệ gì khi đối đầu cùng tên Bạch Phát Lão Giả kia, mà là Diệp Tiểu Nha đang muốn cứu cái kia Bạch Phát Lão Giả.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc