Chương 20: Tranh đấu với trời, thiên tư bậc chín!
020: Tranh đấu với trời, thiên tư bậc chín!
Đỉnh núi Thiên Tử.
Mây đỏ giữa không trung kia chậm rãi tản đi.
Ánh mắt trời xuyên qua mây mù chiếu xuống.
Khu vực bên ngoài thần miếu núi lở đất nứt, vô số hố to trải rộng khắp nơi, trên mặt đất hiện ra vô số vết rạn màu đen lấy Kinh Như Tuyết làm trung tâm, lan ra bốn phương tám hướng.
"Ông!"
Thân thể Kinh Như Tuyết bỗng nhiên chấn động ra một luồng sương mù màu máu, vô số tia lôi điện màu tím không ngừng lóe ra trên thân nàng.
Kinh Như Tuyết vốn có một dung nhan tuyệt mỹ, giờ khắc này lại càng thêm cao quý lãnh diễm, giống như thần nữ trên chín tầng trời, khiến cho người ta cảm giác xa không thể chạm đến, thần thánh không thể xâm phạm.
Nàng chậm rãi mở mắt, một luồng tử mang từ trong mắt bắn phá ra.
Kinh Như Tuyết nhìn hai tay của chính mình, kích động tới mức thân thể phát run.
Nàng cảm nhận được!
Chân khí trong cơ thể nàng giống như hồng thủy mãnh thú tuôn chảy khắp các gân mạch, linh khí chung quanh thì điên cuồng dũng mãnh tiến vào cơ thể nàng. Hơn nữa, lĩnh ngộ đối với tu luyện của nàng cũng thăng lên đến một trình độ khủng bố. Những vấn đề tu luyện khó khăn trước kia nàng không nghĩ ra, trong một khắc này đều được giải quyết một cách dễ dàng.
Hiện giờ, nàng chính là thiên tư bậc chín!
Toàn bộ đại lục Thiên Nguyên, người thiên tư bậc chín tương lai chắc chắn bước vào Đế cảnh!
Vô số thế lực lớn hay tông phái siêu cấp đều mong muốn cướp được một người như vậy, thậm chí còn không tiếc vì người đó mà khai chiến sinh tử.
Cướp được một người thiên tư như vậy, đồng nghĩa với việc tương lai có được một vị cường giả Đế cảnh! Có thể thấy thiên tư bậc chín này kinh khủng tới cỡ nào.
Đương nhiên, nếu người này vẫn lạc trên con đường phát triển thì xem như không có những cái "nếu" trên kia.
Hơn nữa, Tu Thần chẳng những điểm hóa tư chất của nàng, mà còn trực tiếp cải tạo gân mạch trong cơ thể nàng!
Trước kia, gân mạch của Kinh Như Tuyết vô cùng nhỏ hẹp, giống như một đường hẻm nhỏ quanh co khúc khuỷu khiến chân khí không cách nào lưu thông thuận lợi, trơn tru. Còn bây giờ, toàn bộ gân mạch giống như đường lớn rộng thênh thang, chân khí mênh mông tràn đầy.
Một người muốn tu luyện, nhất định phải luyện thể, cường hóa luyện đúc gân mạch bên trong và thân thể bên ngoài, sau đó sản sinh ra kình khí, lấy kình khí dẫn dắt linh khí nạp vào trong cơ thể, rồi dùng kình khí bảo hộ gân mạch trong cơ thể, từ đó, khí linh dung hợp biến thành chân khí, bước vào Tụ Khí cảnh.
Không luyện thể thì không thể sinh ra kình khí.
Mà không có kình khí, thân thể cứ vậy hấp thu linh khí thì gân mạch sẽ không chịu nổi, lập tức bạo nổ mà chết.
Sau khi bước vào Tụ Khí cảnh, người tu luyện phải thông qua việc rèn luyện tôi mạch không ngừng, khuếch trương kinh mạch, để hấp thu được nhiều chân khí hơn.
Không phải ngay từ đầu kinh mạch nào trong cơ thể cũng có thể hấp thu chân khí, ai cũng sẽ có chỗ bị tắc nghẽn. Nhưng mỗi khi đột phá một tầng, kinh mạch trong cơ thể sẽ được khuếch trương một lần, đồng thời cũng sẽ đột phá mấy điểm bế tắc trong kinh mạch.
Tính ra, sau chín lần khuếch trương đó chính là lúc kinh mạch trong thân thể người tu luyện được khuếch trương tới cực hạn, toàn bộ kinh mạch được khơi thông, chân khí lưu chuyển trong tất cả kinh mạch trên dưới toàn thân.
Đến lúc đó, chân khí trong cơ thể người tu luyện đã hoàn toàn tạo thành một thể, từ những đoạn suối nhỏ hội tụ ra biển rộng, cũng chính là cảnh giới có tên Linh Hải cảnh.
Tu vi đạt tới Linh Hải cảnh, mới có thể được coi là bước chân vào hàng ngũ cường giả chân chính.
Mà lúc này, kinh mạch trong cơ thể Kinh Như Tuyết đã được Tu Thần cải tạo khuếch trương gấp mấy trăm lần! Cộng thêm thiên tư cao nhất, tu vi của nàng cứ thế liên tiếp thăng cấp.
Tụ Khí cảnh tầng bốn!
Tụ Khí cảnh tầng năm!
Tầng sáu!
Tầng bảy!
Tầng tám!
Tầng chín!
Linh Hải cảnh tầng một!
Tầng hai!
Mãi cho tới khi đạt đến Linh Hải cảnh tầng bảy mới dừng lại! Chỉ trong nháy mắt tu vi Kinh Như Tuyết đã vượt qua mười ba tầng! Hơn nữa không hề có trở ngại, nhẹ nhàng thoải mái giống như ăn cơm uống nước vậy.
Linh Hải cảnh tầng bảy là tu vi như thế nào?
Ngũ trưởng lão - Trương Thành Hổ của Võ Thần Tông cũng mới chỉ có Linh Hải cảnh tầng ba mà thôi.
Tu vi Linh Hải cảnh tầng bảy là có thể tùy tiện lựa chọn một tông môn nhị đẳng trong lãnh thổ Quảng Nguyên để làm trưởng lão rồi.
Cảm thụ được chân khí mênh mông tràn đầy trong cơ thể và thực lực của mình, Kinh Như Tuyết không nhịn được gào to một tiếng.
Giờ khắc này, nàng đã kích động tới mức không biết nói gì, hốc mắt đỏ bừng.
Bản thân rốt cuộc có tư cách báo thù rồi!
Mà tất cả những thứ mình có hiện giờ, đều là thầy mang tới.
Kinh Như Tuyết nhìn hoàn cảnh chung quanh, quả thực thảm thiết giống như thiên tai tận thế giáng xuống.
Thầy vì giúp mình cải tạo kinh mạch và tăng tư chất lên lại dẫn tới dị tượng lớn như vậy sao!
Một người thiên tư chỉ đứng trong hàng hạ tam đẳng, trực tiếp vượt lên thành thiên tư nhất đẳng! Đây là hành động nghịch thiên cải mệnh!
Mà thảm trạng xung quanh chính là do thầy vì nàng kháng lại thiên mệnh mà tạo thành.
Một phần ân tình này khiến cho Kinh Như Tuyết vô cùng cảm động.
Tranh đấu với trời!
Trên thế gian này, ngoại trừ gia gia nàng, cũng chỉ có thầy nguyện ý vì nàng mà làm tới mức vậy!
Lúc này, Tu Thần mang theo khuôn mặt mỉm cười nhìn Kinh Như Tuyết.
Điểm hóa cho Kinh Như Tuyết hắn lại nhận được từ hệ thống thêm 10 điểm lĩnh vực và 100 điểm kinh nghiệm.
Hơn nữa nhìn thấy thiên tài tuyệt thế do tự tay mình đánh tạo ra, trong lòng hắn cũng có cảm giác thành tựu.
"Bụp bụp!"
Hai đầu gối Kinh Như Tuyết nện thật mạnh xuống đất, nàng liên tiếp dập đầu chín cái với Tu Thần.
"Như Tuyết cảm tạ ơn tái tạo của thầy! Đồ nhi nhất định mang danh tiếng ân sư, danh tiếng của Miếu Thiên Thần ta phát dương quang đại, làm cho vạn người kính ngưỡng thần phục!" Âm thanh Kinh Như Tuyết vang vọng như tiếng chuông, giọng điệu vô cùng kiên quyết.
Tu Thần vung tay nói: "Được rồi, chuyện nên làm vi sư cũng đã làm. Về phần công pháp chiến kỹ, ngươi đã là thiên tư bậc chín thì tự mình sáng tạo ra đi, chỉ có tự sáng tạo ra mới là thứ thích hợp với ngươi nhất. Công pháp của lão phu quá mức bá đạo, thế gian chỉ có một mình lão phu có thể học, nếu ngươi học nó ngược lại còn làm hại ngươi."
Đây là biện pháp hắn nghĩ ra tối hôm qua.
Lão tử ngay cả chân khí là gì cũng không biết, nguyên lý trong đó cũng không rõ ràng lắm, sao có thể sáng tạo ra công pháp khủng bố trâu bò ngút trời cho Kinh Như Tuyết được? Chẳng bằng tìm cớ để cho nàng tự sáng tạo ra thì hơn.
Chẳng phải nói công pháp cũng không phải thứ từ trên trời rơi xuống, mà đều là do người sáng tạo ra hay sao?
Bản thân hắn đã tăng cường thiên tư và kinh mạch của Kinh Như Tuyết tới trình độ độc nhất vô nhị, để cho nàng tự sáng tạo ra một bản công pháp cho chính mình, chắc không thành vấn đề đâu nhỉ?
"Tự nghĩ ra công pháp?"
Kinh Như Tuyết sững sờ trong chốc lát, rồi lại lộ vẻ vui mừng, trong đôi mắt lóe lên sự chờ mong.
"Dạ, thầy! Đồ nhi nhất định không làm nhục sứ mệnh! Nhất định sáng tạo ra công pháp của chính mình!"