Chương 172: Một trong song vương của đại lục Thiên Nguyên!
Bọn Cẩm Văn Thiên Thiên rời khỏi Bát Cửu Thập vực để tìm lão Thất và lão Bát, còn tìm nơi giam giữ lão Thất.
Tại sao một người đột nhiên quay về thế?
Hay họ không tìm được ai cả?
Không cần nghĩ cũng biết bọn họ không thể tìm ra lão già rồi, bây giờ còn không biết lão đang núp ở cái thế giới nào rồi.
Tu Thần vung tay lên, Cẩm Văn Thiên Thiên đã xuất hiện trước mặt hắn.
"A?"
Cả người Cẩm Văn Thiên Thiên vẫn chưa hoàn hồn lại, sao nháy mắt nàng đã xuất hiện trước mặt sư đệ rồi?
Nàng chỉ mới vừa bước vào Đệ Bát vực thôi mà!
"Tiểu sư đệ!" Cẩm Văn Thiên Thiên khẽ gọi một tiếng.
"Sư tỷ, sao chỉ có một mình ngươi vậy? Những người khác đâu?" Tu Thần hỏi.
"Tiểu sư đệ, chúng ta tìm được nơi lão Thập bị nhốt rồi! Ở sâu trong Vô Mệnh Chi Hải ở Đệ Thất vực, thế nhưng bây giờ đâu đâu cũng chiến tranh loạn xạ, đánh nhau rối tung lên, Thánh Vương cũng đã điều động, chúng ta hoàn toàn không có cách nào tiến vào đó, chỉ có thể ẩn núp thôi." Giọng nói Cẩm Văn Thiên Thiên đầy sự lo lắng.
Lão Thập?
Dạ Lãng Thiên?
Chính là tên luyện thể vô địch ấy sao?
Tu Thần nhíu mày.
Sự việc có gì đó không đúng, quá mức trùng hợp.
Bây giờ Đệ Thất vực đã trở thành chiến trường chính, đừng nói bọn họ là Thánh Tôn cảnh, cho dù Thánh Vương cũng không thể tránh thoát được, bây giờ chẳng những để cho các ngươi phát hiện tung tích của Dạ Lãng Thiên, còn có thể để ngươi chạy về báo tin ư?
"Tiểu sư đệ, hiện tại bên kia quá rối loạn, chúng ta sợ cứ đánh tiếp như vậy thì toàn bộ Đệ Thất vực sẽ bị sụp đổ, đến lúc đó lão Thập thực sự tiêu đời, cho nên mọi người đã thương lượng xong, bảo ta đến mời tiểu sư đệ ra tay." Vẻ mặt Cẩm Văn Thiên Thiên ngại ngùng nói.
Trong lòng nàng hiểu rõ Tu Thần phải đối phó với Thanos, lúc này không nên rời đi.
Thế nhưng bây giờ Cẩm Văn Thiên Thiên cũng hết chẳng có cách nào khác, muốn cứu Dạ Lãng Thiên ra cũng chỉ có thể dựa vào Tu Thần, nếu chậm trễ thì Đệ Thất vực thật sự sụp đổ, đến lúc đó tất cả sinh linh bên trong đều sẽ biến mất.
Đây là tình tiết muốn dụ hắn ra ngoài đây mà!
Tu Thần khẽ híp mắt, trong lòng buồn cười.
Hết lần này đến lần khác ngay ở Đệ Thất vực, một mực ngay lúc mấy chốt trong trận đại hỗn chiến, để cho Tu Thần thấy thời gian chính là tất cả, chậm trễ sẽ không kịp cứu người.
Kế sách hay lại biết thời thế.
Thế nhưng Cửu Nguyên vẫn coi thường Tu Thần.
Sao lĩnh vực của hắn có thể còn trong phạm vi Bát Cửu Thập vực chứ?
Tu Thần hủy bỏ ranh giới, thu lấy sinh linh chi lực của Tam Nguyên, cộng thêm mới đây thu hoạch của đại chiến trong khoảng thời gian này thì hắn có thể bao trùm hơn phân nửa Đệ Thập vực.
Chỉ là hắn lười làm mà thôi.
Ấy thế mà muốn giở thủ đoạn với hắn, đã vậy hắn sẽ chơi thử một ván, để xem ai có thể cười đến cuối cùng.
Tu Thần dùng toàn bộ điểm lĩnh vực, việc mở rộng bây giờ hoàn toàn không giống như trước nữa, Cửu Nguyên hoàn toàn sẽ không thấy hắn mở rộng ra đến đâu.
Trong nháy mắt, hơn phân nửa phạm vi Đệ Thất vực đã bị Tu Thần thu vào trong phạm vi lĩnh vực của hắn.
Sau đó hắn đã thấy được trận chiến Thánh Vương, nhìn thấy trận chiến của Thánh Tôn cảnh và Đế sư, đông nghìn nghịt quả thực giống như châu chấu vậy, liên tục có người ngã xuống bỏ mạng, lại không ngừng có viện binh mới đến giúp đỡ.
Cửu Nguyên muốn đại quyết chiến tại Đệ Thất vực đúng không?
Tu Thần thầm cười lạnh, sau đó hắn tiếp tục dò xét.
Vô Mệnh Chi Hải đã xuất hiện trong đầu Tu Thần.
Là một khu vực nằm giữa Đệ Thất vực, Vô Mệnh Chi Hải thật ra chính là một cái hồ chết, rộng khoảng hơn mười vạn mét vuông, bên trong hồ không có bất kỳ vật sống nào, dưới đáy hồ đều là xương khô đầu lâu.
Tiếp đó một nam tử dáng vẻ tuấn tú với một chút khí chất âm tà ngồi yên ở đáy hồ.
Là ngồi, mà không phải bị nhốt!
Đệch mợ còn có thể điêu đến mức này nữa ư!
Coi ta là đồ ngốc sao?
Thực sự nghĩ rằng ta không nhìn thấy gì chăng?
Tu Thần thầm buồn cười.
Sau đó hắn trực tiếp đọc ký ức của Dạ Lãng Thiên.
Không đọc thì không biết, vừa đọc Tu Thần đã giật mình.
Vốn dĩ hắn cho rằng đó là một Dạ Lãng Thiên giả, thế nhưng tuyệt đối không ngờ rằng người đó lại là thật?
Đệch con mợ!
Song vương thống trị quản lý đại lục Thiên Nguyên, mà Dạ Lãng Thiên lại là một trong song vương đó!
Đoán chừng tất cả mọi người đều không biết song vương thống trị này, bao gồm cả Thánh Vương.
Ngay từ khi Thích Ách xuất hiện bọn họ chỉ biết lão là người ngoại giới, Dạ Lãng Thiên bái sư với ý định dò xét rốt cuộc đối phương có mục đích gì, thế nhưng vì lý do tu vi của bản thân, cứ như vậy việc bái sư kia nhất định sẽ bị phát hiện. Ngươi cũng không thể dùng hóa thân đi bái sư, thần nguyên không đồng đều rất dễ bị Thích Ách phát hiện ra.
Vì thế hắn ta sử dụng thần thông Hóa Nguyên Ẩn Nặc, phong tỏa hoàn toàn tu vi của bản thân tạm thời mất hết, sau đó đi con đường thể tu!
Nói là luyện thể thân thông, thật ra cường độ thân thể hắn ta vốn dĩ chính là đẳng cấp của Cửu Nguyên Thánh Vương.
Thế nhưng thần thông Hóa Nguyên Ẩn Nặc thật sự rất cao siêu, đoán chừng dựa theo tu vi phân thân Thích Ách ở thế giới này cũng không nhìn ra được.
Sau đó hắn ta đã ẩn núp che giấu bên người Thích Ách một thời gian, vẫn không tìm được mục đích thực sự của Thích Ách khi từ ngoại giới đến đây. Sau đó Dạ Lãng Thiên thi triển thuật pháp thần thông với Lệ Vô Hối, khiến cho tâm trí y từ từ trở nên đen tối, bị Nhị Nguyên xúi giục thành công.
Con mẹ nó rốt cuộc Lệ Vô Hối bị hắn ta hại?
Kẻ ra tay đứng phía sau lớn nhất khiến lão già thất bại lại chính là đệ tử thứ mười mà lão thu nhận.
"Chậc chậc chậc, lão già ơi lão già, lão thật sự lợi hại mà, không ai trong hai môn đệ là kẻ dễ bắt nạt mà!" Tu Thần thở dài lắc đầu.
"Đi thôi nào!" Tu Thần đứng dậy nói.
Đối phương cũng đã phí nhiều công sức diễn trò để dụ hắn ra ngoài, nếu không đi chẳng phải có lỗi với sự khổ tâm của bọn họ sao?
Chơi trò chơi chính là muốn sự vui vẻ, dù sao trong lĩnh vực của hắn, Tu Thần cứ muốn chơi cho bọn họ phải nghi ngờ lẽ sống luôn.
"Đệ thật sự có thể đi sao? Thanos có thể xuất hiện vào lúc này không? Dù sao bây giờ toàn bộ đại lục Thiên Nguyên đều rối loạn rồi." Cẩm Văn Thiên Thiên không ngờ Tu Thần lại đồng ý nhanh như vậy, thậm chí hắn không chút do dự.
Trong lòng nàng ta vẫn rất sợ Thanos.
Ngươi nhìn thử xem bên ngoài đã loạn như nồi nước rồi, tiểu sư đệ hắn còn ngồi đây chơi cờ, chúng minh hắn hoàn toàn vốn dĩ không hề bận tâm đến.
Theo khía cạnh khác thì có thể thấy Thanos thật sự khủng bố, cần sư đệ toàn lực chăm chú ở trong núi chuẩn bị ứng đối.
"Không sao cả, bây giờ gã còn đang ở Wakanda đối phó Avengers, tạm thời không thể đến nhanh như vậy được đâu." Tu Thần nói với vẻ không hề gì.
Wakanda?
Sao tên vùng đất này nghe qua lại khó đọc vậy?
Còn có Avengers là cái gì thế?
Không thể hiểu nổi, đối với Cẩm Văn Thiên Thiên mà nói thì những thứ cao cấp này hoàn toàn không thể hiểu được, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
"Vậy chúng ta lập tức đến đó nhé? Thừa dịp bây giờ tất cả Thánh Vương đều đang trong trận chiến loạn lạc, chúng ta mau chóng cứu lão Thập ra, sau đó quay về." Cẩm Văn Thiên Thiên cẩn thận dò hỏi.
Tu Thần khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía bọn Kinh Như Tuyết bên cạnh nói: "Mấy ngày nữa các ngươi tự mình đi rèn luyện cho tốt, có lẽ vi sư không về nhanh được đâu."
"Dạ!" Cả bọn Kinh Như Tuyết vội vã đứng dậy đáp lời.
"Được rồi, đi thôi." Tu Thần nhìn về phía Cẩm Văn Thiên Thiên, cười nói.
"Được! Vậy... Vậy chúng ta tự đi, hay là đệ dẫn ta đi? Giống như vừa rồi nháy mắt ra đã đi xuyên qua vài mấy vực đó đó?"
Vấn đề này của Cẩm Văn Thiên Thiên làm cho Tu Thần bỗng chốc cảnh giác.
Suýt chút nữa bị lộ rồi!
Việc làm sao có thể trực tiếp xuất hiện ở Đệ Thất vực, Cửu Nguyên kia và Dạ Lãng Thiên sẽ lập tức biết lĩnh vực của hắn đã mở rộng đến đó rồi.
"Chúng ta chạy thôi." Tu Thần cười ha hả, sau đó hắn hóa thành một luồng kim quan chợt lóe lên rồi biến mất.