Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 337: Đạo cụ mới gia tăng độ khó

Chương 337: Đạo cụ mới gia tăng độ khó
“Lui xuống đi.” Lục Châu phất tay.
“Thuộc hạ cáo lui.”
Sau khi Chu Kỷ Phong rời đi, Lục Châu lại tiếp tục cảm ngộ lực lượng phi phàm.
Hiện tại Lục Châu có thể sử dụng lực lượng phi phàm của Thiên thư hai lần. Tiếp tục tham ngộ Thiên thư chỉ có thể gia tăng tốc độ lĩnh hội chứ không thể chứa thêm được lực lượng phi phàm nữa.
Lục Châu nhìn lại điểm công đức của mình: 7.500 điểm.
Ba tháng nay chăm chỉ dạy dỗ đồ đệ nên thu hoạch được không ít.
Điểm may mắn: 41 điểm.
Hình như đã lâu rồi hắn chưa rút thưởng…
Lục Châu trầm ngâm một lát rồi quyết định rút liền tù tì 10 lần.
Toàn bộ đều là cảm ơn ký chủ đã tham gia trò chơi.
Không còn gì để nói. Thôi thì tuỳ duyên vậy.
Tiếp tục.
“Rút thưởng.”
[Ting — tiêu hao 50 điểm công đức, tiêu hao 51 điểm may mắn, thu hoạch được bảo rương đặc thù x 1.]
Nghe được tiếng thông báo, Lục Châu mừng rỡ vô cùng.
Cuối cùng Hệ thống cũng có lương tâm rồi! Hoặc là nói hắn đang gặp may mắn, lần này chỉ tốn có 51 điểm công đức đã nhận được bảo rương đặc thù.
Rốt cuộc thì chim sẻ đã biến thành phượng hoàng!
Trong lúc Lục Châu còn đang suy nghĩ linh tinh thì một bảo rương đặc thù đã xuất hiện trên mặt bàn.
Bảo rương không lớn, chỉ tầm một ngăn kéo nhỏ. Theo sáo lộ trước đây, vật trong rương hẳn là không to hơn kích cỡ này.
“Thời hạn: phải mở ra trong vòng ba ngày, quá thời gian bảo rương sẽ tự động biến mất.”
Lục Châu cúi người quan sát bảo rương, thầm nghĩ có phải bảo rương này cũng cần vũ khí của chín đồ đệ mới mở ra được không, nếu vậy thì chỉ có ba ngày e là quá gấp gáp.
Lục Châu dò xét một lúc, phát hiện sáu cạnh rương không hề có đường vân đặc thù nào.
Ngược lại ngay nắp rương có một cái nút ấn để mở.
Ha ha ha.
Có thể trực tiếp mở rương ra thì ngươi cho thời hạn làm gì hả Hệ thống? Không ngờ cũng có lúc Hệ thống thiểu năng như vậy.
Cạch ——
[Ting — ký chủ sẽ thu hoạch được pháp thân Cửu Chuyển Âm Dương, Thẻ Đóng Băng x 1 (sau khi mở rương sẽ lập tức có hiệu lực), Thẻ Nghịch Chuyển x 20, Đỡ Đòn Chí Mạng x 50. Xin hỏi có tiếp tục mở ra không?]
(Chú thích: đóng băng = cool down là một thuật ngữ dùng để diễn tả việc người chơi phải chờ đợi trong một khoảng thời gian nhất định để có thể thực hiện hành động nào đó.)
Thấy thông báo này, Lục Châu lập tức giật mình.
Ban thưởng cực kỳ phong phú!
Pháp thân Cửu Chuyển Âm Dương tương đương với 30.000 điểm công đức, lại thêm 20 tấm Thẻ Nghịch Chuyển, trước đó hắn còn lại 2 tấm, tổng cộng sẽ có tất cả 22 tấm Thẻ Nghịch Chuyển.
Còn Thẻ Đóng Băng là cái gì?
Lục Châu không tiếp tục nhấn nút mở rương. Là một người xuyên không, hắn hiểu rất rõ ý nghĩa của hai chữ Đóng Băng.
Tấm thẻ đặc thù này rất có thể sẽ mang tác dụng hạn chế sau khi nhận được ban thưởng phong phú.
Nếu là như vậy thì hắn phải cẩn thận suy nghĩ một chút, xem có nên mở chiếc rương này ra không.
Lục Châu chậm rãi đứng dậy.
Pháp thân Cửu Chuyển Âm Dương, lại thêm 20 tấm Thẻ Nghịch Chuyển… nói không động tâm là giả.
“Thời hạn ba ngày?”
Lục Châu nhíu mày. Cuộc đi săn của các hoàng tử đã sắp bắt đầu, Hệ thống ngươi đang muốn gia tăng độ khó cho lão phu có phải không?
Hầy…
Ngay khi hắn vừa định mở bảo rương ra, bên ngoài đại điện chợt truyền đến thanh âm ——
“Các chủ.”
Lục Châu chậm rãi xoay người lại, trông thấy Lãnh La đang thẳng tắp bước tới. Lãnh La mang mặt nạ màu bạc, đôi mắt cũng sáng quắc rất có thần.
Lúc trước khi thu nhận Lãnh La vào Ma Thiên Các, Lục Châu đã cân nhắc đến việc kẻ này là một người kiệt ngạo bất tuân, rất khó khống chế.
Nhưng xem tình hình hiện tại thì cũng không tệ.
“Không cần đa lễ.” Lục Châu phất tay.
Lãnh La khom người với Lục Châu, khẽ thở dài. “Nghe nói Các chủ định nhúng tay vào sự tình ở bãi săn?”
“Đúng thế.” Lục Châu gật đầu.
“Mạc Ly là kẻ chủ mưu sau màn trong chuyện này, cho nên Lãnh mỗ thỉnh cầu Các chủ cho phép ta được cùng người đi đến Nhữ Bắc.” Lãnh La nói.
Lục Châu đã từng hứa hẹn với hắn sẽ diệt trừ Mạc Ly. Hiện giờ trong mắt Lãnh La chỉ nung nấu mỗi một việc, đó là giết chết Mạc Ly.
Nếu không giết đc kẻ này, trong lòng hắn sẽ có tâm kết, e là cả đời này cũng không thể hồi phục thương thế.
“Thương thế của ngươi còn chưa khỏi hẳn, tu vi cũng chưa hoàn toàn khôi phục. Ngươi chắc chắn muốn đi cùng bản toạ?” Lục Châu nói.
Lãnh La đứng thẳng người, dõng dạc nói: “Mạc Ly vẫn luôn ẩn nấp sâu trong cung, nay nàng ta dám thò mặt ra, đây là cơ hội trời cho.”
“Quân tử báo thù mười năm không muộn.”
“Lãnh mỗ không phải quân tử.”
“. . .”
Không ngờ Lãnh La lại là lão niên cứng như vậy.
Lục Châu vuốt râu nói: “Đã thế thì bản toạ sẽ tuân thủ hứa hẹn… Tu vi của ngươi khôi phục được mấy thành rồi?”
“Bốn thành.” Lãnh La thành thật đáp lời.
Lục Châu gật đầu. Tình huống của Lãnh La không giống với Phan Ly Thiên. Phan Ly Thiên chẳng qua chỉ bị phế tu vi, có Hắc Mộc Liên trợ giúp nên tốc độ khôi phục cũng nhanh hơn nhiều. Nhưng Lãnh La lại tự bạo khí hải trong cuộc chiến với thập vu tiên hiền, khôi phục được bốn thành đã là rất khó.
“Bốn thành, nếu không gọi ra pháp thân thì có thể miễn cưỡng chiến một trận với tu hành giả Nguyên Thần cảnh sơ kỳ… Ngươi có tự tin giết được Mạc Ly không?” Lục Châu hỏi.
Phịch!
Lãnh La quỳ xuống đất, chắp tay với Lục Châu, miệng gằn từng chữ: “Xin Các chủ thành toàn!”
Trong đại diện yên tĩnh dị thường.
Lục Châu không nhìn Lãnh La mà chắp tay dạo bước, lúc thì đứng trước mặt Lãnh La, lúc thì đi ra sau lưng hắn quan sát.
Chiêu Nguyệt đang ở Thần Đô, Minh Thế Nhân lại ẩn nấp trong bóng tối.
Theo ý định của Lục Châu, chỉ cần Mạc Ly có can đảm lộ diện, hắn sẽ cưỡi toạ kỵ xông tới, sử dụng thẻ Một Kích Chí Mạng để lấy mạng ả.
Nhưng vấn đề là…
Bên cạnh Mạc Ly có rất nhiều cao thủ, còn có Đại vu từng xuất hiện trên Liên Hoa đài. Chỉ dựa vào tu vi Thần Đình cảnh của hắn thì không có khả năng xử lý bọn họ.
Mạc Ly khôn ngoan và giảo hoạt hơn Ngụy Trác Ngôn nhiều lắm.
Thế nên mang Lãnh La theo cũng là chuyện tốt.
“Đừng nhúc nhích.”
Lục Châu đột nhiên vươn tay ra. Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một tấm thẻ Tuyệt Địa Liệu Thương.
Năng lượng thần kỳ ngưng tụ trong lòng bàn tay Lục Châu, xanh biếc như là biển cả.
“Đây là…” Lãnh La thốt lên kinh ngạc.
Hắn không hề động đậy, vì hắn biết nếu Các chủ muốn giết hắn thì dễ như trở bàn tay, cần gì phải đợi tới bây giờ.
Khi Lãnh La còn chưa kịp hiểu, năng lượng đã tạo thành một vòng xoáy bao phủ lấy thân thể hắn, thấm vào kỳ kinh bát mạch…
Loại năng lượng này còn mạnh hơn Từ Hàng Phổ Độ gấp mấy lần.
“Đả toạ.” Lục Châu thu tay lại.
Lãnh La bây giờ mới hiểu được Các chủ đang chữa thương cho mình.
Hắn lập tức ngồi xếp bằng, hít một hơi thật sâu, sau đó song chưởng chồng lên nhau, bắt đầu đả toạ. Năng lượng xoay tròn quanh người Lãnh La.
Lục Châu thoả mãn nhìn hắn. Tuyệt Địa Liệu Thương phiên bản cường hoá chỉ có tác dụng khôi phục thương thế, còn tu vi thì chính bản thân hắn phải cố gắng để phục hồi.
Nửa canh giờ sau, Lãnh La chậm rãi mở mắt.
Sau khi thấy rõ hoàn cảnh chung quanh, Lãnh La hít sâu một hơi rồi thu tay lại đứng thẳng người dậy.
Lục Châu chú ý thấy độ trung thành của Lãnh La đã tăng lên.
“Thương thế sao rồi?” Lục Châu hỏi.
Lãnh La cung kính chắp tay nói: “Thương thế đã khôi phục được chín thành. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì trong vòng ba tháng tu vi của Lãnh mỗ sẽ khôi phục hoàn toàn.”
“Tốt.” Lục Châu gật đầu.
“Chỉ cần cho Lãnh mỗ cơ hội, Lãnh mỗ có lòng tin sẽ đánh một kích trọng thương Mạc Ly.” Lãnh La tự tin nói.
Dù sao hắn cũng là cao thủ Nguyên Thần cảnh, lạc đà gầy vẫn dẻo dai hơn ngựa béo. Lục Châu đương nhiên tin tưởng khả năng của Lãnh La.
“Ngươi có kế hoạch gì, nói bản toạ nghe xem?”
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất