Chương 224:Tới Tử giới, lại muốn gây chuyện!
Thật may là có bà lão người hầu của Thượng Cung Cẩn kia!
Nếu không phải nhờ có bà ta, chỉ e ngay cả U Minh giới Tu Thần cũng khó nắm trong tay, huống hồ là đi đến Tử giới.
Bởi lẽ đám người Tống Hoàng Đình đều vô cùng cẩn thận, chỉ cho hóa thân xuống U Minh giới!
Mà hóa thân căn bản không hề có sinh linh chi lực.
Vậy tại sao bà lão ấy lại cung cấp cho Tu Thần sinh linh chi lực cấp bậc Tôn Giả cảnh?
Lúc trước đã từng nhắc đến, khi bản thể và các hóa thân khác đều rơi vào trạng thái tử vong, vậy hóa thân còn lại sẽ trở thành bản thể, sẽ không còn là hóa thân nữa.
Đó là một quy tắc cố định của pháp tắc vạn giới. Nói một cách đơn giản, sinh linh chi lực chính là biểu tượng cho sự tồn tại của ngươi trong Vạn giới, chỉ cần ngươi sống trong vạn giới, vậy chắc chắn có sinh linh chi lực.
Sau khi bản thể chết đi, nếu không có ai hấp thu thì sinh linh chi lực sẽ quay trở về vạn giới. Hiện giờ ngoại trừ Tu Thần, không ai có thể trực tiếp hấp thu sinh linh chi lực từ bản thể đã chết.
Nếu có, vậy thì tích điểm mới đã xuất hiện từ lâu, làm gì còn đợi Tu Thần đến hấp thu.
Còn một điểm nữa, sinh linh chi lực của hóa thân sẽ không lớn mạnh như của bản thể, chỉ kế thừa sinh linh chi lực tương đương với tu vi của hóa thân.
Tu Thần nhìn điểm lĩnh vực còn lại của mình, còn ba nghìn tỷ. Khu vực thiên cung đang lơ lửng kia đại khái là chiếm một phần mười U Minh giới, sau khi bao phủ hoàn toàn mà vẫn còn thừa nhiều như vậy.
Ba nghìn tỷ có thể mở rộng được bao nhiêu ở Tử giới? Sáu triệu dặm! Việc tạo nên thế giới mới khiến Tu Thần rất sảng khoái!
Thậm chí đối với hắn, chỉ cần ba trăm mét đã quá đủ rồi.
Trước kia không phải hắn cũng bắt đầu từ hai trăm mét sao?
“Mở rộng đi.” Tu Thần không hề do dự, mở miệng nói.
[Mở rộng thành công. Vì đổi sang thế giới cấp bậc mới, nên sẽ thống kê dựa theo số liệu của thế giới mới. Nếu ngài muốn xem phạm vi Tán giới cũng có kiểm tra bất cứ lúc nào.] Hệ thống trả lời.
Tu Thần gật đầu.
Đã đến Tử giới ai còn cần xem Tán giới nữa chứ?
Đã thôn tính toàn bộ Thiên Khôn Tử giới, vậy tất cả các tiểu thế giới đều là của hắn, hắn còn để ý tới mấy tiểu thế giới làm gì?
Ký chủ: Tu Thần
Cấp bậc lĩnh vực: cấp sáu (Tu Vi Vô Địch, Điểm Hóa Vạn Vật, Chấp Chưởng Sinh Tử, Hư Không Tạo Vật, Sáng Tạo Sinh Mệnh, Vãng Sinh Chuyển Hồn).
Kinh nghiệm cần để thăng cấp: 33530 nghìn tỷ/ 10 triệu tỷ
Phạm vi lĩnh vực Tử giới: Sáu triệu dặm x Sáu triệu dặm x Sáu triệu dặm
Nhìn điểm kinh nghiệm của mình, Tu Thần nhếch mép cười.
Sắp rồi! Hắn sẽ lên cấp bảy nhanh thôi! Đến lúc đó, cường giả nào mà hắn không thể tiện tay bóp chết? Đại quân hủy diệt của hắn không lâu nữa sẽ tung hoành khắp tám mươi mốt Tử giới! Sau đó đi lên thẳng chín đại Nguyên giới!
“Lưu Vân Tiên tông này rộng lớn đến vậy sao?”
Tu Thần kiểm tra phạm vi lĩnh vực vô địch của hắn trong Thiên Khôn Tử giới, đột nhiên có hơi kinh ngạc.
Sáu triệu dặm mà vẫn chỉ ở trong phạm vi của Lưu Vân Tiên tông thôi sao?
Vậy Thiên Khôn Tử giới này lớn đến mức nào cơ chứ?
Thấy Tống Hoàng Đình và tám vị trưởng lão vẫn còn đang thảo luận đại sự trong đại điện, Tu Thần nở nụ cười đầy hứng thú.
“Vẫn đang đợi con gái Tống Quan Tĩnh của ngươi tới ư? Được! Vậy ta sẽ để các ngươi vui vẻ thêm hai ngày!” Tu Thần khẽ cười vài tiếng.
Nếu bây giờ giết bọn họ, nhỡ đâu Tống Quan Tĩnh không đến thì sao? Vậy chẳng phải là lãng phí mất bao nhiêu sinh linh chi lực ư? Mà Tống Quan Tĩnh được trọng dụng ở Thiên môn như vậy, lại là đệ tử quan môn của môn chủ Thiên môn, nếu hắn giết nhất định sẽ bị Thiên môn báo thù!
Vậy càng tốt!
Trực tiếp dẫn một đống đến luôn!
Nếu muốn nhanh chóng mở rộng lĩnh vực, thì phải kéo càng nhiều thù hận càng tốt! Sâu nhỏ kéo sâu to đến!
Tu Thần đi thẳng đến bên cạnh Tống Hoàng Đình, rồi ngồi xuống.
Những người có mặt ở đây không ai có thể nhìn thấy, thậm chí cảm nhận được sự tồn tại của Tu Thần.
“Bẩm tông chủ, đã cho người đi điều tra, Thiên Khôn Tử giới không hề tồn tại người nào tên là Tu Thần, còn tin tức Thiên Nguyên Tử vẫn còn sống đã được phát tán ra ngoài rồi ạ.” Chiến Vô Cực nói.
Tống Hoàng Đình khẽ gật đầu, rồi nhìn ra ngoài đại điện.
Từ nơi này vẫn có thể nhìn thấy vách Quỷ Mưu bị Cửu Biện Huyết Liên bao phủ.
“Còn hai ngày nữa, lúc đó có thể lấy lại thứ thuộc về chúng ta rồi.” Tống Hoàng Đình nới với sắc mặt âm u.
Trong lòng y đã vô cùng gấp gáp, y chỉ hận không thể lập tức hành hạ Tu Thần đến chết, nhưng y không thể thể hiện ra.
Thế giới bị mất đi lần này thực ra là tiểu thế giới do y nắm giữ, nếu muốn quy trách nhiệm, vậy chắc chắn là do y thất trách.
Nhắc đến ba tiểu thế giới khác lại khiến Tống Hoàng Đình đau lòng không thôi, hoàn toàn là do y thất trách cho nên mới bị hủy mất, hơn nữa còn dẫn đến việc Tán Giới Liên Đồ rơi vào tay Tu Thần.
Nhưng y là tông chủ, tu vi cao ngất trời, những trưởng lão khác đều không dám nói gì.
Từ trước đến nay, Lưu Vân Tiên Tông đều là của Tống gia bọn họ, người khác họ không thể trở thành tông chủ. Nếu bây giờ bất cứ vị nào trong ba vị trưởng lão kia để mất một tiểu thế giới, thì kết cục sẽ rất thảm, thậm chí còn có khả năng bị phế đi tu vi, đuổi khỏi tông môn.
Tu Thần ngồi bên cạnh, một tay chống cằm, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ. Từng thao tác rối rắm hiện lên trong não hắn, nhưng sau đó đều bị hắn gạt bỏ.
Thiên Khôn Tử giới có vô số tông môn, nhưng chỉ có ba phái là cấp bậc bá chủ.
Một là Thiên môn, hai là Vân Đỉnh các, phái còn lại cực kỳ thần bí, và cũng mạnh mẽ nhất, tên là Vô Niệm môn. Vô Niệm môn này nằm ở đâu không ai biết. Nó giống như các tông môn lánh đời khác, không nhiều đệ tử cho lắm, có khi còn chưa đến trăm người, nhưng nghe đồn mỗi một người đều vô cùng dung mãnh.
Năm đó Tống Hoàng Đình định đưa Tống Quan Tĩnh vào Vô Niệm môn, phải trả một cái giá rất lớn mới tìm được một đệ tử của Vô Niệm môn, nhưng lại bị từ chối, sau đó mới đưa nàng ta đến Thiên môn.
Tu Thần đột nhiên nghĩ ra một ý.
Hắn phải cho Tống Hoàng Đình thêm lợi thế! Để y càng thêm tràn trề lòng tin rằng mình có thể báo thù được Tu Thần!
Vừa nảy ra ý này, Tu Thần bèn tạo ra một sinh mệnh trong một hang núi cách đó sáu triệu dặm.
Đó là một con người, hình dáng giống hệt như đệ tử của Vô Niệm môn mà năm đó Tống Hoàng Đình đã tìm thấy.
Rất nhanh sau đó, một nam tử trung niên có khuôn mặt lạnh lùng vô cảm hiện ra.
Nên cho hắn thực lực như thế nào đây?
Tu Thần nghĩ một lát, nếu chiếu theo thời điểm đó có lẽ là tu vi Đan Tổ cảnh. Nhưng giờ Tống Hoàng Đình cũng đã tới tu vi này, người ta là đệ tử của tông môn trâu bò như thế, chắc chắn là phải cao hơn rất nhiều.
Sau Tôn Giả cảnh là Nguyên Đan cảnh, mà sau Đan Tổ cảnh là Tổ Nguyên cảnh.
Tu Thần chưa hề được cảm nhận cường độ khí tức của cường giả Tổ Nguyên cảnh, vì thế không nắm chắc có thể mô phỏng được khí tức của một Tổ Nguyên cảnh thực sự.
Vậy vẫn như cũ đi, cho mạnh lên mười nghìn lần là được.
Tạo xong, Tu Thần để sản phẩm phục chế này đi tới sơn môn Lưu Vân Tiên tông.
Tiếp theo đây sẽ là lúc để đại biên kịch đứng sau cánh gà như hắn trổ tài rồi!