Chương 111: Hàng triệu lính gác, mục tiêu nhắm thẳng vào Đế cảnh!
"Loảng xoảng loảng xoảng!"
"Rào rào!"
Lính gác quỳ trên mặt đất, cơ thể vỡ nát ra thành từng mảnh nhỏ.
Optimus Prime và Megatron thì chỉ bị tổn hại một chút xíu mà thôi.
Tu Thần đứng bên cạnh khẽ nhíu mày.
Độ trưởng thành của lính gác vẫn còn hơi thấp, không gánh nổi đòn tấn công của Optimus Prime và Megatron khi chúng được thiết lập ở tu vi Thánh Tôn cảnh tầng một.
Ban nãy hắn đã mô phỏng trực tiếp cách thức công kích của Cẩm Văn Thiên Thiên.
Sau đó lính gác lập tức bị đánh bại.
Con mẹ nó giá trị vũ lực ở thế giới huyền huyễn này thật lợi hại đến mức biến thái.
Đòn công kích dị năng pháo laser đánh vào trên người thực lực Thánh Tôn cảnh mà không xé được cả lớp da.
Nếu như nói lợi dùng lực lượng thân thể mà chiến đấu thì lính gác vẫn có thế cứng đối cứng được.
Thế nhưng một khi thi triển thần thông pháp tướng ra thì bọn lính gác cũng y như tờ giấy vậy, rất dễ bị xé nát.
Mô phỏng tu vi của Optimus Prime thành thực lực Cơ viêm, lại triệu hồi ra một tốp lính gác.
Trận chiến lần này có vẻ lực lượng ngang nhau.
Cuối cùng lính gác cũng giành chiến thắng.
Lý do thành công không phải lính gác lợi hại hơn cường giả Đế cảnh, mà là do Optimus Prime được mô phỏng theo Đế cảnh không đủ chân nguyên.
Lính gác thì lại không tiêu tốn chút chân nguyên nào, riêng điều này đã đè bẹp tất cả, chỉ cần thân thể chúng không bị đánh nát tương cũng có thể quấn lấy ngươi cho đến chết!
Tiếp theo Tu Thần tiếp tục tiến hành thử nghiệm.
Hắn muốn nắm được hạn mức cao nhất của lính gác có thể tương ứng với tu vi tầng mấy Đế cảnh.
Cuộc mô phỏng đối chiến liên tục diễn ra, tiểu cảnh giới không ngừng tăng lên.
Thời gian bảy ngày thấm thoát trôi qua.
Tu Thần khẽ xoa mắt.
Trên cơ bản thì hắn đã nắm vững triệt để chỉ số năng lực của lính gác.
Dưới tu vi Đế cảnh tầng năm thì lính gác vô địch.
Chỉ đơn giản đến và thô bạo vậy thôi.
Thế nhưng đến Đế cảnh tầng năm đã là giới hạn cao nhất của lính gác rồi, cường giả Đế cảnh tầng năm có thể đánh nát lính gác.
Đối với Tu Thần mà nói thì điều này cũng đủ rồi.
Triệu hồi Đế sư thì trâu bò lắm sao?
Ông đây triệu hồi lính gác.
Không sai.
Linh gác có thể lên đến trăm nghìn, vạn tỉ!
Muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu.
Đến đây nào!
Ai làm ai bị thương chứ!
Ai sợ thì kẻ đó là cháu trai!
Bây giờ đối với mọi việc Tu Thần đều rất thoải mái.
Sinh linh chi lực do bọn Kinh Như Tuyết đánh giết sẽ được đưa về đây, bọn lính gác này do chính hắn tạo ra, đương nhiên cũng sẽ đưa sinh linh chi lực trở lại tương tự thôi.
Vậy thì còn chờ gì nữa?
Tu Thần dứt khoát vung tay lên.
"Vù vù vù vù!"
Từng lớp từng lớp lính gác rậm rạp đồ sộ như một ngọn núi xuất hiện trên không trung.
Thật sự che kín cả bầu trời! Cũng không tính là nhiều lắm, vừa tròn triệu!
Còn có thể nhiều hơn nữa, nhưng Tu Thần thấy không cần thiết.
Việc muốn hủy diệt thế giới đối với hắn thật sự rất đơn giản, dứt khoát đưa trăm nghìn mười triệu lính gác ra ngoài giết lung tung là được rồi.
Thế nhưng như vậy thì chẳng còn ý nghĩa gì cả.
Hắn là một con người có phong phạm, vai trò của phong phạm là gì?
Chính là sảng khoái.
Thé nào mới có thể sảng khoái?
Khống chế biến động thăng trầm trong trời đất, tạo ra thế lực thần bí, trở thành Boss ở sau màn!
Thăng cấp chậm một chút cũng chẳng sao.
Không cần lúc nào cũng xoắn xuýt việc tại sao không nhanh nhanh đi thăng cấp.
Dù sao hắn cũng đã vô đich, sự khác biệt chính là năng lực và phạm vi mà thôi.
Max cấp rồi thì cảm giác mong đợi xúc động cũng không còn, bởi vì đã trải qua hết nên có thể hiểu rõ, vạn giới đều nằm trong lòng bàn tay ngươi.
Điều này còn ý nghĩa gì?
Việc gượng ép như vậy sẽ rất không tự nhiên.
Vì thăng lên max cấp mà phải từ bỏ việc hưởng thụ thú vui trong đời, quá trình hưởng thụ, ta dốc hết sức, không từ thủ đoạn muốn ngay lập tức thăng lên cấp cao nhất.
Sau đó thì sao?
Kẻ địch ở đâu?
Bất kỳ chuyện xưa của kẻ địch, bất cứ âm mưu quỷ kế gì, ngươi chỉ cần một ý niệm trong đầu đã biết rõ toàn bộ.
Đối với ngươi mà nói thì khi đó giữa thiên hạ này không có bất kỳ bí mật gì.
Không thích thú chút nào.
Ngươi sẽ muốn tọa hóa.
Ngay từ đầu Tu Thần đã hiểu rất rõ điều này.
Cơm là phải ăn từng miếng, đường thì phải đi từng bước, như vậy mới thú vị.
Nói cách khác thì thăng cấp là bắt buộc, thế nhưng ta không thể vì chuyện thăng cấp mà cứ cố gắng thăng cấp, bỏ quên mất bản tâm của bản thân mình.
Vốn dĩ sự tồn tại của Tu Thần đã vô địch vĩnh viễn rồi, sau khi hoàn thành việc thống nhất vạn giới sẽ đối mặt với cuộc sống vô tận, ngẫm lại cũng thấy vô vị.
Tại sao không khiến cho quá trình hoàn thành càng thú vị hơn chứ?
Việc nhanh chóng thu hồi tất cả sinh linh chi lực là suy nghĩ của tích điểm tiền nhiệm, chứ không phải của Tu Thần.
Bây giờ tích điểm là tích điểm, còn hắn là hắn.
Người quanh minh chính đại không nói lóng!
Tu Thần muốn phải sảng khoái!
Chỉ muốn dùng ý niệm để mở rộng xoay chuyển vạn giới, hưởng thụ cuộc sống.
Sau đó trong quá trình sảng khoái đó còn có thể từ từ thăng cấp lên, đây mới là suy nghĩ của hắn.
Bây giờ Tu Thần muốn chính là sự rung động, khiến cho cường giả ở thế giới này phải rung động vô song.
Thậm chí Tu Thần còn có một ý tưởng.
Đó là chế tạo càng nhiều thế lực đưa ra ngoài, sau đó để cho bọn chúng bắt tay với Cửu Thiên Thập Vực đối phó hắn. Vào thời khắc cuối cùng thì trở mình khiến cho chúng bẽ mặt.
Thật là một ý tưởng thú vị đầy xấu xa!
Đương nhiên không nhất định phải chơi thật như vậy, vẫn phải nhìn tình huống đã, sẽ tùy lúc thay đổi theo tâm tình của Tu Thần.
Kế hoạch lính gác chính là một khởi đầu mà thôi, tiếp theo sẽ còn rất nhiều, không thế ném duy nhất một lần ra được.
Sảng khoái là phải từng đợt từng đợt ập đến.
Dứt khoát một lần thì quá sảng khoái, nhưng những gì còn lại thật buồn tẻ nhạt nhẽo quá chừng.
Bây giờ triệu hồi lính gác nai nịt gọn gàng chờ xuất phát, vì chính là muốn mang đến sự trải nghiệm hoàn toàn mới mẻ cho thế giới này, còn cả chuyện thăng cấp.
Hắn vẫn rất muốn thăng đến cấp tiếp theo là Sáng Tạo Sinh Mệnh.
Không có tọa kỵ thần thú, Tu Thần luôn cảm thấy chưa đủ tầm.
Hắn đưa trí tuệ nhân tạo vào trong lính gác.
Giết sạch tất cả cường giả Đế cảnh, ngoại trừ người của Quảng Nguyên vực và Thiên Lam thánh vực.
Chắc chắn là không giết hết được rồi, bởi vì sẽ có cường giả ra tay quấy rối.
Thậm chí ngay lúc lính gác xuất hiện không lâu, cũng sẽ bị Cửu Thiên Thập Vực hoặc thánh vực khác ra tay tiêu diệt.
Thế nhưng như vậy cũng đạt được mục đích rồi, đó là khiến cho thế giới này biết có thế lực mới xuất hiện, hơn nữa còn là thế lực mà bọn họ chưa từng thấy bao giờ, hoàn toàn không suy đoán được xuất phát từ đâu.
Không giết cường giả Đế cảnh ở Quảng Nguyên vực, vốn dĩ thức ăn đã ít đến đáng thương rồi, khi hắn đang ra oai làm màu mà không có một cao thủ ở xung quanh kinh ngạc tán thán, cũng chẳng có ai lan truyền tin tức đi.
Thiên Lam thánh vực là địa bàn của Cẩm Văn Thiên Thiên, người một nhà nên hắn sẽ không giết, sau này sẽ mở rộng qua đó hoặc nàng ta dẫn người qua đây rồi hãy thu sinh linh chi lực về.
Một triệu lính gác này, Tu Thần cũng hoàn toàn không có ý định để chúng nó có thể sống sót trở về.
Dù sao chế tạo miễn phí, chúng nó chết như thế nào cũng được.
Chết hết rồi thì lại cử một đám khác ra là ổn thôi.
"Đi đi nào, hoàn thành sứ mạng của các ngươi đi." Sau khi Tu Thần bố trí xong, khẽ phất tay nói.
Ánh mắt cả triệu lính gác trong phút chốc lóe lên ánh sáng màu cam, sau đó nhanh chóng rời đi theo bốn phương tám hướng.
Sau một chốc, con người cũng như yêu quái của Quảng Nguyên vực đều nhìn thấy vô số lính gác bay thần tốc trên bầu trời.
Cư dân ở Quảng Nguyên vực thấy lính gác bay với tốc độ cực nhanh, ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc hoảng sợ.
Lúc này xung quanh thành Phân Loan đều là người, rừng núi ngoài thành còn có yêu quái chạy từ sơn mạch Thiên Loan đến cũng đều nhìn thấy lính gác.
"Cái gì vậy nhỉ?"
Phần Vũ nhìn đám lính gác rậm rạp trên bầu trời rời đi, cảm thấy da đầu như muốn nổ tung.
Vẻ mặt Phần Trường Sinh ở bên cạnh cũng hoảng sợ.
"Ta không cảm nhận được tu vi của bọn họ, nhưng tại sao lại có cảm giác run sợ từ trong linh hồn vậy nhỉ? Ông nội, chúng nó là cái gì vậy?" Phần Vĩ nhìn về phía Phần Trường Sinh.
Phần Trường Sinh lắc đầu với vẻ mờ mịt.
"Cái thứ quái quỷ gì chứ! Không có tu vi mà còn dám bay lung tung! Lão tử đang nghẹn một bụng tức giận đây! Vừa lúc chúng bay để ta trút giận!"
Lúc này một con yêu quái cấp bảy từ trong rừng xông ra.