Chương 114: Cấp năm! Sáng Tạo Sinh Mệnh!
[Người máy lính gác của ngài đánh chết một con yêu quái cấp bảy. Nhận được một trăm nghìn điểm lĩnh vực và mười triệu điểm kinh nghiệm.]
[Người máy lính gác của ngài đánh chết một cường giả Đế cảnh. Nhận được một trăm nghìn điểm lĩnh vực và mười triệu điểm kinh nghiệm.]
[Người máy lính gác của ngài đánh chết một cường giả Hóa Thần cảnh. Nhận được một trăm nghìn điểm lĩnh vực và mười triệu điểm kinh nghiệm.]
...
Âm thanh của hệ thống vang lên liên tiếp trong đầu Tu Thần.
Điểm lĩnh vực và điểm kinh nghiệm tăng lên vùn vụt!
Đã quá...
Người ngồi trong nhà, kinh nghiệm tự động chạy tới. Cảm giác này thật là sung sướng.
Tu Thần vốn đã có trong tay hơn hai trăm tám mươi triệu điểm kinh nghiệm, còn thiếu hơn bảy trăm mười triệu điểm nữa. Một cường giả Đế cảnh là mười triệu điểm, mười người là một trăm triệu. Giết bảy mươi mốt người nữa là đủ.
Vừa tính toán đến đây, Tu Thần đột nhiên đạt đủ số điểm kinh nghiệm! Việc này khiến bản thân hắn cũng phải giật mình.
Bởi vì điểm kinh nghiệm bất thình lình tăng lên đến hơn hai tỷ!
Quả thực là quá sức tưởng tượng!
Chẳng lẽ túm được cả một ổ Đế cảnh, sau đó lôi cả ổ ra làm thịt?
[Điểm kinh nghiệm đã đầy, có thăng cấp không?] Hệ thống hỏi.
Tu Thần mỉm cười, uống một ngụm trà, cười ha hả nói: "Đương nhiên là thăng cấp. Ta mong đợi Sáng Tạo Sinh Mệnh từ lâu lắm rồi."
Thực ra ngay từ lúc lấy được hệ thống, sau đó nghe hệ thống giải thích về đẳng cấp, năng lực đầu tiên mà Tu Thần nhìn trúng chính là Sáng Tạo Sinh Mệnh.
Có ý nghĩa gì?
Sáng tạo ra một sinh mệnh hoàn toàn mới sao?
Sáng tạo dựa vào ý muốn của mình?
Vậy thì đây chính là vấn đề liên quan đến khả năng tưởng tượng rồi, có tính giải trí vô cùng cao!
[Chúc mừng ký chủ, cấp bậc lĩnh vực vô địch đã tăng lên cấp năm.]
[Thăng cấp thành xông, mở ra năng lực Sáng Tạo Sinh Mệnh!]
Tu Thần đứng bật dậy đi tới một bãi đất trống, sau đó từ từ xòe tay ra.
Ngay lập tức, những tia sáng màu đỏ tươi giống như mạch máu từ lòng bàn tay hắn tuôn ra. Sau đó chúng quấn lấy nhau, tập trung vào một chỗ cách hắn khoảng trăm mét ngay trước mặt.
Những sợi ánh sáng đỏ tươi nhanh chóng tạo thành một thể sinh mệnh. Chẳng mấy chốc, một giống loài mới màu vàng kim xuất hiện.
"Pi ka, pi ka?"
"Pikachu?"
Kim Cầu nghe thấy âm thanh này lập tức nhìn sang, sau đó chạy vội tới.
"Pi ka, pi ka."
Pikachu thấy Kim Cầu, vui vẻ cọ lên người nó.
Kim Cầu nhìn cái thứ tròn ủng trông có vẻ chẳng khác gì mình, cũng tỏ ra vui mừng không kém, kêu rộn lên.
Tu Thần nhìn con Pikachu trước mắt, nhất thời không nhịn được bật cười.
Con mẹ nó, thế giới này sắp bị mình phá hỏng rồi!
Pikachu chớp mắt nhìn Tu Thần, sau đó đẩy Kim Cầu ra nhảy vào ngực hắn, nghiêng gương mặt nho nhỏ đáng yêu mong được hắn cưng nựng.
Tu Thần sờ đầu nó.
Sinh vật tự mình sáng tạo ra sẽ mang theo cảm giác thân thiết bẩm sinh đối với hắn, giống như tình cảm dành cho bố mẹ vậy.
Thể sinh mệnh đời đầu sẽ mang lòng trung thành tuyệt đối đối với người sáng tạo. Nhưng theo sự sinh sôi nảy nở của đời sau và sự thay đổi ký ức của bộ gen, lòng trung thành này sẽ từ từ nhạt dần và biến mất.
"Vì sao vẫn không thể tăng tu vi?" Tu Thần nhíu mày tự hỏi.
Thực ra đây là điều vẫn luôn khiến hắn buồn bực.
Không thể tăng tu vi của thể sinh mệnh nguyên sinh đến giới hạn cao nhất được, chỉ có thể điểm hóa.
Nhưng thứ mình sáng tạo ra lại có thể mô phỏng được bất cứ tu vi nào, ví dụ như Megatron. Nhưng nếu ra khỏi lĩnh vực vô định thì chỉ có quỳ. Lính gác lại khác. Tuy cùng được cấu tạo ra để có thể giết được cường giả Đế cảnh, nhưng...
Tu Thần ném Pikachu xuống bên cạnh Kim Cầu, lần thứ hai xòe tay ra.
Lần này, hắn muốn làm ra một con Thanh Long. Có điều sáng tạo ra một con rồng có hình thể khổng lồ cần rất nhiều thời gian.
Tu Thần phải nghĩ ra hình dạng của con Thanh Long trong đầu, sau đó dùng từng chút lực huyết linh để từ từ biến hóa ra.
Sau ba tiếng đồng hồ, một con thần long to lớn đang cuộn tròn xuất hiện trên bầu trời.
Thân rắn, chân thằn lằn, vuốt ưng, đuôi rắn, sừng hươu, vẩy cá, bên mép có râu, trên trán có một viên long châu màu xanh nhạt.
Tu Thần nhìn con thần long trước mắt, ánh mắt toát ra vẻ hưng phấn.
Hoàn mỹ!
Khí phách!
Đây chính là hình dáng của thanh long trong tưởng tượng!
Rồng ngẩng cao đầu, gầm rít lên từng hồi dài, vang vọng đến cả chân trời. Thân thể dài vài trăm mét của thần long bắt đầu uốn lượn trên bầu trời, lập tức mây đen bốc lên cuồn cuộn, sấm chớp rền vang.
Đây là hiệu ứng đặc biệt tự xuất hiện khi nó ra mắt sao?
Rõ ràng là không có bất cứ tu vi gì, thế mà vẫn tạo ra một áp lực vô cùng mạnh mẽ đối với người khác.
Kim Cầu và Pikachu trốn sau lưng Tu Thần, không ngừng run lẩy bẩy.
"Vì sao vẫn không thể có tu vi?" Tu Thần hỏi hệ thống.
[Muốn tăng tu vi sinh mệnh cần phải nắm giữ cực kỳ nhiều sinh linh chi lực. Thời điểm đạt đến cấp bảy, là có thể sử dụng dòng chảy thời gian lập tức tăng đến tu vi mà ký chủ muốn. Thời gian không chỉ là tuổi thọ, tu vi. Các loại hình thái đều có thể sử dụng thời gian để tăng tốc, giảm chậm hoặc đảo ngược một cách chính xác.] Hệ thống đưa ra lời giải thích.
Tu Thần lập tức ngộ ra. Lúc trước hắn muốn đưa Kinh Như Tuyết lên thẳng Thánh Vương, nhưng không thành công, sau đó thì không để ý nữa.
Thì ra là được thiết lập thế này.
Hắn vẫn luôn cho rằng nắm giữ thời gian chỉ là nói về sinh lão bệnh tử, không ngờ vẫn có thể đạt hiệu quả riêng trên tu vi.
Đạt hiệu quả riêng là như thế nào?
Chính là ta gia tăng tốc độ thăng cấp tu vi cho ngươi, nhưng tuổi thọ và những thứ khác của ngươi vẫn duy trì ở tốc độ bình thường.
Đây là thăng cấp tu vi.
"Được rồi, làm một con rồng mất tận ba tiếng đồng hồ. Giờ tạm thời làm ra bốn con thần thú trông cửa trước đã."
Nếu trước mắt chưa thể tăng tu vi cho chúng, vậy thì cứ để chúng tự mình từ từ tu luyện đi, dù sao cũng là huyết mạch đỉnh cấp. Hơn nữa Tu Thần sáng tạo ra chúng cũng không phải bắt chúng chém người giúp mình, chỉ đơn thuần là khoe mẽ mà thôi, sau đó cũng có thể làm phần thưởng cho đồ đệ.
Từ nay về sau, bái sư sẽ được nhận thần thú!
Nghe vậy đã đủ thấy đẳng cấp cao chưa?
Thiên Nguyên đại lục cũng có truyền thuyết về thần thú, nhưng chưa có ai từng nhìn thấy. Thậm chí ngay cả cường giả Thánh Tôn cảnh cũng không phải ai cũng được tận mắt nhìn thấy.
Thần thú là loài vật chỉ Thánh Vương mới có tư cách sở hữu, hơn nữa nó còn là tọa kỵ!
Nghe đồn có cửu đại thần thú, mỗi một vị Thánh Vương đều có một con thần thú làm tọa kỵ. Chúng lại còn không giống nhau.
Thánh Vương chính là chúa tể của Thiên Nguyên, đương nhiên là có đẳng cấp cao nhất.
Nhưng lúc này Tu Thần đã phá vỡ quan niệm ấy. Chỉ cần trở thành đệ tử của hắn là sẽ có tọa kỵ thần thú, tới bao nhiêu tặng bấy nhiêu!
Về phần bản thân Tu Thần, chắc chắn sẽ không coi thần thú là tọa kỵ. Bởi vì đó là thứ thuộc về đẳng cấp của đồ đệ.
Cho nên tọa kỵ của hắn nhất định phải độc nhất vô nhị!
Cụ thể là chọn cái gì thì tạm thời Tu Thần còn chưa nghĩ ra. Thứ gì mà cao cấp hơn cả thần thú đây?
Vấn đề này cần phải suy nghĩ thật cẩn thận mới được.
Trên đỉnh Thiên Tử, Tu Thần đang tăng ca để sáng tạo bốn con thần thú.
Còn quân đoàn lính gác đã bắt đầu xâm lược toàn bộ khu vực, cứ thấy cường giả Đế cảnh là lao vào giết sạch, không hề do dự chút nào.
Lấy Quảng Nguyên Vực làm trung tâm, các khu vực xung quanh bắt đầu bị lính gác xâm chiếm toàn diện. Kế hoạch vây quét Đế cảnh cường giả đang được thực hiện điên cuồng.