Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 217: Cứ chọn kẻ yếu để hành là sao?

Chương 217: Cứ chọn kẻ yếu để hành là sao?

"Tông chủ! Tên vô liêm sỉ — ặc —"

Phong Nguyệt Lục trợn tròn mắt, nhìn thấy mặt của Tống Hoàng Đình lõm vào bên trong, lúc này lão đã định ra tay với Thanos.

Chẳng qua Thanos đã trực tiếp dùng một tay nắm lấy cổ lão.

Động tác “mang thương hiệu” của Tu Thần!

Cho dù ngươi có mạnh mẽ cỡ nào, bóp cổ ngươi bóp đến nỗi khiến ngươi nghi ngờ cuộc sống! Ở bên trong lĩnh vực, cho dù ngươi có là Thần thì cũng không tránh khỏi vận mệnh bị bóp cổ.

Một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, Tống Hoàng Đình với khuôn mặt lõm bị Thanos bóp cổ. Phong Nguyệt Lục thì lại bị một bàn tay khác của Thanos bóp cổ, hoàn toàn không thể động đậy.

"Khụ — khụ..."

Phong Nguyệt Lục muốn phản kích, nhưng chân nguyên toàn thân đã bị phong tỏa, không sử dụng được một chút sức lực nào. Trái lại Thanos càng ngày càng dùng sức bóp cổ lão, phải nói là đau đến nỗi không muốn sống nữa.

Quả thực là muốn nghi ngờ cuộc đời!

Cho dù đây chỉ là một hóa thân, nhưng cũng không nên bị bóp như vậy chứ!

Từ khi nào trong lúc đánh nhau lại bắt đầu thịnh hành vụ bóp cổ vậy?

Cường giả đánh nhau, nâng tay một cái là tiêu diệt một phương, quét ngang hủy diệt vạn dặm, đánh nhau cận chiến phải nói là một chuyện không có khả năng.

Nhưng hiện thực đã xảy ra trước mắt.

Đầu của Tống Hoàng Đình vẫn mờ mịt như cũ. Y đã quá quen với loại cảm giác này, lúc đầu ở Thiên Nguyên đại lục y cũng bị Tu Thần chơi hỏng như vậy!

Không nghĩ tới ở U Minh giới vẫn không có gì khác biệt, thậm chí lần này Tu Thần còn không hề ra tay.

Cái cảm giác vừa căm giận vừa xấu hổ đầy quen thuộc lại tới nữa rồi.

Y muốn rít gào, muốn gầm lên giận dữ nhưng lại không thể làm được. Toàn bộ mặt đã mất, hơn nữa tu vi còn bị áp chế, đến cả thuật pháp thần thông cũng không sử dụng được.

Đám người Tư Mã Liệt Dương phía bên dưới nhìn thấy tình huống như vậy, không khỏi cảm thấy choáng váng.

Vốn còn cho rằng sẽ xảy ra một cuộc chiến lớn có một không hai, thậm chí bọn họ sẽ chịu liên lụy rồi ngã xuống.

Bây giờ ngươi lại nói với ta chỉ với một tên thuộc hạ đã bóp hai người kia thành chó?

Một vở kịch hay như vậy đừng nói Phong Nguyệt Lục không thể chấp nhận, mà đến chính bọn họ cũng không thể nào chấp nhận được.

Tại sao mọi người đều nỗ lực tu luyện như nhau, nhưng vì sao ngươi lại mạnh đến nỗi có thể treo người ta lên rồi đánh?

Nghĩ đến đây, bỗng nhiên cảm thấy tu luyện chẳng có chút ý nghĩa gì cả.

Thanos mang theo hai người đi tới trước mặt Tu Thần, giống như nhấc hai con châu chấu không có năng lực phản kháng.

"Ta nói rồi, để bản thể của các ngươi xuống thì còn đánh được. Nhưng vì sao hết lần này đến lần khác lại không chịu đồng ý chứ? Các ngươi có cảm thấy vui khi cứ lãng phí thời gian như vậy không? Là một đại trượng phu, có thù thì nên báo ngay tại chỗ. Ngoan, ta vẫn luôn ở đây chờ các ngươi, chờ bản thể của các ngươi xuống đây “hành” ta!" Tu Thần chế nhạo cười khẽ nói.

Tu Thần vừa nói xong, hai tay của Thanos đột nhiên trở nên đỏ bừng, giống như bàn là được nung đỏ.

"Ặc — a!"

Phong Nguyệt Lục phát ra tiếng kêu vô cùng thảm thiết thê lương. Hóa thân thần nguyên và thân thể của lão lúc này giống như bị ném vào trong lò lửa ở địa ngục, sự đau đớn đến từ linh hồn và thân thể bị thiêu đốt khiến lão không thể nào chịu đựng được, chỉ có thể ngay thẳng kêu lên thảm thiết để giảm bớt sự đau đớn.

Mà Tống Hoàng Đình lại tay chân loạn xạ, căn bản là không còn nơi nào có thể phát ra tiếng động.

Nhìn thấy hai người bị hành hạ như vậy, đám người Tư Mã Liệt Dương không nhịn được lén lút nuốt một ngụm nước miếng. Chuyện ngày hôm nay đã khiến bọn họ cảm thấy vô cùng chấn động, cảm giác bây giờ giống như là đang nằm mơ, không chân thật một chút nào.

Tống Hoàng Đình chỉ tay năm ngón lúc trước, cứ như vậy bị ngược đãi đến độ không còn sức để đánh trả? Cho dù đó chỉ là một hóa thân, nhưng tu vi của nó không phải mấy đại lĩnh chủ như bọn họ có thể chống lại được!

Tư Mã Liệt Dương nhìn bóng lưng của Tu Thần, cay đắng cười một tiếng. Rốt cuộc tu vi đồ đệ cuối cùng của Thiên Nguyên Tử đã cao đến mức nào rồi? Tống Hoàng Đình vẫn luôn không dám để bản thể xuống, có phải y biết rõ dựa vào bản lĩnh của bản thân, y cũng không phải là đối thủ của Tu Thần đúng không?

Suy nghĩ này vừa mới xuất hiện, hắn ta càng thêm sợ hãi và khâm phục Tu Thần, đồng thời cũng vô cùng nghi ngờ.

Đã mạnh đến mức này rồi, vì sao còn phí hết tâm tư đến đây để cướp tiểu thế giới?

Tuy rằng Lưu Vân Tiên Tông ở Thiên Khôn Tử giới cũng không phải là mạnh nhất, chỉ có thể xem là tông môn ở tầng trung trong thiên hạ, còn có rất nhiều tiểu thế giới của các tông môn cường đại khác hoàn mỹ và cao cấp hơn nhiều, thậm chí còn có ba tiểu thế giới đã sáng tạo ra luân hồi. Vì sao hết lần này tới lần khác lại lựa chọn Lưu Vân Tiên Tông?

Tiểu thế giới bốn bao quanh một thì cấp bậc rất thấp, mặt khác đa số đều là tám bao quanh một, mười bao quanh một, những tiểu thế giới lợi hại như vậy có rất nhiều trong Tán Giới Liên Đồ.

Chẳng lẽ tùy tiện chọn một trái hồng mềm rồi bóp nó?

Tiếng kêu la thảm thiết của Phong Nguyệt Lục càng ngày càng yếu ớt, biên độ giãy giụa cũng càng ngày càng nhỏ đi, cuối cùng giống với Tống Hoàng Đình - hoàn toàn không còn chút tiếng động nào. Ngọn lửa đang thiêu đốt toàn thân cũng chậm rãi dập tắt.

"Rầm!"

Thanos vứt hai thi thể cháy đen xuống mặt đất.

Tu Thần nhìn lướt qua.

Đám người này rất biết nhẫn nhịn đó chứ!

Đã làm đến vậy rồi mà vẫn chưa chịu tới sao?

Lúc trước khi cướp lấy Thiên Nguyên đại lục, bọn họ có thể rời xa ngăn cách Thiên Nguyên đại lục, di chuyển điểm trung tâm của Tán Giới Liên Đồ sang một nơi khác.

Nhưng hiện giờ tâm điểm của U Minh giới đã bị mình chiếm cứ, Tán Giới Liên Đồ đã nằm ngoài sự khống chế của bọn họ, vậy mà vẫn chưa chịu tới đây liều mạng sao?

Cứ kì kèo như vậy, một thời gian nữa thôi hắn sẽ thật sự thu phục tất cả thế giới nằm bên trong Tán Giới Liên Đồ này đó.

Tống Hoàng Đình không có khả năng sẽ từ bỏ U Minh giới dễ dàng như vậy. Nếu từ bỏ thì y có khác nào trở thành tội nhân của Lưu Vân Tiên Tông, căn cơ được truyền thừa qua nhiều đời lại bị y hủy diệt như vậy…

Nhưng y có thể làm gì khác?

Tu Thần không thể nghĩ ra nổi. Chuyện này đã bị mình biến thành một tử cục rồi, cách duy nhất chính là đối đầu trực diện với mình, xé rách mình sau đó một lần nữa cướp lấy quyền khống chế.

Nếu như bọn họ không tới, trái lại sẽ khiến Tu Thần có chút bị động.

Bởi vì hiện giờ hắn không có cách nào để khuếch trương, hóa thân là không có sinh linh chi lực.

Bây giờ hắn đã khống chế chín phần mười U Minh giới trong tay, nhưng vẫn còn một phần là chưa khống chế được!

Chỉ cần không khống chế hoàn toàn, vậy thì sẽ không thể xâm nhập rồi thâu tóm ba đại lục khác, đồng nghĩa với việc sẽ không thể hoàn toàn khống chế Tán Giới Liên Đồ, từ đó không mở được Tán Giới Liên Đồ và bản thân sẽ không thể ra ngoài.

Đột nhiên, Tu Thần khẽ cau mày.

Hắn biết đám người Tống Hoàng Đình định làm gì!

Thu hoạch ba tiểu thế giới chưa bị hắn xâm nhập kia! Thu hồi toàn bộ sinh linh chi lực ở thời đại này để ngừa bản thân xâm nhập!

Dưới cái nhìn của bọn họ, Tu Thần nhất định là nắm giữ một loại pháp bảo phệ nguyên cường đại nào đó mới có thể lặng yên không một tiếng động lấy một tốc độ cực nhanh cắn nuốt tiểu thế giới. Nhưng pháp bảo phệ nguyên này chắc chắn cần một lượng lớn sinh linh chi lực để khởi động, trực tiếp thu hoạch sinh linh chi lực ở ba thế giới còn lại, sau đó cứ tiêu hao thời gian chờ đợi thời cơ thích hợp!

Điều này cũng giải thích lý do vì sao bọn họ đã đến nông nỗi này mà vẫn chưa chịu cho bản thể xuống.

Chẳng may nếu không đánh lại, vậy có khác nào tặng không sinh linh chi lực cho Tu Thần đâu?

Chẳng qua nói đi thì cũng phải nói lại, bọn họ thật sự định vứt bỏ U Minh giới sao? Hay là bọn họ biết rõ mình hiện giờ đã không còn sinh linh chi lực để mở rộng phạm vi?

Chắc chắn không thể nào biết được, bất kỳ ai ở Chư Thiên Vạn Giới cũng sẽ không biết Tu Thần có bản lãnh như vậy, ý nghĩ đầu tiên đều cho rắng hắn có pháp bảo phệ nguyên mà thôi.

"Đại nhân, bây giờ chúng ta phải làm gì?" Tư Mã Liệt Dương đi tới bên cạnh Tu Thần, lòng vẫn còn sợ hãi nhìn lướt qua Thanos đang đứng trước mặt, sau đó cẩn thận hỏi.

"Tống Hoàng Đình vẫn luôn cẩn thận như vậy hả?" Tu Thần hỏi.

Tư Mã Liệt Dương ngẩn ra, chợt cười khổ một tiếng nói: "Y bình thường toàn ngồi chỉ tay năm ngón, tiểu nhân nào biết tính cách của y như thế nào. . ."

Tu Thần híp mắt, sau đó nói:

"Đi một chuyến tới Huyền Phù Thiên Cung."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất