Chương 112: Quỳ đón Thánh Tôn, lính gác đồng loạt xuất hiện!
Đó là một con Ngưu yêu.
Phần Vũ biết nó, vừa lên cấp bảy không lâu.
Bấy giờ có rất nhiều người đều ngửa đầu xem chừng.
"Ông ơi, ông thấy những con quái vật này lợi hại không?" Phần Vũ hỏi.
Phần Trường Sinh khẽ lắc đầu, lão chẳng nói nên lời.
Nói chúng lợi hại, nhưng chúng chẳng hề có tu vi, cũng không cảm nhận được bất kỳ khí tức uy áp của cường giả nào cả.
Thế nhưng nói chúng không lợi hại, trong lòng lão lại sinh ra nỗi sợ hãi không tên.
Ngưu yêu cấp bảy kia đã xông ngay vào giữa đại quân lính gác.
Mệnh lệnh Tu Thần đặt cho chúng nó không công kích người của Quảng Nguyên vực, thế nhưng không nói bọn chúng không được đánh trả kẻ tấn công chúng.
Thế nên lúc Ngưu yêu bắt đầu xuất hiện ý nghĩ giết lính gác, bọn chúng liền ra tay ngay.
Chỉ có ba tên lính gác dừng lại, những người khác vẫn tiếp tục bay đi thật nhanh.
Tiếp đó một cảnh tưởng khiến cho người người hoảng sợ đã xuất hiện.
Nơi bụng ba tên lính gác trực tiếp xoáy tròn mở ra, sau đó pháo laser bắn ra.
"Hừ! Thứ uy lực này á! Rác rưởi!"
Ngưu yêu cười lạnh một tiếng với vẻ xem thường, trở tay chụp nát đòn tấn công của lính gác.
Tiếng nổ vang lên liên tục, trên bầu trời bùng lên từng đám mây hình nấm.
Ngay lúc Ngưu yêu đắc ý, một tên lính gác bỗng hóa thành một dòng nước bao trùm lấy thân thể nó, sau đó hai tay duỗi thẳng ra chộp về phía Ngưu yêu.
Ngay lúc cách Ngưu yêu chưa đến ba thước, cánh tay lính gác phía trước đưa vào trong một cái lỗ trên không trung, tiếp đó hai tay đã xuất hiện sau lưng Ngưu yêu, bắt được bả vai của nó.
Ngưu yêu biến sắc, toàn thân đều bị lính gác hóa thành chất lỏng kia quấn chặt lấy, nó muốn tránh đi thế nhưng trong phút chốc cũng không thể thoát nổi!
"A!"
Hai lính gác kia bỗng chốc lôi kéo.
Trong khoảnh khắc cơ thể Ngưu yêu đã bị chia năm xẻ bảy, nửa thân trước của nó xuất hiện ở phía trước cái lỗ trên không trung, phần thân sau thỉ ở phía sau, bị không gian chia làm hai.
Chỉ trong nháy mắt Ngưu yêu bị mất mạng!
Nó vốn dĩ không lợi hại gì, giỏi lắm cũng chỉ cấp bảy mà thôi.
Dựa trên tu vi con người mà nói thì chính là Đế cảnh tầng một.
Ba tên lính gác dùng thủ đoạn mà tất cả mọi người chưa từng thấy qua đã giết nó dễ như trở bàn tay.
Toàn bộ người ở phía dưới thấy cảnh tượng này đều hít một hơi thật sâu.
Vẻ mặt hoảng sợ ngơ ngác.
Đây là thứ quỷ quái gì vậy?
Tại sao có thể phá vỡ hư không bẻ gãy không gian để công kích chứ?
Thánh Tôn cảnh đây sao?
Vẻ mặt của Phần Vũ và Phần Trường Sinh cũng kinh hãi, hai người nhìn nhau.
"Thế giới này bây giờ làm sao vậy nhỉ? Từ khi vị đại nhân kia xuất hiện, mỗi một chuyện hắn ta làm đều cngf không hợp thói thường hơn!" Phần Vũ thất thần thì thào.
"Hình như chúng nó không chủ động tấn công người khác, sau khi giết con Ngưu yêu kia liền rời khỏi, chắc hẳn ai tấn công chúng thì chúng sẽ giết trả lại, thật là sự tồn tại đáng sợ mà! Ta cũng không biết chúng là gì nữa." Phần Trường Sinh khẽ nuốt nước bọt nói.
Cấp bảy nói giết là giết, thủ đoạn ác liệt máu tanh, vả lại nhìn số lượng chúng nó còn có rất nhiều.
Đây là quái vật xuất hiện từ nơi nào vậy?
Thế giới này làm sao thế nhỉ?
Tại sao bỗng chốc không còn nhận ra gì nữa vậy nè?
"E là sắp có kiếp nạn lớn rồi!" Phần Trường Sinh nói với vẻ mặt khổ sở.
Bọn họ đã ở bên ngoài mấy ngày rồi, vẫn không dám quay về.
Vốn dĩ cảm thấy mọi việc ổn rồi, mấy ngày nay cũng không có động tĩnh gì quá lớn.
Bây giờ lại vừa xuất hiện quái vật đáng gờm nhiều giống châu chấu lại nhanh như gió này? Mà đám quái vật kia có thể giết được yêu quái cấp bảy?
Chúng còn để cho người ta quay về hay không đây!
Trong lúc nhất thời, nỗi sợ hãi không biết gì về lũ quái vật bao trùm trái tim mỗi một con người cũng như từng loài yêu quái!
Lính gác bay về bốn phương tám hướng vực tại Thiên Nguyên đại lục.
Có mười vạn lính gác bay về phía Đại Vũ vực.
Đại Vũ vực thuộc phạm vi gần Quảng Nguyên vực, vượt qua trăm dặm nữa là tiến vào phạm vi lĩnh vực rồi.
Cường giả Đại Vũ vực lúc bấy giờ đều đang quỳ trên mặt đất, bởi vì Thanh Viêm Thánh Tôn của Thương Nguyên Thánh vực sẽ đến ngay lập tức.
Bọn họ nhất thiết phải quỳ xuống để nghênh đón, bày tỏ sự tôn kính và trung thành với Thánh Tôn cảnh.
Đại Vũ vực mạnh hơn Quảng Nguyên Vực rất nhiều, cường giả Đế cảnh trong lĩnh vực nhân loại phải trên trăm vị, yêu quái cấp bảy trong sơn mạch có rất nhiều.
Sơn mạch Khốn Thành là dãy núi cao nhất trong Đại Vũ vực.
Trên đỉnh núi, mấy trăm cường giả Đế cảnh đều đang quỳ trên mặt đất, chờ đợi Thánh Tôn của Thương Nguyên Thánh Vực xuất hiện.
Thánh Tôn không hề nán lại đây, chỉ đi ngang qua mà thôi, thế nhưng bọn họ nhất định phải ra đón tiếp diện kiến Thánh Tôn.
Theo dọc suốt con đường, mỗi một vực đều như vậy, trừ Thánh vực ra thì có cường giả Thánh Tôn cảnh khác cũng không cần phải làm như thế.
Đây là đãi ngộ của địa vị và thực lực mang đến!
"Trương tông chủ, bao giờ vị Thánh Tôn này mới đến vậy?" Một cường giả Đế cảnh tầng một quỳ trên mặt đất khẽ hỏi.
"Ta cũng không biết nữa, chắc hẳn sớm thôi, dù sao dựa theo thời gian thì chính là lúc này." Trương Tôn chủ kia đáp lời.
"Theo ngài thì Thánh Tôn của Thương Nguyên thánh vực đến chỗ này của chúng ta để làm gì nhỉ? Khoảng cách lại xa như vậy." Một cường giả Đế cảnh khác cũng tò mò hỏi.
"Sao ta biết được, việc cường giả Thánh Tôn cảnh làm sao chúng ta có thể suy nghĩ đến được chứ."
"Hay là có liên quan đến lời đồn không ta?"
"Ngươi nói cường giả Thánh Tôn cảnh xuất hiện ở Quảng Nguyên vực sao? Không thể nào, Đại Vũ vực của chúng ta mạnh hơn bọn họ rất nhiều, nếu có xuất hiện cũng phải từ nơi của chúng ta mới đúng!"
"Đúng vậy, ta cũng biết đây chỉ là tin vịt, đoán chắc những người của Quảng Thiên vực tự khoác lác bản thân thôi."
Đám cường giả Đế cảnh trò chuyện không dứt.
Đột nhiên trời đất nổi gió, tiếng rồng ngâm vang lên từ phía xa.
Đến rồi!
Tất cả mọi người khẽ run! Đoạn cúi đầu quỳ xuống đất.
Chỉ thấy trên không trrung, một đội nhân mã trùng trùng điệp điệp bay từ xa đến, ở phía sau có chín con thuồng luồng màu xanh uốn éo thân hình to lớn kéo một cỗ kiệu.
Phía sau cỗ kiệu có mười vạn hộ vệ Hóa Thần cảnh nối gót.
Một luồng khí tức khiến lòng người chấn động truyền đến.
"Quỳ nghênh Thánh Viêm Thánh Tôn!"
Mọi người cúi lạy sát đất về phía bầu trời, cất cao giọng nói.
Không có bất kỳ lời đáp lại, thật sự giống như hoàn toàn không nhìn thấy đám cường giả Đế cảnh phía dưới, không hề đếm xía mà cứ thế đi lướt qua..
Tuy trong lòng bọn họ khó chịu, thế nhưng cũng không dám biểu hiện bất cứ cảm xúc bất mãn nào ra ngoài.
Thực lực chính là tất cả.
Nhỏ yếu là con kiến hôi, không có tôn nghiêm.
"Đến Đại Vũ vực rồi sao?"
Thanh Viêm bên trong cỗ kiệu chậm rãi mở mắt ra, hỏi với vẻ thản nhiên.
Long Minh Tử vội vã đáp lời: "Vâng thưa sư tôn, ngày mai đã có thể tiến vào Thiên Lam thánh vực."
Thanh Viên thong thả gật đầu, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Mà khi gã vừa nhắm mắt, đột nhiên lại mở mắt ra, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.
Long Minh Tử cũng khẽ biến sắc, bấy giờ mới đứng lên đi ra ngoài.
Đội ngũ dừng chân lại.
Cường giả Đại Vũ vực phía sau đỉnh núi cũng đều hoảng sợ nhìn về phía bên kia.
Trong tầm mắt của bọn họ, một tốp chấm đen đang nhanh chóng lướt về phía họ.
Một vùng đen ngòm thoạt nhìn số lượng rất nhiều.
"Cái gì... Cái gì vậy?" Một cường giả Đế cảnh của Đại Vũ vực hỏi với vẻ mặt run sợ.
"Là đến tiếp đón Thánh Tôn chăng?" Một người khác cũng có biểu cảm khó hiểu.
"Ta cho rằng không phải như vậy đâu!"
Long Minh Tử vượt ra phía trước đội ngũ.
"Kia là cái gì thế?" Long Minh Tử lạnh lùng hỏi.
Một tên thống lĩnh tu vi Đế cảnh lắc đầu với vẻ mê mang nói: "Thuộc hạ cũng không biết nữa, cảm giác giống như chúng không có tu vi thì phải? Nhìn số lượng này sợ cũng đến mấy vạn."
Long Minh Tử khẽ nhíu mày, một loại dự cảm xấu nảy ra trong đầu gã.
Ngay khi lính gác cảm nhận được cường giả Đế cảnh, bỗng chốc tốc độ tăng cực nhanh
Bọn lính gác không hề chần chờ một giây, khí thế liều chết xông qua!