Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 287. Khai chiến, cuộc tàn sát điên cuồng đến từ súng gatling!

Chương 287. Khai chiến, cuộc tàn sát điên cuồng đến từ súng gatling!

"Lên!"

Sắc mặt của Khâu Vạn Thiên rất dữ tợn, lão quát lớn.

Những cường giả Thiên Khôn Tử giới phía sau đều rống lên giận dữ, sau đó ùn ùn kéo đến chỗ Tu Thần với khí tức điên cuồng

Sấm sét cuồn cuộn, chấn động chín tầng mây.

Tiếng động long trời lở đất như vang lên bên tai toàn bộ người của Thiên Khôn Tử giới, chấn động đến mức lòng người phải hoảng sợ. Họ nhìn về phía núi Thiên Tử ở Tây châu với vẻ tuyệt vọng và sợ hãi khôn cùng.

Ba người Khâu Vạn Thiên lại chưa hề ra tay, chỉ đứng tại chỗ nhìn.

Bọn họ muốn nhìn xem rốt cuộc Tu Thần có bản lĩnh gì, mà dám tự tin một mình chống lại toàn bộ cường giả Thiên Khôn Tử giới như vậy.

Khóe miệng Tu Thần lộ ra ý cười, sau đó lùi về sau một bước, nâng hai tay lên.

Một khẩu súng gatling xuất hiện trong tay hắn.

Nhìn thứ trong tay Tu Thần, sắc mặt ba người Khâu Vạn Thiên ngẩn ra.

"Đó là thứ gì vậy?" Ninh Vân hỏi với vẻ mặt hoang mang.

Liễu Vô Niệm nhíu vậy, trầm giọng nói: "Chẳng lẽ là pháp bảo vũ khí gì đó? Nhưng tại sao không cảm nhận được bất cứ dao động linh khí nào?"

Khâu Vạn Thiên cũng không trả lời được, một nhân vật như Tu Thần lôi thứ gì ra thì nó chắc chắn không có khả năng là rác rưởi.

"Cứ nhìn là được rồi, ta ngược lại muốn xem xem rốt cuộc hắn có bao nhiêu thủ đoạn." Khâu Vạn Thiên cười lạnh rồi nói.

Hiển nhiên, những người xông lên đầu tiên chính là những vật hi sinh Tổ Nguyên cảnh kia. Thật ra bọn họ cũng không muốn đâu, nhưng lại hoàn toàn không còn cách nào khác, chỉ có thể ra sức xông lên ngay từ đầu, trong lòng cầu khẩn có thể dựa vào ưu thế nhân số để giết chết Tu Thần trong nháy mắt.

Không gian bắt đầu bị xé rách, vô số thuật pháp thần thông đánh về phía Tu Thần một cách dữ dội.

Tu Thần nhếch miệng cười, sau đó bóp cò súng.

"Bằng bằng bằng bằng..."

Khẩu gatling này cũng không phải là súng máy bình thường, mỗi một phát đều trực tiếp bắn vào người một tu luyện giả, sau đó làm nổ cơ thể đối phương trong nháy mắt.

Hơn nữa, đây còn là khẩu gatling không giới hạn số đạn.

Sau khi những viên đạn bắn vào cơ thể kẻ địch, nó xoay tròn rồi nổ tung!

Trong phút chốc, từng đám sương mù màu máu nở rộ trong không trung, vô số cơ thể của tu luyện giả lập tức hóa thành những mảnh nhỏ, chắc chắn bất kỳ thần thông và pháp bảo phòng thủ nào cũng không ngăn cản nổi một viên đạn.

"Cái gì thế?"

Khâu Vạn Thiên nhìn thấy tình hình này, sợ đến mức mí mắt giật lên, da đầu lão cũng phát run.

Sắc mặt của Ninh Vân và Liễu Vô Niệm ở bên cạnh cũng hoảng sợ, nhìn những chuyện xảy ra trước mặt với vẻ khó tin.

Tàn sát!

Hiện giờ Tu Thần quả thật đang tàn sát!

Gatling trong tay hắn đang bắn phá điên cuồng. Sau khi thấy kẻ địch xuất hiện ở khắp mọi nơi, Tu Thần lại trực tiếp triệu hồi ra hơi mười khẩu gatling nữa, bắn phá toàn diện không có góc chết!

Mười triệu cường giả, vậy mà chỉ xông được đến nơi còn cách Tu Thần có một trăm mét, không thể nào tiến thêm được nửa bước nữa!

Những cường giả Tổ Nguyên cảnh trúng một viên đạn tan thành mây khói, mà Thượng Tôn cảnh cũng không thể may mắn thoát khỏi. Về phần cường giả Thánh Thiên cảnh ở phía sau cùng, tuy chưa phải hứng chịu sự tấn công như mưa bom bão đạn của Tu Thần, nhưng lúc này bọn họ cũng hoảng sợ, thất vọng và đau khổ vô cùng.

Đây rốt cuộc là cái quỷ gì thế?

Một tay Tu Thần đã trực tiếp phá vỡ nhận thức của bọn họ về chiến đấu huyền ảo.

Đối mặt với kẻ địch đông gấp mình vô số lần, vậy mà vẫn có bản lĩnh ấy nữa sao?

Trước đó, ba người Khâu Vạn Thiên đã nghĩ đến vô số thủ đoạn tấn công của Tu Thần dùng để đối phó với đội quân của mình, thậm chí là đối với bọn họ.

Thế nhưng hiện giờ Tu Thần cầm khẩu gatling bắn phá một cách điên cuồng thì thực sự khiến bọn họ rất bất ngờ.

So sánh với việc cường giả nâng tay đã giết chết hơn ngàn người trong nháy mắt, thì hình ảnh nổ súng bắn nát kẻ thù này lại chấn động lòng người và khiến người ta hoảng sợ hơn.

"Ầm ầm ầm ầm."

Đối phương dừng lại, không dám xông về phía trước nữa, nhưng Tu Thần cũng không dừng việc bóp cò toàn bộ mười tám khẩu súng gatling. Nòng súng xoay tròn với tốc độ cực cao đã chuyển thành màu đỏ, nhưng hắn hoàn toàn không có ý định dừng lại.

Sắc mặt Khâu Vạn Thiên khó coi vô cùng, nếu cứ mặc cho Tu Thần tiếp tục làm vậy, chỉ sợ những người dưới Thánh Thiên cảnh đều sẽ bị bắn nát hết mất. Tấm lá chắn mà bản thân các tu luyện giả ngưng tụ ra vốn dĩ không ngăn cản nổi sự tấn công của Tu Thần. Chỉ một phát đạn đã lập tức làm vỡ lá chắn, sau đó viên đạn xuyên qua cơ thể, trực tiếp khiến các tu luyện giả nổ tung.

Sức mạnh này quả thật khoa trương đến mức bất thường! Thân thể của những tu luyện giả dưới Thánh Thiên cảnh giống như giấy ở trước mặt viên đạn gatling ấy vậy, giòn đến mức khiến người ta phát giận.

"Đây rốt cuộc là pháp bảo gì? Tại sao lại lợi hại như vậy?"

Sắc mặt Ninh Vân cũng u ám đến mức sắp nhỏ máu đến nơi, trong những kẻ xông lên kia cũng có người của Vân Đỉnh các! Lão đã nhìn thấy có hơn mười đệ tử Vân Đỉnh các bỏ mình, ngay cả một miếng thịt đầy đủ cũng không còn.

"Không rõ lắm, không nhìn ra thứ chui ra từ trong ống sắt kia được làm bằng chất liệu gì, cơ thể dưới Thánh Thiên cảnh hoàn toàn không đối phó được! Không thể tiếp tục như vậy được nữa!" Liễu Vô Niệm cũng lạnh giọng nói.

"Hộ thuẫn!"

Lúc này, một cường giả Thánh Thiên cảnh gầm lên giận dữ, bọn họ cũng đã thấy rõ ràng tình hình hiện giờ rồi.

Lập tức hơn mười vị cường giả Thánh Thiên cảnh bắt chỉ quyết, vô số sức mạnh chân nguyên khổng lồ tập trung lại phía trước, sau đó hóa thành từng tầng áng sáng che phủ trước mặt mọi người.

"Đoàng đoàng đoàng!"

Đạn của khẩu gatling nã vào trong quầng sáng, phát ra tiếng trầm đục thật lớn. Mỗi một phát đạn bắn trúng đều khiến quầng sáng nổi lên những gợn sóng lớn, chấn động đến mức không gian cũng nứt ra.

Một người, mười tám khẩu gatling, bắn phá đến mức hàng chục triệu cường giả hoàn toàn không đánh trả được.

Lúc này, tròng mắt của những người quan sát toàn bộ cảnh chiến đấu trên núi Thiên Tử đều muốn rớt ra khỏi hốc mắt.

"Đại nhân, đây là thứ quỷ quái gì thế? Bản cải tiến của K98 sao?" Tiger trợn tròn mắt hỏi.

Ký ức của nó về K98 vẫn còn vô cùng rõ nét. Cảnh tượng một phát súng giết một cường giả Đế cảnh lúc trước quả thật muốn sảng khoái bao nhiêu thì sảng khoái bấy nhiêu. Tiger vẫn luôn cho rằng K98 là vũ khí thần bí mạnh mẽ nhất của Tu Thần.

Nhưng bây giờ xem ra, quả thực chỉ là hàng chất lượng kém thôi.

Gatling mới là sự tồn tại lợi hại nhất!

Đám người Kinh Như Tuyết và Tiger đã từng thấy những thứ khoa học kỹ thuật phi pháp này của Tu Thần, nên vẫn có thể chấp nhận được, nhưng những người khác chưa từng nhìn thấy, thậm chí còn không biết có thể dùng nó trong chiến tranh như vậy.

"Đó rốt cuộc là thứ gì thế?" Vương Nhất Nguyên nuốt nước bọt đánh ực rồi hỏi.

Ánh mắt Tiểu Bạch say mê, nó nói một cách vui vẻ: "Quan tâm nó là thứ gì làm chi, đại nhân lợi hại là được rồi! Chỉ là đáng tiếc quá đi, những cường giả Thánh Thiên cảnh ở phía sau ngưng tụ ra hộ thuẫn rồi, vũ khí này chẳng có cách nào bắn xuyên qua được đâu."

"Ngươi nghĩ gì thế? Nếu chỉ dựa vào những vũ khí này để giết chết Thánh Thiên cảnh, vậy còn chơi làm gì nữa? Có thể giết dưới Thánh Thiên cảnh trong một giây đã rất dị thường rồi, không phải sao?" Phương Nhuế Nhuế nói.

"Không chắc." Thượng Cung Cẩn ở bên cạnh mỉm cười, nói một câu.

Tất cả mọi người đều nhìn Thượng Cung Cẩn. Kinh Như Tuyết nói với vẻ mặt hoảng sợ: "Thượng Cung, muội đừng nói vũ khí đó của thầy ta thậm chí còn có thể giết chết cả Thánh Thiên cảnh đấy nhé? Hộ thuẫn được ngưng tụ từ chân nguyên của nhiều cường giả Thánh Thiên cảnh như vậy, có thể bị đánh tan được sao?"

"Trong mắt của thầy, sẽ không có chuyện không có khả năng, nhìn đi." Thượng Cung Cẩn ngẩng đầu nói, đối diện với màn hình lớn trước mặt.

Mọi người tiếp tục xem, chỉ thấy Tu Thần dừng nã đạn, mỗi một nòng súng gatling đều bị đốt đỏ lên, đang tỏa ra khói đen.

"Hay lắm, mới có thế đã biết tổ chức lại để chống đỡ rồi sao?" Tu Thần nhìn về phía đại quân hàng ngàn người đối diện đang tỏ vẻ hoảng sợ, nhếch miệng cười rồi nói.

"Chúng ta chỉ cần ba trăm cường giả Thánh Thiên cảnh ở phía sau ngưng tụ hộ thuẫn, sau đó những người còn lại xung phong liều chết với ngươi, vũ khí đó của ngươi xem như phế rồi, ngươi còn thủ đoạn gì nữa đây?" Khâu Vạn Thiên lạnh giọng đáp.

Tu Thần nhún vai, toàn bộ khẩu gatling trong tay biến mất.

"Thủ đoạn của ta, nhiều đến mức khiến kẻ khác phải căm tức đấy."

Tu Thần nhếch miệng cười, sau đó vẫy tay một cái.

Một khẩu pháo Sa Hoàng to lớn màu đồng đen xuất hiện trước mặt Tu Thần.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất